Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 207: Vượng Tài chọc tức người ta cũng là dĩ hòa vi quý

Cập nhật lúc: 2025-12-01 05:10:31
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạ dường như thấy một góc của chiếc lồng bè, nàng vội vỗ vỗ vai Chu Thừa Lỗi, hiệu cho dừng xe máy .

 

Chu Thừa Lỗi dừng xe, đầu đỡ nàng: “Chậm một chút!”

 

Giang Hạ xuống xe, vội vàng chạy xuống bãi cát.

 

Chu Thừa Lỗi nhanh chóng gạt chân chống, dựng xe máy cẩn thận, khóa , đó chạy theo.

 

Trên bãi cát một chiếc lồng bè lớn im lìm ở đó, trong lồng còn một đống cá, đều c.h.ế.t.

 

Chiếc lồng bè mới sóng biển đ.á.n.h dạt lên bãi cát.

 

Hôm nay sóng vẫn còn lớn, hơn nữa cả thị trấn hôm nay còn mưa tầm tã cả ngày, mưa mới tạnh nửa tiếng, lục tục bờ biển xem thứ gì để nhặt thì mới phát hiện chiếc lồng bè .

 

Mọi vây quanh ở đó bàn tán xôn xao:

 

“Đây là lồng bè Chu Vĩnh Phúc thả xuống biển ?”

 

“Không ông thì là Chu Binh Cường, chỉ hai nhà bọn họ thả lồng bè xuống biển.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Mau báo cho họ , lồng bè nhà họ thả xuống biển bão thổi !”

 

đem lồng bè thả xuống đáy biển nuôi cá là bừa mà, xem , một trận bão là thổi bay lồng bè luôn!”

 

“Có đầu óc đều , cũng chả hiểu bọn họ nghĩ kiểu gì.”

 

“Một là tiền nhiều chỗ tiêu, một phục so kém nên đú theo!”

 

“Lần lỗ nặng , một cái lồng bè như cũng tốn ít tiền nhỉ? Cũng bộ đều sóng biển cuốn .”

 

“Chắc là chả còn cái nịt!”

 

...

 

Lúc thấy Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi chạy tới, lập tức : “A Lỗi, cái lồng bè của nhà ?”

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đẩy đám đông , .

 

Giang Hạ liếc mắt một cái liền nhận lồng bè nhà , nàng thở phào nhẹ nhõm: “Không nhà cháu.”

 

Chu Thừa Lỗi cũng , đối với việc lồng bè sẽ cuốn vẫn chút lòng tin.

 

Lồng bè nhà dùng neo để cố định!

 

Neo cắm sâu xuống đáy biển, tàu lớn trọng tải trăm tấn còn cố định , huống chi chỉ là mấy cái lồng bè vài trăm cân.

 

Hắn chỉ lo lắng sóng biển quá lớn, cá chịu sự va đập của sóng, đập khung sắt của lồng bè sẽ thương hoặc c.h.ế.t.

 

Điều cũng khả năng.

 

vị trí thả lồng bè là cảng tránh gió, sóng gió sẽ ít hơn, hơn nữa cá trong lồng cũng nhiều, chỉ mấy trăm con, xác suất cá va chạm như sẽ giảm nhiều.

 

Đương nhiên tất cả những điều đều là ước lượng và suy đoán, biển xem qua mới .

 

Lúc mấy cha con Chu Binh Cường, cha Chu, Chu cùng Chu Thừa Hâm, Điền Thải Hoa cũng nhận tin tức vội vàng chạy tới.

 

Điền Thải Hoa và Chu vốn định bắt hải sản, dụng cụ bắt hải sản đều mang theo, ngờ nửa đường thấy dân làng báo tin lồng bè nhà thổi lên bờ!

 

Cả nhà liền vội vàng chạy tới.

 

Cha Chu và Chu Thừa Hâm chạy tới gần, liếc mắt một cái liền nhận lồng bè nhà .

