Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 199: Tiểu Hạ thấy trong người đỡ hơn chưa?

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:57
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạ mở cái túi vải , bên trong là một bọc lớn tiền "Đại Đoàn Kết" (loại tiền 10 đồng), xếp chỉnh tề ngay ngắn ở trong túi.

 

Cô đếm thử, tất cả 56 xấp, cũng chính là 5 vạn 6 (56.000 đồng).

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Sao nhiều thế ?" Giang Hạ kinh ngạc thốt lên.

 

"Đi đến vùng biển khá xa, vận may cũng , máy dò cá nên ngày nào cũng kiếm 5.000, riêng đêm đầu tiên kiếm xấp xỉ 5.000 . Ngày hôm ..."

 

"Hôm khi về, dự báo sắp bão, sóng biển đặc biệt lớn, nhưng cá ngon cũng đặc biệt nhiều. Chuyến hàng đó kéo thẳng đến bến tàu bán, giá hơn bán cho tàu thu mua biển, kiếm hơn một vạn, thế nên mới nhiều tiền như ."

 

Đương nhiên tiền lương Chu Thừa Lỗi trả cũng cao, mỗi một ngày một trăm đồng, tính cả Chu Vĩnh Quốc là tổng cộng thuê sáu , thêm tiền thưởng, bao lì xì, cộng phát hết một vạn. Mỗi cầm về tay hơn 1.500 đồng, mức lương coi như là cao .

 

So với những hộ thuyền gỗ nhỏ trong thôn tự khơi thì một tháng kiếm còn nhiều hơn.

 

Giang Hạ từng chứng kiến cảnh con thuyền chao đảo trong sóng to gió lớn, cảm giác như bất cứ lúc nào cũng thể sóng biển nuốt chửng, lật úp, nghĩ thôi cũng thấy tim đập nhanh: "Về nhận tin bão thì về ngay đấy nhé."

 

Thuyền của họ trang thiết đầy đủ, thể nhận thông báo từ đài khí tượng hải dương, cũng thể phát tín hiệu cầu cứu.

 

"Ừ, ." Chu Thừa Lỗi ôm chặt lấy cô, hôn lên trán cô.

 

Có cô ở nhà chờ đợi, nỡ liều mạng?

 

Các đồng đội đều bảo tranh thủ sóng lớn, cá nhiều, bão tới hẳn thì ráng vớt thêm một ngày hẵng về. Hắn thực cũng , nhưng nghĩ đến việc cô ở nhà thể sẽ lo lắng hãi hùng, liền quyết định về.

 

Mấy đều kinh ngạc cực kỳ, đây tác phong của . từng , cho cô một hạnh phúc vững vàng.

 

Giang Hạ hỏi: "Thuyền viễn hải đ.á.n.h bắt đều kiếm nhiều như ?"

 

"Cũng hẳn, lúc trời yên biển lặng thì chẳng mấy cá, gặp đàn cá cũng dễ dàng như . Có mấy chiếc thuyền khơi hai mươi ngày cũng kiếm nhiều bằng thuyền chúng . Bất quá cũng mấy chiếc thuyền lớn hơn nữa, từ vùng biển gần đảo quốc trở về, đến một tháng kiếm hơn hai mươi vạn."

 

Chu Thừa Lỗi ôm Giang Hạ lòng, thuận tay cầm xấp ảnh mặt bàn, lật xem ảnh, tỉ mỉ kể cho cô về thu hoạch của mười ngày đ.á.n.h bắt xa bờ và những tin tức ngóng .

 

Giang Hạ nhiều, cho nên đa thời gian đều là Chu Thừa Lỗi , cô lắng .

 

Chu Thừa Lỗi cũng đang dỗ dành cô nhiều hơn một chút, dỗ cô kể cho mấy ngày nay cô ở nhà gì. Hắn thích giọng của cô, càng chuyện thường ngày của cô.

 

Gió nhẹ từ khung cửa sổ thổi thật dịu dàng, giọng của Giang Hạ càng thêm êm ái. Bất tri bất giác, cứ ôm cô như thế, trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ.

 

Đây cũng là buổi tối Chu Thừa Lỗi nhiều nhất trong đời, cảm giác như lời của 29 năm qua cộng cũng nhiều bằng đêm nay. mỗi ngày lênh đênh biển rộng, boong tàu ngắm trời, đặc biệt trò chuyện cùng cô, kể cho cô hôm nay bắt cá gì, cũng giọng cô, cô đang gì.

 

Đêm nay, đem những lời tâm tình tích tụ suốt mười đêm xa cách kể hết cho cô , cũng đem tất cả nỗi nhớ nhung dùng hành động để chứng minh.

 

Ôn nhu, mãnh liệt...

 

Ngày đêm nghỉ.

 

Ngày mai cần khơi, thể phóng túng một chút, thể gì thì .

 

Hôm Giang Hạ tỉnh thì trời muộn.

 

Đêm qua mới ngủ ba tiếng, lúc trời gần sáng đòi thêm một , xong xuôi hơn 8 giờ. Vốn nên dậy , nhưng cô mệt rã rời dậy, thế là mơ mơ màng màng ngủ .

 

Chu Thừa Lỗi thì dậy từ lúc nào, bưng một bát cháo , đút cho cô ăn xong, cô lăn ngủ.

 

Giấc ngủ kéo dài thêm bốn tiếng nữa, lúc tỉnh là buổi chiều.

 

Chu Thừa Lỗi trong phòng, Giang Hạ thò tay xuống gối mò chiếc đồng hồ xem giờ: Một giờ năm phút chiều!

