Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 219: Khí phách mười phần
Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:14:41
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở đây ai cũng kẻ ngốc!
Nghe Giang Hạ và ông chủ Hà qua vài câu, liền hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện, ai là kẻ vô sỉ, ai là phúc hậu!
"Gọi điện thoại mà cũng là cố ý hố nhà cô ? Cả đội sản xuất chỉ đúng một cái điện thoại, Giang Hạ đến đó gọi thì mà gọi?"
"Rõ ràng là cả nhà bọn họ sống gì, lén chuyện điện thoại của âm thầm ghi nhớ , lợi dụng quan hệ của để đặt cá giống. Cuối cùng còn c.ắ.n ngược một cái, bảo cố ý gài bẫy nhà , thế mới là cái thói xa thật sự!"
"Nếu Giang Hạ bản lĩnh hô mưa gọi gió ngoài biển khơi để tạo bão thổi bay lồng bè nhà , thì chắc cũng tin lời đấy!"
" là vô sỉ đến mức tột cùng, vô sỉ từ trong ngoài, cả nhà đều vô sỉ hết t.h.u.ố.c chữa!"
"Mọi cùng một thôn, nhà Chu Binh Cường quả thực quá đáng!"
"Không là , mà là quá đáng lắm ! Trước đây chuyện thu mua cá khô phúc hậu, thế nữa. Xem hạn chế giao du với nhà bọn họ mới , kẻo hố lúc nào!"
" cũng hối hận nãy còn đỡ cho ! Ông chủ Hà bắt bọn họ đền một ngàn đồng là đúng, vận chuyển cá từ tận đảo quốc về, vượt biển xa xôi, tiền dầu khi còn hơn cả ngàn đồng chứ! Phải bắt đền một ngàn, thiếu một xu cũng ."
"Ôn Uyển phẩm tính , thư giả hại A Lỗi và Tiểu Hạ suýt nữa ly hôn, vu khống Giang Hạ và ông chủ Hà lừa tiền nhà cô ! Sao cô tính thế nhỉ?"
"Cô thích Chu Thừa Lỗi mà! Các ? Cô là yêu quá hóa hận đấy, là cô đền tiền nên mới cố tình Giang Hạ liên kết với ông chủ cá giống để lừa tiền! Muốn cho Chu Thừa Lỗi nghĩ rằng Giang Hạ là kẻ tiểu nhân âm hiểm! Cười rụng cả răng! Giang Hạ cần gì mất công liên kết với ông chủ cá giống để lừa một ngàn đồng của nhà cô ? Một ngàn đối với khác thể là lớn, nhưng với Giang Hạ thì thấm ?"
"Cũng xem mỗi Giang Hạ thành phố tiêu tốn bao nhiêu tiền? Nhìn đống đồ chơi cô mua cho bọn trẻ trong nhà xem, chỗ đó cộng ít nhất cũng một hai trăm đồng ! Cô đều chẳng tiếc tay! Đấy còn con ruột, chỉ là cháu trai cháu gái thôi đấy. Phải giàu đến mức nào mới hào phóng như ? Giang Hạ tiền như thế, lừa đảo vì một ngàn đồng bọ ? Nói chẳng ai tin!"
"Từ khi Chu Quốc Hoa cưới Ôn Uyển, nhà Chu Binh Cường việc càng ngày càng quá quắt!"
"Không một nhà, cùng một cửa! Chẳng ai là cả."
Cả bến tàu, đều xì xào bàn tán, lời tiếng đủ cả!
Tiếng tuy nhỏ nhưng loáng thoáng vẫn truyền đến tai nhà Chu Binh Cường và Ôn Uyển.
Trong lòng Ôn Uyển tức uất ức!
Cô bảo Giang Hạ gian trá mà, chỉ vài ba câu khiến cả thôn về phía ả, đỡ cho ả.
Cô dám cam đoan cuộc điện thoại tuyệt đối là Giang Hạ cố ý gọi!
Chu Lị mắc bẫy của Giang Hạ!
Chu Binh Cường cũng cảm thấy mất mặt vô cùng!
Đây là đầu tiên chỉ thẳng mặt mắng là vô sỉ, còn đối diện với sự chỉ trỏ của dân làng. Da mặt vốn mỏng, chịu nổi, cũng sợ hỏng mất danh tiếng của nhà trong thôn.
Hơn nữa, nghĩ đến vận may biển hôm nay cực kém, gần đây việc luôn thuận lợi. Hắn là khá mê tín, nên nhanh chóng quyết định: "Ông chủ Hà đừng giận, con dâu út nhà cứ ở trường học suốt, chẳng cái gì, gió tưởng là mưa nên hiểu lầm thôi! tuyệt đối cho rằng và Tiểu Hạ hố tiền của . Lần chuyện đặt cá giống là sai, đền một ngàn đồng!"
Thôi kệ, lỗ thì lỗ, coi như mua bài học. Hiện tại Chu Binh Cường chỉ cầu mong vớt vát chút hình tượng trong thôn, còn mong khơi kiếm tiền thuận lợi.