 

Hai cha con thở phào nhẹ nhõm một thật mạnh, trời mới bọn họ tốn bao nhiêu tâm huyết cái lồng bè !

 

Cha Chu đầu định "an ủi" Chu Binh Cường một chút, đó liền thấy Vượng Tài và con trai út trong đám đông.

 

Cha Chu đến bên cạnh Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi: “May mà là các con xem một cái!”

 

Nếu để con dâu cả xem , cha Chu còn nghi ngờ cái lồng bè là của nhà chứ!

 

Vạn hạnh!

 

Vừa nãy ông còn định bảo Điền Thải Hoa đừng qua đây.

 

Chu Thừa Lỗi cạn lời.

 

Giang Hạ ngơ ngác, ý gì ?

 

Cha Chu : “Tiểu Hạ, ngày mai nếu thể biển, con cũng cùng nhé.”

 

Cha Chu vẫn lo lắng cá trong biển , vẫn là Vượng Tài cùng biển xem xét thì ông mới yên tâm.

 

Vượng Tài một cái, chừng cá c.h.ế.t cũng sống .

 

Đáng tiếc hiện tại sóng gió biển vẫn còn lớn, ngày mai cũng biển .

 

Giang Hạ xong liền : “Vâng ạ.”

 

Đầu bên Chu Binh Cường và Chu Quốc Hoa chạy tới thấy cái lồng bè , sắc mặt liền khó coi hẳn!

 

Đây chẳng là lồng bè nhà bọn họ ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-207-vuong-tai-choc-tuc-nguoi-ta-cung-la-di-hoa-vi-quy.html.]

Một cái lồng bè thổi lên bờ, những cái khác ?

 

Lồng bè bọn họ thả xuống đáy biển, bộ đều buộc chặt để cố định, chỉ một cái thổi lên bờ?

 

Chỉ cái lỏng nên sóng đ.á.n.h lên bờ, là những cái khác đều thổi mất , thổi tung tích?

 

Nếu lồng bè đều thổi , đám cá bột bọn họ đặt hàng đưa tới thì lấy cái gì để nuôi?

 

Giang Hạ thấy Chu Binh Cường và Chu Quốc Hoa, nàng thẳng đến mặt họ: “Chú Cường, đây là lồng bè của các chú ? Vẫn là vận may đường biển của chú , biển cả chiếu cố. Bão thổi lồng bè , sóng biển cũng đưa về bờ cho chú.”

 

Chu Binh Cường: “...”

 

Tức c.h.ế.t mất!

 

Hắn đây là đang một đứa con cháu châm chọc!

 

Cha Chu liền : “Ha ha, Tiểu Hạ đúng! A Cường, vận may của ông thật đấy! Lồng bè chỉ cần thổi mất, chẳng qua là tốn chút sức lực thả nữa thôi, tổn thất gì, thấy cá trong lồng tuy c.h.ế.t, nhưng thối, còn thể mang về nhà ăn! Vậy đúng là một chút tổn thất cũng ! Cái lồng bè thả nữa là ! Vận khí của ông đúng là tồi!”

 

Chu Binh Cường tức đen mặt.

 

Hai cha con nhà , đúng là đó mà hả hê khi gặp họa!

 

Bão lớn như , cũng tin lồng bè nhà bọn họ , chắc là thổi hết ! Ít nhất còn nhặt một cái.

 

Giang Hạ sắc mặt : “Chú Cường vận khí đại khái là do tâm địa thiện lương! Ngẩng đầu ba tước thần minh, vẫn là giống như nhà chú Cường đây tâm địa thiện lương, chuyện thương thiên hại lý, ông trời mới thể chiếu cố. Cháu tin tưởng tấm lòng thiện như chú Cường, vận biển nhất định sẽ càng ngày càng ! Rốt cuộc ông trời đều đang mà! Lòng chú Cường như , ông trời thấy tiếng lòng của chú Cường, nhất định sẽ để chú Cường cầu ước thấy, tiền như nước, gặp dữ hóa lành! Chú Cường, chú đúng ?”

