Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 195: Cậu đừng nói bậy, chị cậu mắng người bao giờ?
Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:53
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Binh Cường con tàu lớn nhà họ Chu hướng về vùng biển đảo Trân Châu, trong lòng khỏi lo lắng. Nếu cha Giang và thả , tuy ông thư nặc danh, chứng cứ buộc tội, nhưng nếu họ nghi ngờ đến ông thì liệu trả thù ?
Chu Binh Cường lo lắng thừa, Giang Hạ đúng là đoán bức thư nặc danh đó do nhà họ .
Giang Hạ bảo Chu Thừa Lỗi: "Lái tàu qua chỗ Chu Quốc Hoa , em qua chào hỏi một tiếng."
"Được." Chu Thừa Lỗi bẻ lái sang.
Thấy tàu nhà Giang Hạ áp sát, tim Chu Binh Cường thót : Chu Thừa Lỗi qua đây gì? Không định nhân lúc biển rộng vắng gì ông chứ? Người việc thường tật giật .
Mắt thấy tàu lớn ngày càng gần, Chu Binh Cường càng thêm căng thẳng, theo bản năng quanh xem tàu nào khác . tuyệt nhiên !
Tàu đến gần, Giang Hạ boong tàu cao xuống ông , liếc mắt là nhận sự căng thẳng của đối phương.
Cô hỏi: "Chú Cường, đây việc sớm thế ạ?"
Chu Binh Cường liếc Giang Đông và Trương Phức Nghiên tàu, giả vờ bình tĩnh đáp: "Ừ! Các cháu cũng sớm thế?"
Giang Hạ: "Tối qua bọn cháu về nhà ngoại, sáng nay thẳng từ bến tàu thành phố nên sớm hơn."
Chu Binh Cường gượng: "Ra là !"
Giang Hạ quanh vùng biển , "Chú Cường, lúc thuê vùng biển chú đút lót đấy chứ?"
Chu Binh Cường cảnh giác Giang Hạ: "Đương nhiên là !"
Giang Hạ gật đầu: "Thế thì ! Nếu liên lụy thì khổ."
Trong lòng Chu Binh Cường đ.á.n.h thót một cái: "Ý gì? Liên lụy cái gì?!" Con ranh định lấy việc công báo thù riêng ?
Giang Hạ tiếp: "Nói nhỏ cho chú nhé, nhà cháu xin cấp phép vùng biển thuận lợi quá nên kẻ đỏ mắt ghen ăn tức ở! May mà nhà cháu đúng quy trình nên . Chú Cường , nhà chú cũng phê duyệt nhanh thế, chỉ chậm hơn nhà cháu mấy ngày thôi. Nhà cháu điều tra, xảy chuyện , cơ quan chức năng chắc chắn sẽ tiện thể rà soát nghiêm ngặt tất cả các hồ sơ phê duyệt, nhà chú cũng thoát . chỉ cần các chú đúng quy định, đút lót, vi phạm gì thì sợ! Nếu e là chú sẽ liên lụy đến giúp đấy. Cũng chẳng kẻ nào mắc bệnh đau mắt đỏ, thấy khác nên tố cáo, thế chẳng hại chú mang tiếng vong ơn bội nghĩa ? ạ?"
Chu Binh Cường: "..."
"... đút lót !"
"Thế ạ? Không đút là !"
Giang Hạ thưởng thức vẻ mặt biến hóa khôn lường của Chu Binh Cường, chán mới : "Thôi chú Cường việc nhé! Bọn cháu cũng đây."
Nói xong, cô lớn tiếng bảo Chu Thừa Lỗi: "A Lỗi, em chào hỏi chú Cường xong , thôi!"
Chu Thừa Lỗi liền cho tàu chạy .
Tâm trạng Giang Hạ cuối cùng cũng thoải mái hơn chút. Nhà cô gì họ bắt chước theo cũng , chuyện thấy kiếm tiền học theo là bình thường. Nước sông phạm nước giếng, ai bản lĩnh nấy ăn! cạnh tranh mà giở trò tiểu nhân, thậm chí liên lụy đến của cô thì ! Họ học nhà cô nuôi cá ? Thế thì để cho họ học một bài học nhớ đời.
Giang Hạ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Anh bảo tìm trại giống bán cá bột , nếu em gọi điện đặt hàng thì bao giờ họ giao đến?"
Sáng nay lúc ăn sáng cha Giang hỏi Chu Thừa Lỗi thuê biển định nuôi cá gì. Chu Thừa Lỗi bảo tìm trại giống và đặt lồng bè chuyên dụng, đợi thiết về lắp xong mới nuôi .
