Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 192: Kết quả khiến người ta cạn lời và khiếp sợ
Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:50
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguồn gốc tiền của Giang Hạ rõ nhanh, vì buổi đấu giá đó quy mô lớn, đăng báo chí tạp chí quốc gia hẳn hoi. Chỉ cần gọi điện sang văn phòng đại diện ở nước ngoài là xác minh ngay biên lai chứng từ đều là thật.
Tuy nhiên, một lá thư tố cáo Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi tranh giành vùng biển nuôi cá với ngư dân khác, còn hồ sơ thầu của hai duyệt quá nhanh, trong khi những khác cùng nộp đơn đều loại. Thư tố cáo còn bịa đặt rằng vùng biển đó chỉ Giang Hạ nuôi, khác cấm bén mảng!
Chưa hết, thư còn tố xưởng đóng tàu tặng tàu lớn cho Giang Hạ, tòa soạn trả nhuận bút cao bất thường, nhân viên nhà ga mua cá khô giá cắt cổ...
Vụ việc liên quan đến nhiều ban ngành, dấu hiệu chèn ép dân thường và cấu kết lợi ích nên điều tra khá kỹ.
Tất nhiên kết quả điều tra khiến của Ủy ban Kiểm tra cạn lời khiếp sợ. Cạn lời là vì đầu thấy kẻ tố cáo " ăn cướp la làng"! Khiếp sợ là vì con gái và con rể của ông Giang tài giỏi đến thế!
Sách dịch của Giang Hạ tung thị trường ở các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu... cháy hàng trong thời gian ngắn, nhà in chạy hết công suất 24/24. Các tạp chí khoa học kỹ thuật cô dịch cũng cực kỳ chính xác và nghiêm cẩn, nhiều học giả chỉ tin dùng bản dịch của cô. Người bên tòa soạn còn tiết lộ Viện Khoa học đang mời cô về việc, dù chỉ là biên dịch tài liệu nhưng ai cũng , thực tài thì dù quan hệ cũng chịu.
Vụ bắt trộm ở nhà ga thì ông , chỉ ngờ bắt nhiều tên thế.
Còn xưởng đóng tàu! Chuyện càng đáng nể hơn. Hai vợ chồng chỉ mang về đơn hàng cả chục triệu cho xưởng mà còn giúp giải quyết hai vấn đề kỹ thuật hóc búa. Đừng chuyện tặng tàu là bịa đặt, ông thấy xưởng tặng tàu thật cũng xứng đáng, đằng chỉ giảm giá chút đỉnh thì ? Hạ Hạ bảo giúp xưởng đóng tàu chút việc nhỏ, thế mà là việc nhỏ ư? Vấn đề của tàu Kent giải quyết, một con tàu tiết kiệm bao nhiêu ngoại tệ cho quốc gia? Tương lai còn mang bao nhiêu đơn đặt hàng nữa?
Cha Giang mời lên chiều hôm đó, và ngay chiều hôm đó rời khỏi Ủy ban Kiểm tra để công tác, hơn nữa là rời trong danh dự. Chỉ điều vụ thầu biển một ngư dân khác hối lộ nên cần điều tra tiếp.
Người của Ủy ban Kiểm tra giữ kín thông tin, nên Giang dò la mãi gì, mới tưởng cha Giang vẫn giữ. Mọi ông xe của Ủy ban đưa sang thành phố khác công tác!
Cha Giang cũng vụ việc điều tra xong hẳn nên tiện nhiều, gọi về nhà báo tin. ông dặn vợ là công tác, ngờ bà thông báo cho cả Giang Hạ.
Cha Giang chỉ chọn vài chuyện thể để kể, như chuyện tòa soạn và xưởng đóng tàu. Ông Giang Hạ, với vợ: "Con gái chúng giỏi thật đấy! Giống ! Ha ha..."
Mẹ Giang : "Vậy giờ chắc chắn chứ?"
Cha Giang lớn: "Không ! Có thì cũng chỉ là chuyện thôi!" Chấp nhận sự giám sát và tố cáo của quần chúng cũng là trách nhiệm của ông, cha Giang còn khá thích điều tra kiểu . Không điều tra ông trong sạch thế nào? Không điều tra ông cũng chẳng con gái giỏi giang đến thế! Tóm chuyến của cha Giang những dính chàm mà còn dịp nở mày nở mặt. Ai cũng ông con gái con rể tài giỏi! Cả Ủy ban Kiểm tra đều khen ngợi ông hết lời!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc Chu Thừa Lỗi bưng khay bốn bát mì : "Ba ăn chút gì ạ."