 

Bỏ lỡ cả cơm trưa !

 

Mặt Giang Hạ đỏ bừng, ngủ đến giờ đúng là phá kỷ lục hai đời của cô!

 

Giang Hạ thấy bên ngoài truyền đến tiếng chuyện loáng thoáng. Có giọng của Lý Tú Nhàn, chắc là vợ chồng Chu Thừa Sâm và Lý Tú Nhàn về ăn Tết Trung Thu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-199-tieu-ha-thay-trong-nguoi-do-hon-chua.html.]

 

Ngày mai là Trung Thu .

 

Cô vội vàng xuống giường.

 

Lúc cửa phòng đẩy nhẹ , Chu Thừa Lỗi bước , thấy cô tỉnh liền thuận tay đóng cửa , tiến đến ôm cô lòng, hôn nhẹ: "Có đói ?"

 

Giang Hạ trừng mắt một cái: "Anh xem?"

 

Chu Thừa Lỗi chịu nổi nhất là ánh mắt của cô. Mắt cô quá , trừng mà chẳng chút lực sát thương nào, ngược còn câu hồn nhiếp phách.

 

Chu Thừa Lỗi nhịn , cũng nhịn. Xa cách bao nhiêu ngày, đêm qua sợ cô chịu nổi nên vẫn luôn kìm nén. Hắn giữ chặt eo cô, trao cho cô một nụ hôn chào buổi chiều thật sâu.

 

Giang Hạ hôn đến mức thở nổi, mới chịu dừng . Hơi thở của cả hai đều chút rối loạn.

 

"Thay quần áo , ngoài ăn chút gì." Giọng khàn khàn, nhưng vẫn buông .

 

"Ừm." Giọng cô mềm mại, đó nhúc nhích. Chủ yếu là còn sức.

 

Chu Thừa Lỗi tự nhiên sẽ đẩy cô , cứ ôm cô, để cô dựa , chờ đợi cô.

 

Hai ai động đậy, lẳng lặng ôm một lúc, Giang Hạ mới đẩy : "Ngoài sân đông lắm ?"

 

Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Ừ, nhị ca và nhị tẩu sáng sớm về , bà cố các nàng cũng qua đây, đang cùng vịt, tối nay ăn cơm chung."

 

Giang Hạ nghĩ đến cảnh ngoài lúc , liền nhịn mà nhắm mắt : "Anh ngoài ."

 

Chu Thừa Lỗi , mổ nhẹ lên môi cô: "Được, hâm nóng thức ăn cho em. Có cháo, cũng cơm, hoặc là em ăn cơm chiên hải sản ? Thịt cua và tôm nõn đều bóc sẵn ."

 

Giang Hạ quả thật là đói bụng: "Được, đừng rang nhiều quá, em còn ăn một bát cháo."

 

"Được." Thế là Chu Thừa Lỗi ngoài cơm chiên hải sản cho cô.

 

Giang Hạ lấy quần áo . Trên là dấu vết do tạo , Giang Hạ mặc một chiếc áo sơ mi cổ để che bớt. Lúc chải đầu còn nhịn cầm gương soi kỹ phần cổ, chỉ sợ dấu vết lộ thấy.

 

Ăn mặc chỉnh tề, đảm bảo chút nào , Giang Hạ mới ngoài.

 

Trong sân, bà cố, Hà Hạnh Hoa, Lý Tú Nhàn, Điền Thải Hoa và cả Chu mẫu đang gà, ngỗng, vịt và cá.

 

Giang Hạ còn thấy trong thùng mấy con cua xanh, ốc hương, chậu gỗ nuôi ốc đá, trong sọt nhiều hải sản, góc tường còn bày biện mấy rổ rau dưa, trái cây.

 

Đều là thức ăn cho tối nay.

 

Ngày mai là Trung Thu, đều Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ định tối mai lên thành phố ăn Tết cùng cha Giang Hạ, cho nên mấy nhà quyết định ăn bữa cơm đoàn viên sớm một đêm, tiện thể cùng ngắm trăng.

 

Hà Hạnh Hoa thấy Giang Hạ liền : "Tiểu Hạ thấy trong đỡ hơn ? Không thoải mái thì cứ ngủ thêm một lát."

 

Bà cố ha hả Giang Hạ mặt mày hồng hào, vẻ bà cái gì cũng tỏng.

 

Giang Hạ: "......"

 

Giang Hạ tránh ánh mắt như tia X của bà cố, đoán Chu Thừa Lỗi chắc đỡ gì đó với , đành căng da đầu đáp: "Đỡ nhiều ạ."

 

Chu mẫu đang nhổ lông ngỗng, bảo: "Trong nồi thức ăn đấy, mau ăn con."

 

"Dạ." Giang Hạ vội vàng lẩn !

 

Khóe miệng Lý Tú Nhàn giật giật, chồng đúng là quá ! Con dâu ngủ đến muộn thế mà cũng một câu!

 

Cái gì mà thể thoải mái? Lười chính là lười, chính ít khi về thôn, nhưng cũng Giang Hạ chỉ cần khơi là ngày nào cũng ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy.

 

Lý Tú Nhàn là giáo viên, ghét nhất khác lười biếng như , thảo nào cô thi đại học ba đều trượt. Cứ cái đà lười biếng, ngủ trương mắt thế thì sang năm còn định thi đại học tiếp ? Thi cũng chỉ trò , mất mặt hổ!

 

 

Loading...