Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 208: Hôm nay thu hoạch không tồi

Cập nhật lúc: 2025-12-01 05:10:32
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mọi đều chạy tới xem xe máy, Điền Thải Hoa, Chu và Chu Thừa Hâm cũng nhịn chạy tới xem.

 

Giang Hạ thấy Chu mang theo thùng nước và dụng cụ bắt hải sản, vội hỏi bà xin một cái thùng nước và một cái kẹp sắt, đó bắt hải sản.

 

Trải qua Giang Hạ mang theo cái giỏ tre chờ đồ vật bắt hải sản, hiện tại Chu và Điền Thải Hoa ngoài bắt hải sản đều trang đầy đủ, ngay cả lưới đ.á.n.h cá cũng chuẩn sẵn.

 

Mẹ Chu trực tiếp đưa cả hai cái thùng nước trong tay cho Giang Hạ.

 

Chu Thừa Lỗi trả lời hai câu hỏi của dân làng, liền mất kiên nhẫn ứng phó mấy lời , giao chìa khóa xe máy và cái ba lô cho cha Chu, để ba ứng phó.

 

ba cũng mệt mỏi với loại chuyện .

 

Chu Thừa Lỗi dặn dò một câu: “Ba, trông chừng cái túi cẩn thận, đừng ướt đồ bên trong.”

 

“Được!” Cha Chu vui vẻ nhận lấy, cho rằng tiền và sách dịch của Giang Hạ, ông đeo lên , để ở phía , dùng tay giữ chặt.

 

Cha Chu trong lòng lái xe máy chở Chu Binh Cường đang tức thành tắc kè hoa lượn một vòng quanh làng xóm hóng gió, để thư giãn tâm tình.

 

cha Chu phát hiện từng lái xe máy, lái!

 

Cha Chu thoáng qua Chu Binh Cường sắc mặt càng thêm phức tạp, nhịn nghĩ thầm: Để Chu Binh Cường xe máy, đẩy một vòng quanh thôn, khoe khoang như quá ngốc ?

 

Cha Chu bảo Chu Thừa Lỗi dạy lái như thế nào, ông cảm thấy chắc cũng giống xe đạp thôi, phát hiện thằng con bất hiếu lon ton chạy tìm Vượng Tài !

 

Thôi kệ, vợ chồng ân ái, cung hỷ phát tài!

 

Không chừng hai bắt hải sản cũng thể kiếm tiền mua xe máy hôm nay.

 

Ông quấy rầy nữa.

 

Khoe khoang quan trọng bằng phát tài giàu!

 

Phát tài mới thể khoe khoang.

 

Cứ phát tài mãi, cứ khoe khoang mãi!

 

Điền Thải Hoa chiếc xe máy mới tinh , trong lòng hâm mộ quá !

 

bà nghĩ đến hiện tại mỗi ngày kiếm hai ba trăm, liền : Nhà bà cũng thể mua nổi!

 

Có dân làng bảo cha Chu lái xe máy chở hóng gió, cha Chu liền : “Hôm nào! Hôm nào nhé! Thằng A Lỗi chả yêu quý đồ vật gì cả! Xe máy mới mua các bác xem nó dính bùn khắp nơi kìa. Để lau sạch sẽ , đợi trời nắng ráo, mặt đường cứng, chở các bác hóng gió!”

 

Thế là cha Chu chạy tới trạm thu mua mượn cái giẻ lau, cẩn thận lau sạch bùn đất dính xe máy.

 

Ngay cả khe hở cũng buông tha, để cho xem chiếc xe máy mới bóng loáng bóng loáng!

 

Giang Hạ xuống bãi cát thấy đông, liền về phía bãi đá ngầm.

 

Trên bãi biển chi chít lỗ nhỏ, chắc là nhiều nghêu sò đ.á.n.h dạt lên bờ, đều đang sức cầm cái cào nhỏ bới móc.

 

Nghêu sò thì thuyền bãi biển Cô Đảo là nhặt , Giang Hạ liền tranh giành với , vẫn là sang bãi đá ngầm xem thứ gì .

