Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 197: Cha Chu muốn được tung hô như sao giữa trời

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:55
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện thoại kết nối, Giang Hạ đưa ống cho Chu Thừa Lỗi: "Anh với ông chủ là đặt thêm 5000 con nữa nhé, quen ông hơn."

 

Chu Thừa Lỗi nhíu mày: "Đặt thêm 5000 con nhiều quá ? Sợ chứa hết!"

 

"Không , cứ lấy 5000 con , muộn chút nữa đặt hết là còn , lúc mua thêm đợi lâu lắm."

 

Chu Lị cầm tờ báo giả vờ , tai thì dỏng lên lỏm. Đặt cái gì? Đặt 5000 con? Cá ?

 

Lúc đầu dây bên bắt máy, Chu Lị thấy Chu Thừa Lỗi : "Ông chủ Giang , là Chu Thừa Lỗi hôm đến trại giống xem cá đây, đúng , là . Hôm đó đặt cá bột, hôm nay lấy thêm một ít, , thêm 5000 con nữa. , thêm 5000 con nữa nhé, phiền ông hôm đó giao cùng luôn. Vâng, cảm ơn ông! , vẫn địa chỉ đó. Vâng, hẹn gặp ."

 

Chu Thừa Lỗi cúp máy, Giang Hạ cảm ơn Chu Lị kéo chồng ngoài.

 

Giang Hạ hỏi: "Ông chủ đồng ý ?"

 

Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Đồng ý , nhưng thêm 5000 con, sợ lồng bè hiện tại đủ chỗ. Cá bột nhập khẩu từ Nhật Bản đắt lắm, nhỡ chật quá cá c.h.ế.t thì phí tiền."

 

Giang Hạ trấn an: "Sao mà đủ ? Cá bột mới dài 7-8 cm, nuôi tầm một năm rưỡi mới lớn, tạm thời cứ nuôi chung một lồng mà. Sau đó tranh thủ thêm lồng bè, chuyển chúng sang lồng to hơn là ."

 

"Ừ, chỉ là phiền phức."

 

"Phiền gì chứ, tiền là ! Em tính , giờ bắt đầu nuôi, nuôi một năm rưỡi, kịp bán Tết năm ."

 

"Anh nghĩ xem, cơm tất niên nhà nào cũng thích món cá, ngụ ý 'niên niên hữu dư'. Cá cam tên , nhà ai chẳng mâm cơm ngày Tết món cá tên , ý nghĩa lành? Nuôi nhiều chút, đến lúc đó giao thừa hai ngày chở bến tàu thành phố bán, lo gì mua?! Em chỉ sợ 15.000 con còn đủ bán chứ!"

 

"Gan nhỏ c.h.ế.t đói, gan to c.h.ế.t no. Đến lúc đó dù chỉ lãi một đồng một cân, cũng kiếm một hai vạn, tiền thuê biển với lồng bè coi như thu hồi vốn, còn lãi to..."

 

Tiếng Giang Hạ nhỏ dần nhưng lọt hết tai Chu Lị. Chu Lị kinh ngạc tột độ, hóa Chu Thừa Lỗi tìm mối bán cá bột? Thảo nào họ dám thầu cả hai vùng biển lớn! Anh trai mụ còn ngây ngô bắt chước thuê biển nuôi cá, tưởng họ chỉ thu mua cá tạp của dân làng về nuôi chơi. Đâu đặt hàng ngàn vạn con cá giống về ! Hèn chi mụ thấy Chu Vĩnh Phúc bắt đầu thuê trong thôn lồng bè. May mà mụ nhớ kỹ điện thoại.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chu Lị đồng hồ, 5 rưỡi , đến giờ tan , mụ vội vàng chạy bến tàu xem Chu Binh Cường về . Chu Binh Cường và Chu Quốc Hoa vẫn về, Chu Lị đành đợi ở bến tàu, sốt ruột biển.

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cũng bến tàu. Chu Thừa Lỗi đợi tàu cá nhà về. Giang Hạ định bến tàu phát ảnh, thấy Chu Lị cũng ở đó, cô nhếch môi: Xem c.ắ.n câu. mồi cô thả, cá chịu nổi cám dỗ là việc của cá! Giang Hạ để ý nữa, cô cũng chẳng rảnh mà quan tâm họ mãi. Thấy tàu nhà về, cô kéo Chu Thừa Lỗi tới.

 

Cha Chu chắc chắn thích việc phát ảnh , Giang Hạ bèn lên tàu tìm ông. Thấy "Vượng Tài" về, cha Chu mừng húm. Hôm nay "Vượng Tài" trấn trạch, biển đ.á.n.h cá chẳng bao nhiêu, chỉ bán hơn 50 đồng.

 

chuyện của cha Giang qua lời con trai cả, cha Chu vẫn hỏi: "Tiểu Hạ, ba con chứ?"

 

Giang Hạ đáp: "Không ba ạ."

 

Cha Chu hào hứng: "Ba ngay ông thông gia sẽ mà!" Có "Vượng Tài" phù hộ, ba nó chuyện gì ? Hơn nữa A Lỗi về đúng lúc, hai vợ chồng thể hiện tình cảm, hòa thuận một chút, ba Giang còn trong họa gặp phúc, thăng quan phát tài chứ! Xảy chuyện ư? Đời kiếp thể nào! Cát tinh cao chiếu, thăng chức vù vù thì .

