Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 196: Kéo lưới

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:54
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thừa Lỗi đáp: "Lát nữa em sẽ ."

 

Kéo lưới rùng loại lớn thường cần mấy chục cùng kéo, trong thôn hoạt động , giờ vẫn nhưng ít hơn, vì cá đ.á.n.h bắt kiểu giá trị kinh tế bằng tàu khơi xa thả lưới.

 

Chu Thừa Lỗi tàu, chuyển xuống mấy cái xô, bao tải dứa và xẻng xúc cát, đó ném hai bó lưới xuống. Hai bó lưới đều xâu hai thanh gỗ tròn to bằng cây tre. Khi kéo, mỗi cầm một thanh gỗ, thả lưới xuống biển kéo .

 

Chuyển đồ xong, Chu Thừa Lỗi nhảy xuống, chỉ mấy lỗ nhỏ bãi cát bảo Giang Hạ: "Bãi nhiều ngao mật và sò huyết lắm, em với đồng chí Trương nhặt một ít , với Giang Đông thả lưới, lúc thu lưới sẽ gọi hai kéo cùng."

 

"Vâng ạ!" Giang Hạ đáp lời rủ Trương Phức Nghiên nhặt ngao.

 

Chu Thừa Lỗi chỉ một bó lưới, bảo Giang Đông: "Cậu cầm bó , theo biển thả lưới."

 

Giang Đông phấn khích: "Thả thế nào ạ?"

 

Chu Thừa Lỗi hướng dẫn qua cách , bảo: "Chúng chỗ sâu một chút, bảo bắt đầu thả thì thả nhé."

 

Thế là Giang Hạ và Trương Phức Nghiên nhặt ngao hai đàn ông lội biển thả lưới. Một lúc họ cũng nữa mà tập trung chuyên môn.

 

Thủy triều đang xuống thấp, nhiều ngao mật và sò huyết lộ thiên ngay trong làn nước nông, chẳng cần đào cũng thấy. Không chỉ ngao sò, thi thoảng còn gặp cả ghẹ hoa, cua xanh và bạch tuộc. Chắc do mới rút triều, ai nhặt nên hải sản nhiều vô kể. Hai cô gái lội nước nhặt say sưa. Chưa đầy hai tiếng đầy ắp một xô.

 

Trương Phức Nghiên ngưỡng mộ: "Sống ở biển sướng thật, chẳng cần chợ mua thức ăn mặn, cứ biển nhặt tí là bữa ngon, còn đa dạng nữa chứ."

 

Giang Hạ : "Dân trong thôn đúng là ít ăn thịt lợn gà, chủ yếu ăn hải sản thôi."

 

Trương Phức Nghiên bày tỏ sự ghen tị tột độ! Cô thích ăn cá và hải sản nhất đời!

 

Lúc Chu Thừa Lỗi gọi với : "Giang Hạ, kéo lưới !"

 

Giang Đông cũng hét lên: "Chị! Chị Tiểu Nghiên, mau kéo ! Mẻ nhiều cá lắm!"

 

Hai cô gái vội vàng chạy . Chu Thừa Lỗi và Giang Đông kéo lưới gần bờ hơn, giờ giao cho hai cô gái kéo nốt lên bãi cát.

 

Chu Thừa Lỗi dặn: "Cứ như bọn , kéo lưới lên bãi cát chỗ nước là . Mệt quá thì đừng cố, lát với Giang Đông kéo cho."

 

Giang Hạ gật đầu: "Biết ạ, để bọn em thử xem."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Thừa Lỗi để hai cô gái thử sức, còn và Giang Đông lội xa kéo mẻ lưới thứ hai. Họ thả tổng cộng hai lưới.

 

Giang Hạ và Trương Phức Nghiên mỗi một đầu, dùng sức kéo tấm lưới lớn lên bờ. Trương Phức Nghiên thấy trong lưới nhiều cá trắng đang quẫy đạp, phấn khích reo lên: "Nhiều cá quá! Hạ Hạ ơi, nhiều cá cực!"

 

Giang Hạ : "Nhiều thật! Không ngờ nhiều thế !" Thấy nhiều con cá thoát khỏi mắt lưới định bơi , cô giục: "Kéo nhanh lên cá chạy hết bây giờ!"

 

Trương Phức Nghiên cũng thấy thế, vội vàng dồn hết sức bình sinh kéo! mới kéo vài mét, cả hai đều thấy đuối sức! Nặng quá! Mệt đứt !

 

May mà Giang Hạ kinh nghiệm, đưa găng tay cho cả hai đeo, thì rách hết da tay. Giang Hạ giờ sức cũng khá hơn nhiều, nhưng hơn 100 cân cá cộng thêm sức nước, kéo cũng bở tai. Thấy cá chạy mất ngày càng nhiều, hai dám dừng , nghiến răng kéo. Cuối cùng Giang Hạ mệt quá, bệt xuống cát mà kéo! Trương Phức Nghiên thấy thế cũng xuống theo, hai kéo đến mồ hôi nhễ nhại, cuối cùng cũng lôi cả lưới cá lên bờ cát khô.

 

Trương Phức Nghiên tiếc rẻ: "Chạy mất nhiều quá."

 

Giang Hạ an ủi: "Không , cá nhỏ mà, với chúng chạy bớt thì cũng chẳng kéo nổi. Mau nhặt cá thôi."