 

Bên bãi đá ngầm cũng vài đang ở đó.

 

Chu Thừa Lỗi đuổi theo nàng, nắm lấy cổ tay nàng, trừng phạt mà nắn nắn: “Không lời!”

 

Bảo nàng đừng về phía bãi đá ngầm, nàng thẳng qua đó!

 

Hắn nhận lấy thùng nước trong tay Giang Hạ, đổi tay xách, đó kéo nàng .

 

Giang Hạ một cái, đùa: “Em cảm giác bên bãi đá ngầm thứ gì đó đang vẫy gọi em!”

 

Chu Thừa Lỗi bó tay với nàng, đành kéo nàng về phía bãi đá ngầm.

 

Hai đến bãi đá ngầm, Giang Hạ liền thấy một con cua gạch vàng to đùng bò từ khe đá.

 

“Có cua!” Giang Hạ lắc lắc tay Chu Thừa Lỗi.

 

Chu Thừa Lỗi thấy , là một con cua gạch vàng, to, mùa cua gạch vàng là ngon nhất.

 

Hắn hiệu cho Giang Hạ yên, đó xổm xuống, khi con cua trốn khe đá, động tác nhanh nhẹn ấn xuống mai cua, bắt lên.

 

Con cua to, còn to hơn bàn tay , khớp chân cua vàng óng, vị trí yếm phồng lên.

 

Hắn dùng tay ấn ấn, mềm, chứng tỏ gạch đều hóa dầu.

 

Chu Thừa Lỗi cẩn thận bỏ cua thùng, loại cua gạch vàng đầy dầu thể gãy chân, nếu trong quá trình chưng nấu, dầu cua sẽ chảy ngoài.

 

Giang Hạ thích ăn cua, tối nay về hấp cho nàng ăn.

 

Hắn đưa tay kéo tay Giang Hạ, hai tiếp tục cẩn thận tìm kiếm trong bãi đá ngầm.

 

Chu Thừa Lỗi mắt sắc phát hiện một cái chân cua thụt trong khe đá ngầm, “Lại một con cua, em yên đó.”

 

“Ở ?” Giang Hạ yên, cúi đầu quanh tìm kiếm.

 

“Tảng đá.” Chu Thừa Lỗi đợi nàng vững, mới xổm xuống, tảng đá ngầm thể di chuyển, trực tiếp bê nguyên tảng đá sang một bên.

 

Tảng đá lớn, bê nhẹ nhàng như .

 

Tảng đá dời , bốn con cua gạch vàng to bằng bàn tay dường như ngẩn một chút, đó bắt đầu bò tứ tung.

 

Giang Hạ hai mắt sáng rực: Đây là chọc trúng ổ cua gạch vàng ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-208-hom-nay-thu-hoach-khong-toi.html.]

Nàng vội vàng xổm xuống đưa tay bắt.

 

Chu Thừa Lỗi cũng mỗi tay một con, bắt bỏ thùng.

 

Giang Hạ tủm tỉm năm con cua gạch vàng lớn trong thùng: “Hôm nay thu hoạch tồi!”

 

Giang Hạ thích ăn cua, nàng cũng thể loại cua gạch vàng thuộc loại thượng hạng, cũng chính là cua gạch vàng đỉnh cấp.

 

Loại cua dầu thẩm thấu đến khớp xương, cua dầu biển hoang dã đỉnh cấp ở hiện đại thể bán hơn hai ngàn tệ một con, hơn nữa cứ ăn là ăn .

 

Bọn họ coi như là nhặt mười nghìn tệ của tương lai trong nháy mắt.

 

Hai tiếp tục về phía , Giang Hạ trọng điểm chú ý các khe đá.

 

Chu Thừa Lỗi thấy một cái bình, nhặt lên, thoáng qua bên trong, quả nhiên một con bạch tuộc to trốn ở trỏng.

 

Giang Hạ ngạc nhiên : “Sao trong cái bình gì?”

 

Chu Thừa Lỗi: “Người vùng biển đều bạch tuộc thích chui bình, còn chuyên dùng bình thả xuống biển để câu bạch tuộc.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chu Thừa Lỗi bắt con bạch tuộc , “Anh đem cái bình thả xuống nước, chừng ngày mai bạch tuộc.”

