Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 198: Cá cắn câu
Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:56
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cha Chu Giang Hạ phát ảnh vây quanh tung hô mà sốt cả ruột. Thấy tàu cá của Chu Binh Cường cập bến, ông vứt luôn gánh cá xuống đất, chẳng buồn bán nữa! Ông bảo Chu Thừa Lỗi lát nữa gánh trạm thu mua , lao về phía Chu Binh Cường, tóm chặt lấy tay ông , tay giơ cao xấp ảnh, hào hứng vẫy gọi : "A lô bà con ơi! Phát ảnh đây! Ảnh rửa xong , mau đây xem ảnh hôm nọ chụp nào, tặng miễn phí mỗi một tấm, nhanh tay thì còn, chậm tay thì hết!"
Dân làng liền ùa đến chỗ cha Chu. Nhìn xúm , cha Chu sướng rơn: Ha ha, thời khắc tỏa sáng của Chu Vĩnh Phúc đến !
Cha Chu giữ chặt Chu Binh Cường: "Binh Cường, ông xem ảnh chụp hôm ở tàu mới nhà ông và ảnh chụp tàu lớn nhà , ? tặng ông hai tấm! Tặng bà con mỗi hai tấm luôn! Anh em trong thôn ai cũng phần!"
Chu Binh Cường: "..." Mỗi một tấm? Chu Vĩnh Phúc định để dân làng mãi mãi nhớ rằng khi ông hí hửng mua cái tàu nhỏ thì nhà lão tậu tàu viễn dương to đùng chứ gì?
Dân làng vây kín cha Chu như ong vỡ tổ:
"Đâu ! Ảnh ? Cho xem với!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Tặng thật hả? Cho một tấm!"
"Đương nhiên là thật! Đây! Mỗi hai tấm! Xem lên ảnh thế nào nhé!"
"Ảnh chụp thật đấy! Còn là ảnh màu nữa chứ! Chu Vĩnh Phúc, tàu nhà ông to thật!"
"Hóa lên ảnh cũng trai phết!"
Hoàng hôn buông xuống, ánh mặt trời dịu nhẹ, bến tàu rộn rã tiếng vui. Niềm vui đều do nhà họ Chu, đúng hơn là do Giang Hạ mang . Tất nhiên vui vẻ chỉ là đa dân làng, còn với Chu Binh Cường thì đúng là cực hình!
Cha Chu giữ chặt ông cho , bắt ông cùng xem ảnh: "Binh Cường, ông tấm xem, tàu mới nhà chụp ảnh, bé tí như con kiến nhỉ! Vẫn là tấm chụp ở tàu mới nhà ông hơn! Nhất là tấm chụp riêng ông , ông cạnh tàu nhà ông, trông cứ như khổng lồ!"
Mặt Chu Binh Cường đen sì! Mẹ kiếp, Chu Vĩnh Phúc đang châm chọc tàu nhà ông bé, là nhạo ông lùn béo đây?
Nói về độ hiểu Chu Binh Cường, ai qua mặt cha Chu. Chu Binh Cường thực sự kích động! Vì từ nhỏ đến lớn, cha Chu công nhận là cao ráo trai nhất thôn, còn Chu Binh Cường thì lùn và béo nhất. Cha Chu luôn khen ngợi, còn ông chê . Sau nhờ vận đỏ biển kiếm nhiều tiền hơn khác, mua TV đầu tiên, xây nhà lầu đầu tiên trong thôn, dân làng mới thôi nhạo, thái độ chuyện cũng khác hẳn, còn nể trọng hơn cả Chu Vĩnh Phúc. Lúc Chu Binh Cường mới tìm lòng tự trọng, ông nhận ngoại hình quan trọng, tiền là tất cả!
giờ Chu Vĩnh Phúc giàu hơn ông ! Đẹp trai hơn, cao hơn, còn giàu hơn!
Chu Binh Cường chuyện với cha Chu, chỉ chuồn lẹ, bèn gật đầu qua loa: "Ừ, tàu nhà ông to! Tàu to tự nhiên trông bé ! Tàu nhà nhỏ, so với nhà ông! Thôi, ảnh xem xong ! còn mua dầu diesel, mai còn biển! Không chuyện nữa!"
Cha Chu dễ tha cho ông ? Ông còn chọc tức đủ mà, vẫn giữ chặt lấy Chu Binh Cường: "Tàu nhà to thật đấy, nhưng ngốn dầu kinh khủng, A Lỗi bảo đổ đầy bình mất mấy ngàn, gần cả vạn bạc. Đi một chuyến xa bờ, tiền dầu mấy ngàn ! Ông bảo xót ruột ? Đổ dầu một còn đắt hơn cả tiền mua cái tàu mới nhà ông, đúng là cái mạng già mà! Tàu lớn đúng là dày trâu, uống dầu như nước lã, thường nuôi nổi! Vẫn là tàu nhỏ như nhà ông kinh tế hơn! May mà ông tiền mua tàu lớn đấy!"
Chu Binh Cường: "..." Cái gì gọi là may mà ông tiền mua tàu lớn? Ai tiền mua tàu lớn cơ? Khinh thường ai thế hả? Còn nữa, đây là châm chọc tàu mới của ông còn rẻ hơn cả bình dầu tàu nhà lão ? Tức c.h.ế.t !
"Thế , tốn dầu thế ? đang định mấy hôm nữa đặt tàu lớn đây! Xem chọn loại tiết kiệm dầu mới !"
