Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 201: Giang Hạ là cố ý phải không?!

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:05:59
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thừa Lỗi trở về phòng liền đưa phong bao lì xì cho Giang Hạ, là nhị ca cho, cũng thuật lời của Chu Thừa Sâm.

 

Giang Hạ nhận lấy: "Vậy để em ghi , phong bao ngày mai em đưa cho cha , chúng nhận. Về bên nhà nhị ca việc hiếu hỉ gì thì trả lễ !"

 

"Ừ, em chủ là ." Chu Thừa Lỗi thể xử lý mấy chuyện .

 

Hắn bế bổng cô lên, trán tựa trán cô, giọng lười biếng: "Muộn , ngủ nhé?"

 

Giang Hạ cả nhấc bổng, theo bản năng ôm lấy cổ . Hơi lạnh từ khi tắm bao trùm lấy cô. Giang Hạ nhắc nhở: "Ngày mai là Trung Thu, dậy sớm đấy."

 

"Ừ, ngủ sớm dậy sớm." Người đàn ông đặt cô xuống giường.

 

...

 

Đêm nay gió lớn, trăng sáng, ánh trăng dịu dàng rải khắp sân. Nửa đêm, Giang Hạ mơ màng thấy Chu Thừa Lỗi mở cửa sổ cho thoáng gió. Gió thổi tung rèm cửa, ánh bạc tràn ngập bàn , cả căn phòng ngập tràn sự dịu êm.

 

Qua 12 giờ là đến Trung Thu. Trăng Trung Thu thật sự quá đỗi dịu dàng! Giang Hạ nghĩ thế chìm giấc ngủ, đến việc Chu Thừa Lỗi giúp cô lau cũng . Dù , luôn chăm sóc cô , .

 

"Lông ngỗng, lông vịt đổi diêm đê!" "Lông ngỗng, lông vịt đổi diêm đê!" ...

 

Giang Hạ mở mắt trong tiếng rao "Lông ngỗng lông vịt đổi diêm" vang lên lanh lảnh.

 

Cô mò đồng hồ xem: Thời gian tính là quá muộn, mới hơn 7 giờ. Chu Thừa Lỗi cũng dậy từ bao giờ.

 

Giang Hạ quần áo sân liền thấy Chu Thừa Lỗi, Chu Thừa Hâm cùng cha Chu và ba cha con đang thịt ngỗng, gà và vịt. Mỗi loại hai con, trong đó một phần gà ngỗng vịt sạch để mang biếu cha Giang Hạ.

 

Mẹ Chu một tay xách cái hót rác vội vàng chạy ngoài, còn hô to: " đây hai con lông ngỗng với hai con lông vịt, đổi diêm đây!"

 

Giang Hạ còn tiếng bà vọng từ xa: "Một con lông ngỗng đổi bao nhiêu hộp diêm?"

 

Chu Thừa Lỗi thấy Giang Hạ dậy liền rửa sạch tay, lên: "Bữa sáng ở trong nồi, để lấy cho em."

 

Giang Hạ nhà tắm đ.á.n.h răng rửa mặt: "Lát nữa em tự lấy là , cứ việc ."

 

Chu Thừa Lỗi vẫn bếp bưng bữa sáng cho cô. Bữa sáng là một bát cháo hải sâm cồi sò điệp, một quả trứng luộc, một bắp ngô và hai củ khoai sọ.

 

Lúc Giang Hạ ăn sáng thì Lý Tú Nhàn mới dậy. Vừa khỏi phòng thấy Giang Hạ đó ăn sáng, trong bát cháo hẳn một con hải sâm, cả nhà chỉ đãi ngộ , nhịn liền : "Thím tư sướng thật, ngày nào ngủ dậy cũng cháo hải sâm ăn."

 

Giang Hạ : "Món biển đầy, chị hai ăn thì bảo hai xuống biển vớt cho mà ăn."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lý Tú Nhàn: "......"

 

Mẹ Chu lúc bưng mấy hộp diêm , con dâu thứ đang ghen tị, liền giải thích một câu: "Sức khỏe cái Hạ yếu, thích ứng cuộc sống miền biển, cứ đụng nước, ướt là tối về sốt ngay. A Lỗi vớt hải sâm, nỡ bán, giữ hết để tẩm bổ cho vợ. Thứ ăn hàng ngày, ăn một thời gian mới thấy hiệu quả."