Hơn nữa còn đặt cá giống chỗ ông chủ Hà, quan hệ thể căng .
"Ba..." Ôn Uyển tức đến nổ phổi, bây giờ mà đền một ngàn, chẳng là thừa nhận cô vu khống Giang Hạ ? Thế chẳng khác nào tự vả mặt ?
Ôn Uyển mới hô lên một tiếng, Chu Binh Cường quát lớn: "Việc quyết định, cô đừng hươu vượn nữa. Đứng sang một bên, cấm chuyện!"
Ôn Uyển: "......"
Cô hươu vượn ư?
Tức c.h.ế.t !
Cô lên tiếng là vì cái gì chứ? Vì bản cô ? Tiền đền tiền của cô !
Còn bảo cô hươu vượn!
Ôn Uyển tức giận tủi .
Vừa lúc Chu Quốc Hoa vội vàng cầm 600 đồng chạy tới, Chu Binh Cường nhận lấy tiền, bảo về lấy thêm: "Về lấy thêm 400 đồng nữa đây!"
Chu Quốc Hoa hiểu chuyện gì xảy , tại Ôn Uyển trông như sắp thế ? Hắn Ôn Uyển một cái, thấy mắt cô đỏ hoe thì chút đau lòng, nhưng vẫn lời cha chạy về lấy tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-219-khi-phach-muoi-phan.html.]
Chu Binh Cường với ông chủ Hà: "Ông chủ Hà, chờ một lát lấy đủ một ngàn, sẽ đưa cho ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ông chủ Hà liếc Chu Binh Cường: "Ông cũng coi như còn chút lương tâm, nhưng cũng chẳng nhiều nhặn gì! suýt chút nữa tưởng cả nhà các đều là cầm thú, , là cầm thú cũng bằng!"
Chu Binh Cường: "......"
Chu Thừa Lỗi sẵn tiền mặt, liền hỏi mượn Giang Hạ, Chu Thừa Hâm và cha Chu. Lúc gom đủ 1500 đồng, đưa cho ông chủ Hà: "Ông chủ Hà, lừa đảo là tội lớn, để tránh cho chúng liên kết với lừa tiền, lô cá giống mua."
"......"
"Bốp!" Chu Binh Cường cảm giác như tát một cái mặt!
Hắn đền một ngàn ! Chu Thừa Lỗi còn mua, thế là ý gì?
Đây chẳng là vả mặt ?
Ông chủ Hà xua tay: "Không cần , lúc đặt cá qua lồng bè bên chỗ , chẳng bảo mắt lưới lồng bè nhà to quá nuôi cá giống nhỏ cỡ , nó sẽ chui hết. Cậu còn nhờ đặt lồng bè chuyên dụng từ đảo quốc về cho mà. Số cá giống chở về là ."
Chu Thừa Lỗi mấy để ý : "Không , mua về để phóng sinh."
Sắc mặt Chu Binh Cường biến đổi lớn!
Cảm giác bên má còn cũng tát đến kêu "bốp bốp"!
Ôn Uyển thể tin nổi về phía Chu Thừa Lỗi.
Không vì , trực giác mách bảo cô rằng, Chu Thừa Lỗi đang trút giận cho Giang Hạ!
Cho nên, bỏ 1500 đồng ném xuống biển chỉ để giúp Giang Hạ hả giận ?
1500 đồng là khái niệm gì chứ? Cả cái thôn trừ những nhà tàu lớn , phỏng chừng chẳng hộ nào nổi 1500 đồng tiền tiết kiệm!
Lúc trong thôn một thanh niên nhịn huýt sáo một tiếng: "Anh A Lỗi đúng là hào phóng!"
"Quả thực là khí phách ngút trời!"
"Thảo nào còn trẻ như kiếm nhiều tiền thế, xứng đáng phát tài lớn!"
"Anh Thừa Lỗi từ nhỏ khí phách mười phần ."
......
1500 đồng tiền cá giống, phóng sinh là phóng sinh!
1500 đồng đấy! Số tiền đặt lúc đủ để xây một ngôi nhà.
Ông chủ Hà cũng phục, từ đầu tiên Chu Thừa Lỗi tìm tới cửa cảm thấy khí độ bất phàm, ánh mắt sắc bén, hiện tại càng thêm khâm phục!
Đủ hào phóng! Đủ khí phách! Quả thực khí chất ngời ngời!
Dựa mà chịu cục tức !
Phóng sinh là nhất!
"Được, bán cho , kiếm lời của ! Chỉ thu một nửa giá gốc! Coi như cùng phóng sinh!"
Ông chủ Hà vung tay lên: "Đi! Đồng chí Chu, lên tàu của , chúng đem cá phóng sinh! Các vị bà con cô bác, em , ai phóng sinh tích đức thì cùng lên tàu, cùng hưởng chút phúc khí của đồng chí Chu thôn các vị."
Người sống đời, tranh cũng chỉ vì một thở, cách của Chu Thừa Lỗi thật sự hợp ý ông chủ Hà.
Hả giận!
Chu Binh Cường: "......"
Cảm thấy mặt sưng vù lên !
Lần đúng là vả mặt !