Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 191: Anh ấy cố tình đấy
Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:49
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ dậy: "Để con mở cửa."
Cửa mở , mắt cô là Chu Thừa Lỗi với vẻ mặt đầy phong trần mệt mỏi. "Ba chứ?" Vừa , ánh mắt dừng nơi cằm đỏ ửng của Giang Hạ. Làn da cô trắng nên vết đỏ đó càng thêm nổi bật, trông như ai đ.á.n.h .
"Vào nhà ." Giang Hạ né cho Chu Thừa Lỗi .
Chu Thừa Lỗi bước phòng, kìm đưa tay chạm nhẹ lên mặt cô: "Mặt em thế? Sao đỏ lên thế ?"
Giang Hạ gạt tay xuống: "Không . Ba em đưa từ chiều hôm qua, giờ vẫn về."
Mẹ Giang dậy, thấy Chu Thừa Lỗi nâng mặt Giang Hạ với vẻ xót xa, chút hổ: "A Lỗi đến đấy ?"
Chu Thừa Lỗi biểu cảm của Giang là hiểu ngay vấn đề. Trong lòng bỗng bốc lên ngọn lửa giận! Dù chuyện gì xảy cũng nên trút giận lên Giang Hạ chứ!
Chu Thừa Lỗi mặt lạnh tanh, liếc Giang một cái thu hồi tầm mắt, ngay mặt bà nâng mặt Giang Hạ lên xem xét kỹ: "Có đau ? Sưng lên ! Làm mà thế? Để bôi t.h.u.ố.c cho em!"
Sau đó sang hỏi Giang: "Mẹ ơi, t.h.u.ố.c ạ? Con bôi cho Hạ Hạ chút. Chỗ sưng to, va ? Nếu đỏ thế ? Em va mà nặng thế? Sao bất cẩn như chứ!"
Chu Thừa Lỗi đây là chẳng nể nang gì Giang, giả vờ chuyện để cố ý hỏi, bà khó xử! Dù bà cũng là vợ, thể gì quá đáng kẻo mang tiếng bất hiếu, nhưng lời của khiến Giang giấu mặt !
"Có, để lấy." Mẹ Giang thực sự hổ vô cùng, xót con hối hận, ngại ngùng khi đối diện con rể, vội vàng chạy tìm thuốc. Bà hối hận thật , lúc nãy đúng là giận quá mất khôn!
Chu Thừa Lỗi vẫn buông tha, tiếp tục "trách móc" Giang Hạ: "Em lúc nào cũng lơ đãng, đường! Anh bao nhiêu ? Lần nào để mắt đến em là y như rằng va chỗ thì đụng chỗ ! Lớn tướng , nhỡ em bé mà va đập thế thì ? Còn đau ở nữa ? Để xem nào!"
Lời khiến bước chân Giang khựng , trong lòng càng thêm hoảng hốt! Vừa đ.á.n.h con xong bà hối hận ! Giờ bà chỉ ước giá như thời gian lúc mở cửa! Nếu Giang Hạ đang m.a.n.g t.h.a.i mà bà lỡ tay con thương thì hậu quả dám tưởng tượng. May mà Giang Hạ tránh một chút.
Chu Thừa Lỗi kéo tay Giang Hạ kiểm tra kỹ càng. Anh cũng là diễn, lo thật sự. Sợ cô còn thương chỗ khác. Vừa xót giận! Sao thể đ.á.n.h như thế chứ? Anh tức nghẹn họng mà gì !
Đợi Giang phòng tìm hộp thuốc, Giang Hạ liếc Chu Thừa Lỗi một cái: "Được , , chỉ ở mặt thôi." Cô cố tình khó Giang để trút giận cô.
Chu Thừa Lỗi thấy vết thương nào khác, liền dắt tay cô đến ghế sô pha xuống: "Đau ?"
Giang Hạ lắc đầu: "Không đau, em tránh một chút . Chuyện của ba cách nào ?"
"Đầu đuôi thế nào?"
Giang Hạ kể lời Chu , chuyện bán ngọc trai mười vạn đồng.
Chu Thừa Lỗi xong, siết c.h.ặ.t t.a.y cô trấn an: "Thế thì , chắc chỉ là mời lên hỏi chuyện thôi, điều tra rõ ràng là ba sẽ về nhà." Mười vạn đồng nhỏ, tố cáo, tra tài khoản Giang Hạ đúng là thêm mười vạn, gọi lên hỏi là bình thường. Chắc chỉ cần đợi xác minh thông tin đấu giá bên nước ngoài là xong.
Lúc Giang cầm lọ dầu hoa hồng , xuống bên cạnh Giang Hạ: "Bôi chút dầu hoa hồng con, cái tan m.á.u bầm lắm." Bà vặn nắp, định bôi t.h.u.ố.c cho con gái.
Chu Thừa Lỗi đưa tay : "Để con cho ạ!" Anh sợ bà lóng ngóng đau Giang Hạ.
