Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 190: Bất ngờ không kịp trở tay

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:48
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Nhàn đầu , đập mắt là cảnh tượng Giang Đông đang cùng một cô gái ăn mặc sành điệu, xinh . Cậu đang nghiêng đầu chuyện gì đó với cô gái .

 

Cô gái đó ngẩng đầu , góc nghiêng thần thánh, làn da trắng bóc, khí chất ngời ngời! Hai cạnh tạo nên một bức tranh mắt phố.

 

Lúc một chiếc taxi xuất hiện, Trương Phức Nghiên vội vàng chạy vẫy tay. Do vội quá, chân đau nên cô bước hụt một cái. Giờ tan tầm xe cộ đông đúc, chiếc xe đạp lao tới sát sạt.

 

Giang Đông nhanh tay đỡ lấy cô, kéo cô lề đường.

 

Trong đầu Diệp Nhàn "ong" lên một tiếng, cô lao tới, giật mạnh tay Trương Phức Nghiên tát bốp một cái mặt cô: "Đồ tiện nhân!"

 

Tiếng tát giòn tan!

 

Cả Trương Phức Nghiên và Giang Đông đều sững sờ! Chiếc taxi dừng , tài xế cũng ngớ .

 

Trương Phức Nghiên ôm một bên má nóng rát, tức điên : "Cô là ai? Bị điên ? Tự nhiên đ.á.n.h giữa đường!"

 

Giang Đông Diệp Nhàn với vẻ thể tin nổi: "Tiểu Nhàn, em cái gì thế hả?"

 

Diệp Nhàn gào lên: "Cô là ai? Hai đang cái trò gì ? Giang Đông, dám giở trò lưu manh! Bắt cá hai tay!"

 

Giang Đông tức đỏ cả mặt: "Đây là chị Tiểu Nghiên, bạn của chị gái ."

 

Diệp Nhàn: "..."

 

"Bạn chị , thế với cô gì?"

 

Tài xế thấy họ cãi , hỏi vọng : "Còn xe đấy?"

 

Giang Đông đang vội sân bay, lập tức : "Đi chứ! Chị Tiểu Nghiên, chị lên xe ."

 

Diệp Nhàn giữ chặt lấy Giang Đông: "Không !"

 

Trương Phức Nghiên tuy tức giận nhưng đoán đây là yêu của Giang Đông, bèn lên xe để họ tự giải quyết với .

 

Giang Đông với Diệp Nhàn: "Nhà việc, về gấp ngay bây giờ, sẽ chuyện với em ."

 

Diệp Nhàn sống c.h.ế.t buông tha: "Không ! Việc gì? Nói rõ ràng hẵng !"

 

Tài xế taxi thấy thế giục: "Nhanh lên nào! Đừng lỡ việc kiếm cơm của !"

 

Giang Đông cuống lên, chuyện của ba thể lung tung , bản cũng rõ đầu đuôi thế nào. "Anh thực sự việc gấp về nhà! Nhà xảy chuyện ! Anh cũng chuyện gì, đợi về !" Nói xong, giằng tay , chui taxi, đóng cửa .

 

Chiếc taxi lăn bánh, xa dần.

 

Diệp Nhàn ngẩn , nhà xảy chuyện? Nhà thì thể xảy chuyện gì chứ?

 

Giang Hạ thuyền đến bến tàu thành phố hơn 8 giờ tối. Lúc trời tối đen, bến tàu yên tĩnh hơn nhiều so với ban ngày. vẫn một tàu cá về muộn và tàu chuẩn khơi đang chong đèn. Dọc bãi biển dài, lấp loáng ánh đèn từ tàu thuyền và đèn pin đầu ngư dân .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Thời đại nào, lúc nào cũng , luôn những vì miếng cơm manh áo mà bôn ba ngày đêm nghỉ, đó chính là cuộc sống.

 

Chu Thừa Hâm neo tàu xong, dắt hai chiếc xe đạp lên bờ, đưa lên đường quốc lộ. Hai nhanh chóng đạp xe hướng về phía trung tâm thành phố.

 

Khoảng 8 rưỡi tối thì đến nhà họ Giang.

 

Giang Hạ gõ cửa. Mẹ Giang mở cửa tát thẳng mặt Giang Hạ một cái: "Rốt cuộc mày cái gì để hại ba mày bắt hả?!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-190-bat-ngo-khong-kip-tro-tay.html.]

Bất ngờ kịp trở tay, Giang Hạ nghĩ tới tình huống ! Cô nghiêng né tránh nhưng tránh hết, cái tát vẫn trúng cằm.

 

Đây là đầu tiên Giang Hạ đánh, cô suýt chút nữa giơ tay đ.á.n.h trả theo phản xạ!

 

Chu Thừa Hâm lưng Giang Hạ cũng giật thót : "Bác gái, chuyện gì từ từ ạ!"

 

"..."