Cha Chu xong ha hả: "Thế ? Vậy chúc mừng nhé! Mau đặt ! Tàu lớn tuy ngốn dầu nhưng kiếm nhiều, vì ngoài khơi xa nhiều cá mà! A Lỗi chuyến , ngày cao điểm nhất nó kiếm hơn một vạn, một ngày kiếm bằng hai cái tàu nhà ông ! Ông tiền thì đặt tàu lớn ! Tàu lớn đúng là kiếm tiền nhanh hơn hẳn!!"
Phi! Chu Binh Cường mà tiền đặt tàu lớn á? Đặt ông cũng chẳng sợ! Nhà ông còn hai chiếc tàu lớn nữa đang đợi về đây ! Tốt nhất là về cùng lúc cho lão tức hộc m.á.u luôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-198-ca-can-cau.html.]
Tim Chu Binh Cường thắt đau điếng! Một ngày kiếm một vạn, thế chuyến Chu Thừa Lỗi về là gỡ vốn tiền mua tàu ? Quan trọng nhất là, Chu Thừa Lỗi giờ tàu lớn, ngày kiếm cả vạn, cách giữa nhà ông và nhà lão chẳng ngày càng xa vời vợi ? Mình cày cả tháng một vạn, một ngày là ! Cú đả kích quá lớn đối với Chu Binh Cường.
Cha Chu thấy Chu Binh Cường chọc tức mặt lúc đỏ lúc đen như con mực phun mực, giờ thì đen sì sì như đ.í.t nồi! Ông thấy cũng hòm hòm , để dành chọc tiếp! Kẻo lão lên cơn đau tim lăn đấy thì khổ.
Cha Chu quyết định tha cho ông một con đường sống: "Ây da, mặt trời xuống núi , chuyện nữa, về ăn cơm đây! Ông mua dầu diesel ? Đi ! phiền ông nữa! Nếu ông đặt tàu lớn thì cứ bảo , cùng cho, mua tàu kinh nghiệm !"
Cha Chu buông lời vàng ngọc xong thì nghêu ngao hát bỏ : "Dậy mà ... tới! Đi tới!"
Chu Binh Cường cái dáng vẻ đắc ý của cha Chu mà tức đau cả ngực. Ông cũng đặt tàu lớn lắm chứ, nhưng ông thật sự tiền!
Chu Lị đợi cha Chu khuất mới dám đến gần Chu Binh Cường. Vừa thấy mụ, Chu Binh Cường gắt: "Cô đừng bảo với Chu Vĩnh Phúc nữa! Không bao giờ! Đời kiếp bao giờ! Cô thấy cái bản mặt đắc ý của lão mặt ?"
Chu Lị bực : "Tùy gì thì , chuyện đó, đến báo cho một bí mật!!"
"Bí mật gì?"
"Anh cứ ngây ngốc chạy theo Chu Thừa Lỗi thầu biển, đặt xong cá giống ?"
Đồng t.ử Chu Binh Cường co : "Ý cô là ?"
Chu Lị cũng là kẻ tài, mụ thuật sót một chữ cuộc điện thoại của Chu Thừa Lỗi và lời của Giang Hạ cho Chu Binh Cường .
Cuối cùng, mụ : "Anh đặt ít cá giống ? Số điện thoại nhớ đây, tranh thủ lúc tan tầm văn phòng vắng , gọi điện hỏi xem. Nếu đặt thì bảo giao sớm cho , nhất là nhà Chu Thừa Lỗi một hai ngày! Như thế họ sẽ nghi ngờ là đưa cho . Chứ họ đề phòng thì cũng chịu, chẳng giúp gì cho ."
Chu Binh Cường nghĩ đến tiền còn trong túi mà đau đầu: "Cũng cá giống giá bao nhiêu." Mấy ngày nay kiếm bao nhiêu ông dồn hết lồng bè, giờ trong chỉ còn hơn hai ngàn đồng. Ông còn định để dành tiền mua tàu lớn.
"Cái , nhưng cá giống đáng bao nhiêu tiền ? Mấy hào một con, đặt một ngàn con cũng chỉ mất mấy trăm đồng! Hai vùng biển thuê mất mấy ngàn, mỗi năm đều nộp tiền thuê, chẳng lẽ để phí thế ? Giờ nuôi mấy ngàn con cá, cuối năm bán là đủ tiền nộp thuê, đằng nào cũng bao nhiêu lồng bè thả xuống biển , chẳng để nuôi cá ? Hay cứ gọi điện hỏi thử xem?"
Chu Binh Cường gật đầu: "Được, để gọi hỏi giá cả xem , tính xem mua bao nhiêu. là mua cá giống về thả, thì tiền thuê biển coi như ném xuống sông xuống biển, thuê biển mà nuôi cá thì thuê gì!"
"Anh nhớ bảo họ giao hàng sớm nhé, nhất định sớm hơn nhà Chu Vĩnh Phúc một hai ngày, và dặn ông chủ với bên ngoài là đặt từ lâu !"
Chu Lị sợ Giang Hạ chuyện, mụ còn tạo quan hệ với Giang Hạ, hy vọng cô giúp mụ giữ công việc, nếu khi đội sản xuất cải cách, cái chân trực điện thoại của mụ sẽ cắt mất.
...
Buổi tối, Giang Hạ đang dịch tài liệu trong phòng, Chu Thừa Lỗi tắm xong bước , mở tủ lấy một cái túi vải đưa cho Giang Hạ. Giang Hạ nhận lấy, thấy nặng trịch, tim đập thình thịch: "Tiền biển xa kiếm ? Bao nhiêu thế?"
Trong mắt Chu Thừa Lỗi tràn ngập ý : "Em tự xem ."