 

Dân làng sự châm chọc của Giang Hạ, còn tưởng Giang Hạ đang khen , an ủi , liền : “Tiểu Hạ đúng, chú Cường quả thực tâm, ba bệnh, ông còn cho mượn tiền để đưa ba khám bệnh đấy! Thảo nào vận biển của ông thế! Lồng bè đều bão cuốn mà còn đưa lên bờ!”

 

“Binh Cường đúng là bụng, lúc gặt lúa, ông còn giúp vác một bao thóc lên xe đẩy!”

 

“Đây coi như là ở hiền gặp lành! Ít nhất mất cả chì lẫn chài!”

 

Cha Chu suýt nữa thì c.h.ế.t!

 

Ha ha... Chu Binh Cường đều tức đến mức biến thành tắc kè hoa ! Cái sắc mặt chốc lát đen chốc lát trắng.

 

Không hổ là Vượng Tài! Nắm vững tinh túy của hòa khí sinh tài.

 

Những lời g.i.ế.c tâm can cũng thật dĩ hòa vi quý.

 

Hòa khí đến nơi chọc tức c.h.ế.t đền mạng.

 

Câu cuối cùng càng tuyệt!

 

Chu Binh Cường chắc là c.h.ử.i thầm trong lòng cũng dám!

 

Không chỉ dám, chắc còn sợ đến run lẩy bẩy.

 

Chu Binh Cường mê tín nhất, Giang Hạ ông trời đang , đang tiếng lòng , còn dám c.h.ử.i ?

 

Gieo nhân nào gặt quả nấy!

 

Ha ha...

 

Chu Binh Cường tự nghẹn khuất thôi!

 

Chu Binh Cường quả thực nghẹn khuất, dạy dỗ Giang Hạ một chút, c.h.ử.i , nhưng ngay cả trong lòng nghĩ cũng dám nghĩ, nghĩ đến liền nhắc nhở bản nghĩ, chỉ sợ nàng câu ông trời thấy tiếng lòng !

 

Nếu dám nghĩ bậy, cầu ước thấy , dù sợ xui xẻo sẽ là chính .

 

Giang Hạ xong liền để ý đến nữa.

 

Nàng thoáng qua bãi biển cơn bão, nhiều phụ nữ cầm thùng nước nhặt đồ bãi biển.

 

Giang Hạ với Chu Thừa Lỗi: “Anh lái xe máy về , em bờ biển xem thứ gì nhặt .”

 

“Em cẩn thận một chút, đừng chỗ bãi đá ngầm.” Chu Thừa Lỗi nghĩ đến Giang Hạ ngã một cái ở bãi đá ngầm, vết sẹo ở đầu gối mới biến mất, liền chút yên tâm.

 

Giang Hạ ưng thuận: “Vâng.”

 

Cha Chu đầu khắp nơi: “Xe máy? Xe máy gì?”

 

Tìm một vòng mới thấy một chiếc xe máy màu cam hồng đỗ bên đường!

 

Thực sự xe máy! Tuy rằng dính đầy bùn, nhưng xe mới!

 

“Đó là xe máy mới mua của nhà ?” Giọng vang dội, quả thực thể vang vọng ba thước, gây chấn động thôn!

 

Cha Chu kích động chạy tới, đây chính là chiếc xe máy đầu tiên trong thôn đấy!

 

Người xung quanh đều xem lồng bè nữa, nhao nhao đầu về phía ven đường.

 

là xe máy thật!

 

Rất nhiều cũng chạy theo tới xem: “A Lỗi, chiếc xe máy bao nhiêu tiền thế?”

 

, từng hỏi , hơn bảy trăm, nhưng khó mua, thư giới thiệu của đơn vị!”

 

“A Lỗi mua 'Đại Pháo' hả? Con 'Gà Trống Hồng' oai phong bằng 'Đại Pháo' !”

 

...

 

 

Loading...