 

Giang Hạ đáp: "Hiệu quả thật ạ, gần đây con sốt nữa."

 

Mẹ Chu xong liền : "Thế là , lát nữa bảo A Lỗi lặn xuống biển vớt thêm ít nữa về, tranh thủ lúc trời lạnh còn xuống nước , vớt nhiều một chút, nhất là đủ ăn một hai năm. Thứ t.h.a.i ăn cũng lắm."

 

Nói Chu nhịn thoáng qua bụng Giang Hạ, đầy hiền từ. Vợ chồng hai đứa cần mẫn như thế, chắc tin vui chứ?

 

Giang Hạ: "......"

 

Nhắc đến con cái, trong lòng Lý Tú Nhàn liền khó chịu, cô bỏ chỗ khác luôn. Cô cảm thấy chồng đang ám chỉ đẻ con trai nên xứng ăn hải sâm! Trước lúc cô mang bầu Oánh Oánh thấy bà bảo ăn hải sâm thì ? Nếu hải sâm tẩm bổ, cô cũng đến nỗi sinh xong Oánh Oánh lâu như chửa .

 

Hiện tại thể sinh thêm một đứa con trai là nỗi đau của Lý Tú Nhàn. Ở trong thôn mà chỉ sinh một đứa con gái thì luôn xì xào, hỏi han, coi thường. Vùng duyên hải tư tưởng "dưỡng nhi phòng lão" (nuôi con trai để cậy già) còn nặng nề, trọng nam khinh nữ lắm, thậm chí chính Lý Tú Nhàn cũng tư tưởng như .

 

sinh thêm một thằng cu, nhưng hiện tại kế hoạch hóa gia đình gắt, hai vợ chồng đều trong cơ quan nhà nước, chỉ sinh một con. Cô nguyện ý bỏ nghề giáo viên để đẻ thì Chu Thừa Sâm cũng chịu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-201-giang-ha-la-co-y-phai-khong.html.]

Mẹ Chu cũng nhiều, bà mong cháu bế, nhưng cũng thể vội vàng. Con trai út và con dâu út nỗ lực , cái giường chắc chắn thế mà còn ngủ đến lung lay, còn thế nào nữa? Không thể tạo thêm áp lực cho chúng nó, áp lực càng khó đậu thai.

 

Bữa trưa hôm nay cũng là ba gia đình ăn chung. Chu Thừa Lỗi nhóm lửa, Giang Hạ xào rau, những khác phụ bếp.

 

Trong bếp chỉ hai vợ chồng, Giang Hạ nghĩ đến vấn đề của Chu Chu liền : "Chu Thừa Lỗi, chúng nhận nuôi Chu Chu ?"

 

Chu Thừa Lỗi ngẩng đầu cô. Ánh lửa bếp lò chập chờn chiếu rọi khuôn mặt ngũ quan rõ ràng của , gương mặt thường ngày lạnh lùng điển trai hiện rõ vẻ kinh ngạc.

 

"Đã xảy chuyện gì ?" Hắn hạ giọng hỏi.

 

Chu Thừa Lỗi chỉ là kinh ngạc chứ phản đối. Hắn tin Giang Hạ sẽ vô duyên vô cớ nhận nuôi con của ba, nhưng chuyện nhận nuôi , ở chỗ cha thì tương đương với việc ba tuyệt hậu ( nối dõi hương hỏa chuyển sang chi khác). Cửa ải của cha khó qua lắm.

 

Giang Hạ liền kể chuyện Chu Chu bạn học bắt nạt ở trường, : "Chỉ là nhận nuôi danh nghĩa thôi, treo cái tên sổ hộ khẩu. Chu Chu vẫn là con của ba, vẫn gọi chúng là chú thím. Em thấy con bé lớn , học nhiều giấy tờ điền mục cha , cha sẽ nó tự ti. Chúng nhận nuôi, chúng chính là sự tự tin của con bé."

 

Chu Thừa Lỗi: "Cha chắc sẽ đồng ý ."

