Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 216: Cá giống đến
Cập nhật lúc: 2025-12-01 08:46:26
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng Chu Thừa Hâm đặt một chiếc thuyền giá hơn 8000, khi chiết khấu và thêm ưu đãi thì chỉ còn 7000 đồng.
Anh giao 3500 tiền đặt cọc.
Xưởng trưởng Chu cảm thấy đôi vợ chồng gài bẫy. Xưởng đóng tàu quyết định đến ngày Quốc khánh sẽ tăng giá bộ để đối phó với lạm phát.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Rốt cuộc thuyền của họ nhiều kỹ thuật nâng cao, đặc biệt là vòng Kent, kỹ thuật mạ kẽm nhúng nóng cho neo đều cải thiện đáng kể, còn tiên tiến hơn kỹ thuật nước ngoài, tăng giá là hợp tình hợp lý.
Hiện tại giá niêm yết mới của tất cả các tàu thuyền đều , đợt tăng giá tăng cũng nhiều, bởi vì nhiều thiết nhập khẩu cũng đang tăng giá, các nước phương Tây chèn ép họ, một thiết mỗi tháng giá cả đều tăng!
Cho nên mỗi con thuyền đều tăng lên 1500 đồng trở lên.
Chiếc thuyền bọn họ đặt khi tăng giá hơn 9000 mới mua , thế mà ông bán cho đối phương với giá 7000.
Xưởng trưởng Chu Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, thật đúng là yêu hận!
"Không việc gì thì mau cút ! Nhà ở phúc lợi các chỉ một căn thôi!"
Lãnh đạo xưởng đóng tàu khi thương nghị quyết định chuyên môn rút một đội ngũ để sản xuất loại tàu đ.á.n.h cá cỡ mà ngư dân cần, nhằm thỏa mãn nhu cầu đặt thuyền ngày càng tăng, cho nên thuyền Chu Thừa Hâm đặt nửa năm là thể nhận.
Thuyền lớn xuất khẩu cũng lập thêm hai dây chuyền sản xuất chuyên biệt, đảm bảo chất lượng và giao thuyền đúng hạn.
Vì thế xưởng đóng tàu cũng mới tuyển ít học việc và công nhân kỹ thuật, hơn nữa sắp một đợt công nhân chuyển chính thức, nhiều đều xin nhà ở phúc lợi.
Cho nên việc Giang Hạ hai căn nhà phúc lợi cơ bản là thể nào, chỉ một căn.
Giang Hạ : "Một căn cũng ạ."
Có một căn cũng là .
Chu Thừa Lỗi hỏi xưởng trưởng Chu xem ai đổi thuyền nhỏ lấy thuyền lớn, bán thuyền nhỏ ? Không cần thuyền quá lớn, loại thuyền gỗ nhỏ gắn động cơ cũng .
Người bình thường đặt thuyền đều đến xưởng đóng tàu, đặt thuyền lớn liền bán thuyền nhỏ thuyền cũ ở nhà , lúc khả năng sẽ nhờ ở xưởng đóng tàu b.ắ.n tin ngoài.
Xưởng trưởng Chu kỳ quái : "Thuyền lớn đều , còn mua cái loại thuyền gỗ nhỏ đó gì?"
Chu Thừa Lỗi: "Cháu định nuôi cá ở biển, mua chiếc thuyền gỗ nhỏ biển cho cá ăn thì sẽ lỡ thời gian khơi đ.á.n.h cá của các thuyền khác."
Chu Thừa Lỗi tính dùng thuyền gỗ nhỏ để biển chăm sóc lồng cá lâu dài, chứ dùng tàu đ.á.n.h cá hiện tại của gia đình thì lỡ mất việc kéo lưới, lời.
Dù vận may thì kéo một hai mẻ lưới là kiếm tiền mua một con thuyền cũ nát .
Xưởng trưởng Chu xong liền : "Cậu thế mà cả nuôi cá? Có cái gì là vợ chồng các ? Tiền đều các kiếm hết !"
"Được , sẽ giúp lưu ý, thì báo cho . Mau nộp nốt tiền đặt cọc còn , tiền mua cái mua cái mà đưa tiền đặt cọc cho !"
Giang Hạ : "Yên tâm, nhất định giao đúng hạn! Chúng cung cấp miễn phí cho xưởng đóng tàu bao nhiêu ý tưởng kỹ thuật như , đó đều là những ý tưởng đẻ tiền, cũng thu tiền các chú, xưởng trưởng Chu chú còn cứ thúc giục mãi, là phúc hậu quá ?"
Xưởng trưởng Chu: "……"
Thôi, thôi! Bọn họ giao đúng hạn là , ông giục nữa ?
Xưởng trưởng Chu nhất thời nhịn , lỡ miệng : "Lần các mua thuyền giảm giá cho một chút!"
Giang Hạ : "Được ạ! Vậy giảm tám chín phần mười nhé!"
Xưởng trưởng Chu chỉ tự vả miệng !