Đặt mì xuống, lấy khăn lau vết dầu hoa hồng dính bên khóe miệng Giang Hạ: "Lau , ăn xong bôi thêm t.h.u.ố.c cho."
Cằm Giang Hạ bớt đỏ, dầu cũng thấm gần hết, nhưng Chu Thừa Lỗi cố tình cha Giang chuyện.
Giang Hạ: "..."
Mẹ Giang: "..."
Cha Giang lúc mới nhận mùi dầu hoa hồng thoang thoảng, kỹ cằm con gái thấy đỏ, hỏi: "Hạ Hạ thế?"
Chu Thừa Lỗi: "Không ạ! Chắc va đấy! Con về thấy cằm cô đỏ lựng như ai đánh, nên bôi t.h.u.ố.c cho, chắc mai là đỡ thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-192-ket-qua-khien-nguoi-ta-can-loi-va-khiep-so.html.]
Mẹ Giang thấy xong ! Vừa hổ khó chịu. Cái gì gọi là hối hận tột cùng, chắc là cảm giác đây! Lúc bà đúng là giận quá mất khôn!
Cha Giang vốn nghĩ nhiều, nhưng biểu cảm của vợ là hiểu ngay vấn đề. Ông tức c.h.ử.i thề! Nếu rèn luyện bản lĩnh "Thái Sơn sập mặt cũng biến sắc", ông mắng bà ngay mặt các con !
Cha Giang xót xa khuôn mặt con gái, nắm tay cô: "Còn đau con? Để ba luộc quả trứng gà lăn cho." Nói ông dậy!
Mẹ Giang vội : "Để luộc."
Chu Thừa Lỗi: "Con luộc trứng ạ, ăn mì ba ! Mì trương mất, Hạ Hạ ăn tối , biển về là chạy sang đây luôn đấy."
Cha Giang liền bảo: "Thế mau ăn mì ."
Cả nhà bàn ăn bữa cơm muộn. Giang Hạ lén nắm tay Chu Thừa Lỗi gầm bàn, hiệu cho dừng đúng lúc. Chu Thừa Lỗi nắm c.h.ặ.t t.a.y cô đáp . Anh chỉ cô chịu ấm ức vô cớ, cũng cô chịu thiệt thòi nữa. Anh cho rằng cha dạy con là lẽ thường, đ.á.n.h mắng cũng , nhưng thể rõ trắng đen đánh. Con cái lớn càng thể tùy tiện đánh, nhất là đ.á.n.h mặt!
Cả nhà ăn mì, cha Giang hỏi: "Hạ Hạ và A Lỗi xe đạp xe sang?"
Chu Thừa Lỗi: "Con với Hạ Hạ cùng , con mới biển về, tin nhà chuyện Hạ Hạ về ngoại nên con lái tàu sang."
Giang Hạ: "Con tàu sang ạ, cả của A Lỗi lái tàu đưa con sang."
"Lần cần lo lắng , ba con thanh bạch, việc quang minh chính đại, điều tra cũng chẳng sợ, cứ để họ tra thoải mái!"
Mẹ Giang chợt nhớ bà còn gọi điện cho Giang Đông: "Giang Đông cũng bảo sẽ về."
Cha Giang nhíu mày: "Bà thế chẳng là hành hạ bọn trẻ ?"
"Để gọi điện bảo nó đừng về nữa."
Giang Hạ đồng hồ, hơn 11 giờ đêm.
Cha Giang cũng giờ: "Thôi, 11 giờ , đừng gọi. Điện thoại ở trong phòng nó mà là điện thoại công cộng ký túc xá, đừng phiền khác ngủ, mai hãy gọi!"
Mẹ Giang đành thôi.
Ăn xong, rửa mặt mũi, cha Giang về phòng. Cha Giang nhịn hỏi: "Bà đ.á.n.h Hạ Hạ ?"
Mẹ Giang: "... cũng cố ý, hối hận lắm , ông đừng nữa! Lần sẽ thế ! Lúc cuống quá!"
Hai cha con họ đêm nay định buông tha cho bà ? Cứ chọc nỗi đau của bà mãi thế?
"Lần á? Chuyện một cũng phép xảy ! Bà kiểu gì thế? Đánh con bé gì? sắp bà chọc tức c.h.ế.t ! Bà xem bà cái trò gì ? Bà sợ Hạ Hạ xa lánh bà !"