 

"Ừ!" Trương Phức Nghiên lập tức hồi sinh, bật dậy nhặt cá. Cá kéo đa phần là cá đối, loại lớn nhanh nhưng to lắm.

 

"Hạ Hạ, chỗ con cá to !"

 

Giang Hạ sang : "May mắn đấy, là cá vược, chắc hai cân!"

 

Trương Phức Nghiên vui vẻ ném con cá xô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-196-keo-luoi.html.]

"Hạ Hạ, con cá phun mực đen sì cả nước!"

 

"Hạ Hạ, con cua to quá, bắt đây, tớ sợ nó kẹp."

 

"Hạ Hạ chỗ cũng con cua to, to vật vã! Mà mặt nó ghẻ lở !"

 

Lúc Chu Thừa Lỗi và Giang Đông cũng kéo mẻ lưới thứ hai lên. Mẻ còn nhiều cá hơn, Giang Hạ ước chừng hơn 150 cân.

 

Giang Đông Trương Phức Nghiên la hét, vội chạy tới giúp cô bắt cua. Cậu thắc mắc cua ghẻ, chẳng là vỏ cứng ? Nhìn con cua "mặt ghẻ" mà Trương Phức Nghiên bảo, cạn lời: "Chị hai ơi, đây là con hà nó bám ! Không ghẻ !"

 

Chu Thừa Lỗi cũng qua bảo: "Là con hà, loại cua xanh to thế biển sâu mới , bổ lắm đấy."

 

Trương Phức Nghiên mừng rỡ: "Thế là vớ bở ?"

 

Sau đó cô phát hiện một con cua xanh to nữa: "Giang Đông, đây còn con nữa ! Nó định chạy kìa! Mau bắt nó!"

 

"Chạy cho thoát!" Giang Đông quát một tiếng, lao tới tóm gọn.

 

"Giang Đông kìa, con cá đang phun mực!"

 

"Em thấy từ nãy !"

 

"Giang Đông , con tôm to ! Nó tè bậy kìa!"

 

"Đấy là tôm tít!"

 

Giang Hạ mặc kệ hai họ, cũng nhặt một con tôm tít, bảo Chu Thừa Lỗi: "Nhiều tôm tít ghê, con nào cũng đầy gạch, bụng đỏ au. Nhặt hết chỗ chắc hai ba cân đấy!"

 

Chu Thừa Lỗi: "Món ngon, lát nữa mang nhà hàng nhờ chế biến cho ăn."

 

Trong tiếng hò reo phấn khích của Trương Phức Nghiên và Giang Đông, bốn nhặt mất nửa tiếng mới xong xuôi. Tổng cộng thu hoạch hai trăm cân.

 

Chu Thừa Lỗi thu dọn lưới, lúc hơn 11 giờ trưa. Anh lái tàu đưa về bến tàu thành phố, giữ một phần cá tôm cua để ăn, còn bán hết. Vì chủ yếu là cá đối, những con ngon và giá trị giữ ăn, nên bán chẳng bao nhiêu tiền, chỉ hơn mười đồng. Số tiền còn đủ tiền dầu cho tàu lớn, nhưng niềm vui hôm nay thì gấp bội, thể đong đếm bằng tiền.

 

Bốn đến nhà hàng Tụ Phúc Lâu, Chu Thừa Lỗi nhờ quản lý Từ Văn An chế biến giúp hải sản mang theo, một bữa tiệc hải sản tươi roi rói. Tôm tít đầy gạch, cá vược hấp, bạch tuộc xào tương, ốc xào sả ớt, cua hấp, ngao xào cay, cá đối chiên giòn và một đĩa rau xanh.

 

Trương Phức Nghiên ăn no căng bụng: "Hóa tự kéo lên ăn ngon thế !"

 

Giang Đông: "Đương nhiên , chính tay em xuống biển bắt mà lị!"

 

Giang Hạ tủm tỉm: "Là do nó tươi đấy!"

 

Ăn xong, Giang Đông lấy xe đạp chở Trương Phức Nghiên về nhà. Xe treo lủng lẳng hai thùng cá tôm cua, một thùng cho Trương Phức Nghiên, một thùng mang về cho cha Giang. Giỏ xe còn để hai túi ngao và sò huyết, cũng chia mỗi một túi.

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi lấy ảnh rửa ở tiệm ảnh, lái tàu về thôn.

 

Về đến thôn, neo tàu xong, Giang Hạ về nhà vội mà kéo Chu Thừa Lỗi chạy đội sản xuất. Hai đến bên chiếc điện thoại, Chu Lị hỏi: "A Lỗi biển xa về đấy ? Kiếm nhiều tiền ?"

 

Chu Thừa Lỗi chỉ nhếch mép nhạt, gì.

 

Giang Hạ với Chu Lị: "Thím Hai, cho cháu mượn điện thoại gọi nhờ một cuộc nhé."

 

Chu Lị : "Cứ gọi ! Gọi về nhà đẻ ?"

 

"Không ạ." Giang Hạ đáp cúi đầu .

 

Chu Lị giả vờ sắp xếp giấy tờ bàn, nhưng mắt thì liếc trộm Giang Hạ , thầm ghi nhớ dãy trong đầu, xong chuyện với Chu Thừa Lỗi để .

 

 

Loading...