"Gọi điện đặt thì ba ngày là giao đến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-195-cau-dung-noi-bay-chi-cau-mang-nguoi-bao-gio.html.]
Giang Hạ tính toán trong lòng hạ quyết tâm.
Chu Thừa Lỗi thấy ánh mắt giảo hoạt lóe lên của cô, vợ đang ủ mưu gì đó. Anh cũng chẳng hỏi, cứ để cô gì tùy thích.
Giang Đông tới hỏi chị gái: "Chị, là kẻ tố cáo ba ?"
Giang Hạ: "Không ."
Giang Đông: "..."
"Không mà chị mắng vong ơn bội nghĩa?"
Chu Thừa Lỗi: "Cậu đừng bậy! Chị mắng bao giờ? Rõ ràng chị chào hỏi t.ử tế, lòng nhắc nhở ông mà."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Đông: "..."
Chị và rể gì cũng đúng hết! Thôi nghiên cứu tàu lớn tiếp đây!
Chu Binh Cường con tàu lớn xa mà hối hận thôi, đúng là ông đút lót. Nếu vì lá thư tố cáo của mà hại cả giúp điều tra, thì ai còn dám giúp ông nữa?
Chu Thừa Lỗi lái tàu đến gần đảo Trân Châu dừng , mặc đồ lặn chuẩn xuống nước kiểm tra lồng cá.
Giang Đông: "Anh rể, lát nữa lên cho em mượn bộ đồ lặn xuống thử một tí nhé?"
Chu Thừa Lỗi trả lời, nhảy ùm xuống biển.
Giang Đông sang Giang Hạ: "Chị, chị bảo rể cho em mượn đồ lặn , em lặn xuống đáy biển bao giờ!"
"Không . Cậu đừng mơ, nguy hiểm lắm." Lần Giang Hạ chiều em trai nữa. Không Giang Đông bơi lặn thế nào, hôm nay sóng to, cô yên tâm cho xuống nước.
Giang Đông cạn lời: "Chị, chị đưa bọn em biển chỉ để ngắm nước biển thôi ?"
Giang Hạ: "Chẳng còn trời xanh, mây trắng, bình minh, hải âu và cá để ngắm ? Với hai đại mỹ nhân là chị và Tiểu Nghiên đây đủ cho ngắm ?"
Giang Đông: "..."
Trương Phức Nghiên nhịn bật . Giang Đông cảm thấy thà ngắm nước biển còn hơn! Chị ngày càng mặt dày!
May mà Chu Thừa Lỗi lên nhanh, chỉ xuống kiểm tra xem lồng bè lỏng . Hiện tại hai lồng bè hơn hai trăm con cá, đều sống khỏe. Trong cái hang đá cũng thêm một ít bào ngư bò , nhưng cửa hang cha Chu và Chu Thừa Hâm bịt lưới sắt, ai cũng cạy . Số bào ngư để dành giống.
Chu Thừa Lỗi lên tàu, nghĩ hôm nay em vợ và Trương Phức Nghiên nên thả lưới kéo. Kéo lưới với họ thì nhàm chán quá. Anh lái tàu đến một bãi biển thoai thoải gần thị trấn khác. Bãi biển phẳng, đang lúc thủy triều xuống, thích hợp để "kéo lưới rùng" (một kiểu kéo lưới thủ công ven bờ). Tất nhiên chỉ bốn thì kéo nổi lưới rùng loại lớn, nhưng loại nhỏ thì .
Neo tàu xong, Chu Thừa Lỗi nhảy xuống , dang tay đỡ Giang Hạ. Tàu lớn neo ở vùng nước sâu hơn tàu nhỏ một chút, nước ngập đến n.g.ự.c Chu Thừa Lỗi. Giang Hạ nhảy xuống, quần áo cũng ướt sũng.
Giang Đông nhảy xuống theo, thấy chị xuống tàu kiểu đó, sang Trương Phức Nghiên ngập ngừng, nên đỡ cô xuống . Trong lúc còn đang do dự, Trương Phức Nghiên tự nhảy tùm xuống, bơi luôn bờ, quần áo ướt nhẹp. trời nóng nên cũng chẳng , lát nữa lên tàu bộ khác là , cô mang theo hành lý mà.
Chu Thừa Lỗi bế Giang Hạ lên bãi cát, bảo cô: "Anh tàu lấy lưới, hôm nay chúng kéo một mẻ lưới ở bãi biển , cho trải nghiệm thú vui kéo lưới nguyên thủy."
Giang Hạ tò mò: "Kéo thế nào ạ?"