 

Giang Hạ: "Cho nên thuyết phục họ !"

 

Chu Thừa Lỗi: "......" Đâu dễ thuyết phục như thế.

 

Bữa trưa ba gia đình cùng ăn phong phú. Gà, ngỗng, vịt, hải sản đầy ắp một bàn, vô cùng náo nhiệt.

 

Lũ trẻ mải chơi, ăn nhanh chạy tót ngoài, lớn vẫn còn ăn.

 

Chu Thừa Lỗi nhân lúc bọn trẻ đó, lớn đông đủ, liền chuyện nhận nuôi Chu Chu danh nghĩa của .

 

Giang Hạ bổ sung thêm một câu: "Chu Chu vẫn là con ba, vẫn gọi con và A Lỗi là thím út, chú út, chỉ là quan hệ hộ khẩu thì là con nuôi của bọn con."

 

Cả nhà xong đều há hốc mồm. Ngay cả cha Chu cũng kinh ngạc Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi.

 

Điền Thải Hoa là khó hiểu nhất: "Tại hả? Các em nhận nuôi Chu Chu, thế nhỡ Tiểu Hạ m.a.n.g t.h.a.i đầu lòng là con gái thì sinh đứa thứ hai nữa đấy?"

 

Mẹ Chu lập tức cũng nghĩ đến hộ khẩu của Giang Hạ vẫn là hộ khẩu thành thị, hộ khẩu con trai út cũng chuyển về, bọn họ hiện tại chỉ phép sinh một con! Nhận nuôi Chu Chu bọn họ sẽ con ruột nữa ? Tuy rằng hộ khẩu thể chuyển về thôn, con đầu là gái thì sinh con thứ hai, nhưng kế hoạch hóa gia đình mỗi năm một nghiêm, ai sang năm tình hình thế nào.

 

Mẹ Chu hiểu ý nghĩa việc ! Rốt cuộc nhận nhận nuôi Chu Chu thì vẫn là vợ chồng nó nuôi, ngược xác lập quan hệ hộ khẩu chính là tự cắt đường lui của .

 

Mẹ Chu liền : "Việc cần thiết thế ? Tại nuôi danh nghĩa các con? Mẹ thấy cần. Con cái của còn , nhận nuôi cái gì mà nhận nuôi?"

 

Cha Chu cũng nghĩ ý nghĩa màn của hai vợ chồng thằng Vượng Tài (tên gọi ở nhà của A Lỗi), hỏi: "A Lỗi, các con tính toán ? Các con nhận nuôi, thế ba con chẳng tuyệt hậu ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Con chính là nghĩ để lưu nối dõi cho ba nên mới nghĩ đến nhận nuôi, bằng ruột Chu Chu đến đòi mang Chu Chu , chúng cũng chẳng lý do gì cho mang cả."

 

Cha Chu sửng sốt một chút, dường như đang suy nghĩ về khả năng .

 

Điền Thải Hoa bĩu môi: "Cô tái giá bao nhiêu năm , nếu mang Chu Chu thì mang từ lâu ! Chú lo xa quá!"

 

Lý Tú Nhàn: "Cũng khả năng đấy, em đưa Oánh Oánh trạm y tế khám bệnh, thấy cô khám phụ khoa, hỏi bác sĩ tại kiểm tra đều vấn đề mà lâu như vẫn thai."

 

Mẹ Chu xong liền nghĩ đến chuyện con dâu thứ ba tái giá bao nhiêu năm, hình như vẫn sinh con, tuổi ngày càng lớn, khi đẻ thật, bắt Chu Chu cũng chừng.

 

Mẹ Chu: " cũng thể để vợ chồng con nhận nuôi, con ruột còn !"

 

Mẹ Chu về phía Chu Thừa Sâm và Lý Tú Nhàn: "A Sâm, là để hộ khẩu Chu Chu nhập nhà các con?"

 

Sắc mặt Lý Tú Nhàn biến đổi. Cô nghĩ thế nào cũng ngờ việc rơi xuống đầu ! Biết thế chẳng lắm mồm!

 

Không đúng! Lý Tú Nhàn về phía Giang Hạ, cô là cố ý ?!

 

 

Loading...