Mẹ Giang đành đưa lọ dầu cho Chu Thừa Lỗi. Anh ấn ngón trỏ miệng lọ dốc ngược xuống, dầu thấm một ít ngón tay, cẩn thận thoa lên mặt Giang Hạ: "Đừng để nữa nhé! Có trẻ con !"
Mẹ Giang: "..." Cảm giác như lời là cho bà !
Mùi dầu hoa hồng hắc, thấy định lấy thêm bôi tiếp, Giang Hạ vội nắm lấy tay : "Được ."
Chu Thừa Lỗi mới thôi, vặn nắp lọ dầu , đồng hồ, hơn 9 giờ, sắp 10 giờ . Giờ thường tiện gọi điện phiền khác, nhưng quan hệ của với đó bình thường. Tuy nhiên dù hỏi gì thì cũng đợi đến mai.
Chu Thừa Lỗi bấm một dãy . Đầu dây bên đổ chuông hồi lâu ai , tự ngắt. Anh mặt cảm xúc dập máy, gọi nữa.
Lần vẫn vang chuông lâu, ngay khi tự ngắt thì giọng mất kiên nhẫn vang lên: "Ai đấy? Tốt nhất là việc cực kỳ quan trọng! Không thì ông vặt đầu mày bóng đá đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-191-anh-ay-co-tinh-day.html.]
Chu Thừa Lỗi: "Nhạc phụ đưa hỏi chuyện."
Đầu dây bên im lặng một giây, dường như đang nhớ xem nhạc phụ là ai. "Đợi chút, để hỏi xem." Nói xong cúp máy luôn.
Giang Hạ tò mò: "Anh gọi cho ai thế?"
"Anh em, dịp giới thiệu em quen." Chu Thừa Lỗi cái cằm đỏ của cô, vẫn thấy chướng mắt. "Em với ngủ , đây đợi tin."
Mẹ Giang : "Không cần , buồn ngủ."
Giang Hạ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Anh ăn gì ? Em nấu bát mì nhé."
Chu Thừa Lỗi cô cũng ăn, lập tức dậy: "Anh nấu, em nghỉ ngơi ."
Giang Hạ: "Không cần, em mà."
Mẹ Giang: "Để nấu cho! Các con gì bếp núc nhà ."
Giang Hạ nghĩ đến điều gì đó nên tranh nữa. Mẹ Giang bếp.
Lúc điện thoại reo và tiếng gõ cửa vang lên cùng lúc.
Chu Thừa Lỗi điện thoại, Giang Hạ mở cửa. Vừa mở cửa thấy cha Giang đang cúi đầu lục tìm chìa khóa trong cặp, thấy, ông giơ tay định gõ cửa tiếp thì suýt gõ trúng trán Giang Hạ.
"Ba!" Giang Hạ gọi.
Đầu dây bên điện thoại cũng vang lên tiếng : "Nhạc phụ đại nhân nhà về ? Bên Ủy ban Kiểm tra thả từ chiều qua mà."
"Vừa về tới nơi. Là nhạc phụ !" Chu Thừa Lỗi cúp máy luôn.
Cha Giang thấy Giang Hạ mở cửa, thoáng ngạc nhiên : "Hạ Hạ về lúc nào thế?"
Giang Hạ đỡ lấy cặp táp của ông: "Con mới về hôm nay, ba chứ ạ?"
"Ba." Chu Thừa Lỗi cũng tới chào.
"A Lỗi cũng về ." Cha Giang nhà : "Không , chuyện gì chứ?"
Mẹ Giang vội tắt bếp chạy , thấy chồng về thì thở phào: "Ông chứ?"
Cha Giang: "Đương nhiên , trăng gì?"
Mẹ Giang: "Chẳng ông tố cáo Ủy ban Kiểm tra đưa ?!"
Cha Giang xuống sô pha, vẻ mặt mệt mỏi: "Nói đưa thì quá, họ chỉ mời lên hỏi chuyện thôi." Thái độ lắm, đồn thành bắt thế nhỉ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mẹ Giang: "Thế lâu ?"
Giang Hạ thấy cha mệt mỏi, rót cho ông cốc nước, đoán ông đói bụng nên định bếp. Chu Thừa Lỗi giữ cô , hiệu cô đó, tự bếp. Giang Hạ theo bóng lưng cao lớn của khuất cửa bếp, cha chuyện.
Cha Giang: "Lâu gì ? Tối hôm chẳng bảo bà là công tác ở thành phố bên cạnh, tối nay mới về còn gì?"
Mẹ Giang: "..." là , " ai ông đưa công tác luôn? còn tưởng..."
Cha Giang ha hả: "Bà tưởng cái gì, chỉ là hỏi chuyện theo thông lệ, yêu cầu phối hợp điều tra thôi. Hỏi vài câu, rõ thì thôi chứ gì ." Không những gì, mà ông còn thu hoạch lớn là đằng khác!