Bàn xong việc, Chu Thừa Lỗi đoán cha Chu cũng bán cá xong , liền cáo từ về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-216-ca-giong-den.html.]
Chu Thừa Hâm vì mua thuyền rẻ hơn một ngàn đồng, đường cứ như chân gió, đạp đất bụi bay mù mịt!
Giang Hạ vội vàng che miệng mũi, tránh hít bụi.
Chu Thừa Lỗi thấy thế vội : "Anh, chậm chút! Bụi bay hết cả lên !"
Chu Thừa Hâm : "Xin , nhịn !"
Giang Hạ .
Trở chỗ thuyền đ.á.n.h cá cập bờ ban nãy, thuyền nhà quả nhiên đang đợi.
Ba lên thuyền, Chu Thừa Hâm chủ động lái thuyền về nhà.
Cha Chu lấy tiền bán cá , tổng cộng bán 1286 đồng 7 hào.
Mỗi nhà 640 đồng.
Hai em đều lấy một trăm đồng biếu cha Chu và Chu.
Cha Chu chịu nhận, chỉ lấy lẻ 86 đồng 7 hào.
Hiện tại cái ăn, cái mặc, nhà ở, của họ đều do vợ chồng Chu Thừa Lỗi lo liệu, hai ông bà ít khi tiêu tiền.
Chẳng qua đôi khi sẽ mua chút đồ cho cháu trai cháu gái, Tết nhất cũng phát lì xì cho bọn nhỏ, Chu Chu dần lớn lên học sinh hoạt cũng tốn kém, thể để con trai út gánh vác hết.
Tuy rằng hiện tại học phí, sinh hoạt phí của Chu Chu đều do Giang Hạ lo, hai ông bà cần bỏ gì cả, hơn nữa vợ chồng con út mỗi tháng còn biếu 500 đồng sinh hoạt phí, là đủ .
Vợ chồng con cả và con thứ hai cũng biếu, chỉ là nhiều bằng con út.
Bọn họ già , cũng còn sống mấy năm, trăm tuổi già hậu sự cũng cần một khoản tiền lớn, hai ông bà cũng để mấy đứa con trai bỏ , càng sợ cái gì cũng đổ lên đầu con út, cho nên tự dành dụm chút tiền lo hậu sự, bằng họ cần giữ tiền cũng .
"Nuôi con trăm tuổi, lo lắng chín mươi chín", câu thực sự thể hiện vô cùng rõ ràng ở cha Chu.
Hai ông bà chỉ mong mấy đứa con , thể giúp đỡ con cái nhiều hơn, gây thêm phiền phức cho con. Từ khi đứa con đầu lòng cất tiếng chào đời, cuộc đời hai đều xoay quanh con cái, từng nghĩ cho bản , cũng mong con cái báo đáp gì.
Khi thuyền về gần đến bến tàu trong thôn, Giang Hạ liếc mắt một cái liền thấy một con thuyền lớn xa lạ.
Cha Chu tò mò : "Thôn cũng mua thuyền lớn ?"
Chu Thừa Lỗi: "Chắc , lẽ là thuyền chở cá giống cho chú Cường đấy."
Chu Thừa Lỗi đoán đúng , chính là thuyền chở cá giống cho nhà Chu Binh Cường.
Chu Binh Cường đang thương lượng với giao cá giống: "Lồng bè nhà thổi bay hết , lồng nuôi cá, cá giống chúng lấy nữa, trả hàng."
Ông chủ bán cá giống xua tay ngay: "Trả hàng? Anh đùa kiểu gì ? Vì giao nhanh một chút, nhận điện thoại là giao cá cho các ngay, ngờ bên các bão. tìm chỗ trú cả đêm, sóng gió còn lặng hẳn mạo hiểm sóng to gió lớn giao cá đến cho ! Bây giờ trả hàng? Anh chơi đấy ? cần lồng bè nhà trôi , cá đưa đến nơi, nhận."
Hôm nay Ôn Uyển cũng về, tối qua cô mơ, trưa nay cố ý xin nghỉ để về.
Ôn Uyển đối phương , cô nén tính khí trấn an: "Đồng chí, thật sự xin , lồng bè nhà chúng đều thổi bay , cá nhận cũng nuôi ở cả! Chuyện thiên tai chúng cũng . Xảy chuyện như , đều bất đắc dĩ. Thế ! Chúng đền cho gấp đôi tiền dầu , cá mang về, chờ lồng bè chúng xong giao đến cho chúng ?"
Ông chủ bán cá giống xong thì vì quá tức, thiếu cái chỗ tiền dầu gấp đôi của cô chắc?
Một thuyền cá giống thật sự mạo hiểm sóng to gió lớn để đưa đến, đến đúng giờ! Đi thuyền trong bão tố, bao nhiêu nguy hiểm bọn họ ?
"Được, cũng đòi hỏi nhiều, các đền một ngàn đồng, cá giống mang về, chuyện coi như xong!"
Cảm ơn các bạn nhỏ bỏ phiếu và tặng thưởng ~