 

Thế là cầm cái bình về phía bờ biển.

 

Giang Hạ vội vàng theo.

 

Chu Thừa Lỗi: “Em đừng theo qua đây, sóng lớn lắm.”

 

“Không sợ!”

 

Chu Thừa Lỗi thấy nàng , liền đầu đưa tay đỡ nàng.

 

Chỉ là đến chỗ sóng biển suýt soát đ.á.n.h tới, liền cho nàng tiếp tục tiến lên, “Đứng ở đây chờ .”

 

Giang Hạ liền ở đó chờ , hai cái thùng nước đặt chân, nàng cúi đầu các khe đá và vũng nước nhỏ xung quanh xem gì để nhặt .

 

Chu Thừa Lỗi cầm cái bình tiếp tục về phía , đó nhảy xuống nước biển, tìm một cái khe hở, nhét cái bình khe đá, chèn chắc xong, đang định bò lên, liền cảm giác cẳng chân thứ gì đó đụng một cái.

 

Hắn cúi đầu thoáng qua, nhanh chóng khom lưng đưa tay chộp một cái!

 

Lúc một con sóng lớn ập tới!

 

“Cẩn thận!” Hắn đầu với Giang Hạ, còn thì một tay bám chặt đá ngầm.

 

Giang Hạ trơ mắt con sóng lớn bao trùm lấy Chu Thừa Lỗi, đó nửa ngày sóng cao ập về phía .

 

Bọt sóng, còn một vật thể xác định!

 

Nàng theo bản năng liền đưa tay bắt!

 

Trơn tuột!

 

Nàng chộp một cái là bắt ngay, chẳng qua thể cũng sóng biển đ.á.n.h ngã xuống đất.

 

May mà vị trí nàng là một tảng đá ngầm bằng phẳng, m.ô.n.g đau, cũng thương gì.

 

Giang Hạ vội vàng về phía Chu Thừa Lỗi, Chu Thừa Lỗi bò lên, trong tay đang tóm một con ốc biển màu vàng nâu.

 

“Có ?”

 

“Không ?” Giang Hạ thấy , mới thoáng qua thứ trong tay , là một con mực ống còn to hơn mặt nàng.

 

Ha ha, thu hoạch hôm nay khá là tuyệt vời.

 

Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ dậy, mới cẩn thận bỏ con ốc biển thùng, tránh để nó đè gãy chân cua.

 

Giang Hạ cũng bỏ con mực trong tay nàng .

 

“Đây là ốc gì?” Giang Hạ con ốc biển hình quả đu đủ màu vàng nâu đốm đen trong thùng hỏi.

 

“Ốc đu đủ, nhiều nơi gọi nó là ốc dừa (ốc giác).”

 

Giang Hạ: “...”

 

Nàng nhớ tới một tin tức từng thấy ở kiếp , trong lòng ẩn ẩn chút kích động!

 

Liệu khi nào tối nay nàng ăn ốc cũng ăn hàng chục triệu ?

 

“Chu Thừa Lỗi, tối nay em ăn ốc.”

 

“Được.” Chu Thừa Lỗi thấy quần áo Giang Hạ đều ướt sũng, đang định xách thùng nước đưa nàng về nhà.

 

Mẹ Chu và Điền Thải Hoa hai đang chạy tới gần.

 

“A Lỗi, các con nhặt gì thế?” Điền Thải Hoa và Chu xem xong xe máy, liền đào một thùng ốc hoa bãi biển, đó mới thấy Giang Hạ bọn họ ở đây.

 

Điền Thải Hoa lập tức gọi Chu cùng qua đây.

 

Điền Thải Hoa cảm thấy vẫn là ở gần Giang Hạ một chút thì vận khí thể sẽ hơn.

 

Chu Thừa Lỗi đang định trả lời, Giang Hạ kéo tay : “Chu Thừa Lỗi, xem trong biển cái gì kìa?”

 

Ba đều đầu về phía mặt biển.

 

 

Loading...