 

Lúc Giang mới thấy cùng Giang Hạ là Chu Thừa Hâm chứ Chu Thừa Lỗi. Bà cố gắng kìm nén để sắc mặt dịu nhưng , mặt hầm hầm : "Vào nhà !"

 

Mẹ Giang quá nhanh, cơn chóng mặt ập đến, bà loạng choạng. Giang Hạ và Chu Thừa Hâm vội đưa tay đỡ lấy bà.

 

Chu Thừa Hâm: "Hay là đưa bác gái khám bác sĩ ạ?"

 

Mẹ Giang chỉ choáng nhẹ, từ tối qua đến giờ bà lo lắng đến mức một hạt cơm ăn, một giọt nước uống. " , chắc do đói thôi, đỡ nhà một lát là ."

 

Hai đành dìu bà nhà.

 

Giang Hạ nghĩ đến chuyện cha Giang điều tra vì , Giang chắc là tức điên lên , nên cô so đo cái tát nữa, pha cho bà một cốc sữa mạch nha: "Mẹ uống chút cho sức."

 

Mẹ Giang nhận lấy cốc sữa, liếc Chu Thừa Hâm, cũng thấy hổ. Dạy con ngoài thấy tóm ho gì. Bao năm nay, đây cũng là đầu tiên bà đ.á.n.h con! Thực sự là tức quá hóa giận!

 

Giang Hạ rốt cuộc chuyện gì? Vì tiền mà hại ba nó bắt ! Mấy năm nay ba nó dạy dỗ nó thế nào? Yêu thương nó ? Giang Đông sai chuyện gì, dăm bữa nửa tháng ba nó đ.á.n.h đòn, còn với Giang Hạ, ông bà đến một sợi tóc cũng nỡ động , thế mà nuôi đứa con gái thấy tiền sáng mắt thế ư?

 

Tối nay gọi điện báo cho Giang, đó chuyện khả năng liên quan đến con gái bà. Mẹ Giang xong càng nghĩ càng sợ, càng sợ càng tức, cộng thêm lo lắng sợ hãi suốt một ngày một đêm, hai đứa con mất cả ngày mới liên lạc , cảm xúc của bà vỡ òa mất kiểm soát!

 

Chu Thừa Hâm thấy sắc mặt Giang đỡ hơn chút, cảm thấy lúc nên ở đây thì hơn, bèn : "Bác gái, muộn thế cháu phiền nữa. Cháu nhà nghỉ gần đây ngủ tạm, chỗ chúng cháu qua . Tiểu Hạ, việc gì thì tìm nhé."

 

Giang Hạ gật đầu, dậy tiễn : "Vâng, cảm ơn cả."

 

Mẹ Giang cũng ngoài ở , bà nhiều điều hỏi Giang Hạ, liền : "Nhà chút việc, thật ngại quá! Cảm ơn cháu đưa Hạ Hạ về."

 

"Dạ gì ạ, cháu xin phép !" Chu Thừa Hâm đáp lời rời .

 

Đợi Chu Thừa Hâm khuất, cơn giận của Giang kìm nén bớt, bà hỏi : "Rốt cuộc con gì? Tại nặc danh tố cáo ba con? Tốt nhất con hãy khai thật một năm một mười cho !"

 

Giang Hạ: "Con gì cả, việc con ba đều hết. Hôm đó gặp ba con với ba . Nếu là tố cáo vì chuyện bên con, con đảm bảo đợi điều tra rõ ràng là ba thể về!" Giang Hạ chỉ sợ là chuyện bên Diệp Nhàn.

 

Cô lấy tập tài liệu mang theo đưa cho Giang xem. Mẹ Giang xem xong thì thở phào nhẹ nhõm. Thế chắc là . Mấy năm nay, vợ chồng bà sóng gió nào mà trải qua, họ chẳng sợ gì cả, chỉ sợ hai đứa con sai đường lạc lối.

 

Giang Hạ: "Ba đưa từ khi nào ạ?"

 

"Chiều hôm qua."

 

"Họ ạ?"

 

"Chuyện thì họ chứ? Mẹ cũng vì tối qua ba con cả đêm về mới . Hỏi thăm khắp nơi chẳng tin tức gì hữu ích! Có bảo là loáng thoáng thấy họ nhắc đến tên con."

 

"Thế thì ạ, con dám đảm bảo!"

 

"Ừ." Đứa con do chính tay ông Giang dạy dỗ, tuy tiểu thư đỏng đảnh chút, tùy hứng chút, nhưng tuyệt đối loại chuyện phi pháp. Chu Thừa Lỗi... chắc cũng , ông Giang chuẩn lắm.

 

Mẹ Giang kìm liếc mặt Giang Hạ, chỉ tát trúng cằm, đau , bà hối hận, đang định gì đó thì tiếng gõ cửa vang lên!

 

Giang Hạ và Giang .

 

 

Loading...