 

Giang Hạ , lấy tập ảnh soạn sẵn tàu đưa cho cha Chu: "Ba , ảnh chụp hôm rửa xong hết . Đây là ảnh chụp chung ở đội sản xuất và tàu lớn nhà , con rửa mỗi hộ hoặc mỗi một tấm, ba phát cho nhé! Cảm ơn bà con thời gian qua bán cá khô và cá tươi cho nhà ."

 

Mắt cha Chu sáng rực lên, đúng là Tiểu Hạ hiểu lòng ông nhất! Tặng ảnh ư? Còn quý hơn tặng quà cáp nhiều! Ảnh treo lên tường giữ cả đời! Sau trong thôn thấy ảnh, chẳng nhớ ngay là do ông Chu Vĩnh Phúc tặng ? Lại còn nhớ cái máy ảnh đầu tiên trong thôn là của nhà ông! Tàu lớn đầu tiên cũng là của nhà ông! Ha ha ha... Nghĩ thôi thấy sướng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-197-cha-chu-muon-duoc-tung-ho-nhu-sao-giua-troi.html.]

 

Cha Chu vội quét mắt quanh bến tàu, xem tàu bè về đủ , ít quá thì hiệu quả tặng ảnh cao. Không , giờ vẫn đông lắm. Ông "chúng tinh phủng nguyệt" (như vây quanh trăng) cơ! Hơn nữa tàu Chu Binh Cường về, ảnh phát . Mẹ kiếp, dám tố cáo thông gia nhà ông ? Ông chọc cho tức c.h.ế.t thì thôi!

 

Cha Chu nhận lấy xấp ảnh: "Được, để ba bán cá xong phát cho ."

 

Giang Hạ cũng vạch trần chuyện ông chê ít , : "Vâng, thế con phát ảnh chụp gia đình cho mấy thím trong thôn nhé."

 

Cha Chu : "Được, con !" Cô con dâu "Vượng Tài" đúng là trái tim thất khiếu linh lung, rõ ảnh nào ông thích phát thì để ông phát; ảnh nào ông lười thì cô tự nhận lấy. Thông minh thế ! Không phát đạt, giàu to thì đúng là với ông trời ban cho cô cả sắc lẫn trí tuệ.

 

Giang Hạ đến gốc cây to, gọi các bà các cô trong thôn: "Các thím ơi, ảnh hôm nọ chụp rửa xong , nhà ai chụp thì đây lấy nhé!"

 

Mọi thế liền xúm quanh Giang Hạ.

 

"Ảnh rửa xong ? Đẹp ?"

 

"Tiểu Hạ, ảnh nhà thím , cho thím xem nào!"

 

"Hạ Hạ, cô chụp hai tấm đấy! Của cô rửa xong ?"

 

Giang Hạ : "Đừng vội, đừng vội! Cháu gọi tên ai nấy lên lấy nhé! Từng một thôi."

 

Tấm ảnh tập thể chụp riêng phụ nữ ở đội sản xuất Giang Hạ cũng rửa cho mỗi một tấm tặng kỷ niệm. Thực trong thôn đa phần nhiệt tình, nhà cô phân loại cá tạp khô nên nhiều khi bán tự phân loại giúp, đỡ cho bà cố và thím Hà Hạnh Hoàn bao nhiêu công sức.

 

Các bà các cô tặng thêm ảnh thì tít mắt: "Tặng chúng ? Mỗi một tấm? Ôi chao, Tiểu Hạ quá! Cảm ơn cháu nhé!"

 

"Cảm ơn, cảm ơn cháu! Tiểu Hạ bụng thật đấy! Cô đang tiếc hôm nọ chụp thêm tấm ảnh tập thể, ngờ cháu rửa tặng! Cảm ơn cháu nhiều nhé!"

 

"Cảm ơn cháu quá, đông thế mà cháu rửa tặng hết, tốn khối tiền đấy nhỉ?"

 

"Đương nhiên là tốn , ảnh tập thể ba bốn mươi chứ ít gì! Chỗ cũng ba bốn mươi đồng đấy!"

 

Giang Hạ : "Cháu nghĩ mấy tấm ảnh đông đủ thế hiếm , nên rửa tặng kỷ niệm, cũng chẳng đáng bao nhiêu ạ, chụp chung thì ai cũng phần chứ."

 

Chu Lị cũng chen lấy ảnh, nhân cơ hội nịnh nọt: "Đấy là do Tiểu Hạ hào phóng, bỏ đống tiền cho chúng vui, thường ai mà nỡ chứ! Ôi chao, ảnh chụp thật đấy! Tiểu Hạ là xinh nhất!"

 

"Tiểu Hạ vốn xinh , lên ảnh cứ như tiên nữ ."

 

...

 

Khi Ôn Uyển trở về, thấy cảnh Giang Hạ dân làng vây quanh khen ngợi. Xem cha Giang Hạ thật. Cũng , em trai cô còn cưới con bé họ Diệp , chút chuyện cỏn con ảnh hưởng lớn đến ông ? Ôn Uyển cũng chẳng bận tâm, chuyện cha Giang xảy chuyện chỉ là sớm muộn thôi. Giang Hạ kiếp c.h.ế.t sớm nên chuyện gia đình .

 

Chu Lị thấy tàu Chu Binh Cường về, thôi nịnh bợ Giang Hạ nữa, vội vàng chạy đón, ai ngờ cha Chu nhanh chân hơn tóm Chu Binh Cường .

 

 

Loading...