Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 220: Hôm nay dưa thật nhiều
Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:14:42
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phóng sinh là chuyện !
Bọn họ đ.á.n.h bắt nhiều cá như , thả bớt một ít về biển cũng !
Quan trọng nhất là hả giận!
Cha Chu ha hả lớn tiếng : "Ai phóng sinh, hưởng chút phúc khí thì mau mau cùng lên tàu nào!"
Mẹ Chu bảo: "A Lỗi, con đưa cái sọt cho , con với Tiểu Hạ cùng phóng sinh . A Hâm, con với cha con cũng cùng !"
Chu Thừa Lỗi liền giao cái sọt đựng hai hòn đá cho Chu trông giữ, kéo tay Giang Hạ, hiệu cho cô cùng lên tàu.
Giang Hạ Chu Thừa Lỗi nắm tay, cô một tay tháo túi xách đưa cho Chu, liền thấy của đội sản xuất đều đây. Chu Lị trong đám đội sản xuất, lườm Ôn Uyển một cái, đầu với vẻ mặt "sống còn gì luyến tiếc", đó liền chạm ánh mắt của Giang Hạ.
Chu Lị: "!!!"
Cô cố gắng nặn một nụ với Giang Hạ.
Chẳng qua Giang Hạ đợi nụ của cô kịp nở , liền dời mắt chỗ khác, cùng Chu Thừa Lỗi bước , phảng phất như thấy cô .
Hoặc đúng hơn là căn bản từng để cô mắt!
Chu Lị: "......"
Tiêu đời !
Vị trí công tác của cô !
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng theo ông chủ Hà và cha Chu, hướng về phía con tàu lớn của ông chủ Hà.
Rất nhiều thôn dân hưởng phúc khí và thích xem náo nhiệt cũng nhao nhao theo lên tàu.
Chu Binh Cường thôn dân từng từng bước lên tàu, sắc mặt phức tạp đến cực điểm!
Sao nghĩ việc mua cá giống để phóng sinh chứ?
Chuyện thế , để cho Chu Thừa Lỗi chiếm hết, cho Chu Vĩnh Phúc thể nổi bật trong thôn?!
Rõ ràng là cá giống do đặt, kết quả biến thành thế !
Nếu nghĩ việc mua để phóng sinh, thì sẽ đến mức mất mặt mất tiền oan!
Còn cho danh tiếng của cả nhà bôi !
Đợi khi tàu chật , ông chủ Hà liền lái tàu rời bến, vùng biển xa hơn một chút.
Biển rộng mặc cá bơi, vùng biển xa phóng sinh sẽ hơn cho cá giống.
Đợi khi tàu lớn xa, những lên tàu mới bắt đầu ai về việc nấy.
Vừa nãy mải hóng chuyện ("ăn dưa"), cá của họ còn kịp bán !
Chu Lị Giang Hạ xa, chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ!
Cô Giang Hạ cho bẽ mặt, trong lòng uất ức một cục, xoay liền thấy Ôn Uyển, cô tức đến mức vung tay tát một cái thật mạnh: "Ai bảo cô hươu vượn hả!"
Cô sắp con ranh hại c.h.ế.t !
"Bốp" một tiếng! Ôn Uyển đ.á.n.h đến lảo đảo cả , đầu óc ong ong!
Ôn Uyển cũng dạng , hồn , nàng lập tức đ.á.n.h trả!
Thế là cháu dâu và bà cô chồng lao đ.á.n.h !
Thôn dân chẳng màng đến chuyện bán cá nữa, nhao nhao dừng xem náo nhiệt.
Hôm nay "dưa" nhiều thật, ăn hết quả đến quả khác!
Chu Quốc Hoa lúc chạy về tới, cùng Chu Binh Cường vội vàng mỗi kéo một , tách hai phụ nữ .
Chu Binh Cường chỉ cảm thấy đầu to như cái đấu!
Thật là phiền c.h.ế.t !
Các bà các cô chê đủ mất mặt ?
Hôm nay mất mặt quá mức !
Mẹ Chu thấy cảnh mà rùng , may mắn lúc kịp chuyện của Ôn Uyển cho A Lỗi, nếu mà cưới Ôn Uyển về nhà, thì chắc hối hận c.h.ế.t mất!
May mắn bà còn kịp sắp đặt, A Lỗi trở về liền thủ trưởng mối cho một đám .
Vạn hạnh!
Tàu chạy nửa giờ , ông chủ Hà mới cho dừng , đó đưa cho cha Chu một cái vợt lưới.
Cha Chu ha hả xua tay: " thả , chỉ xem náo nhiệt thôi, đưa cho A Lỗi và con dâu !"
Phóng sinh là chuyện , chút phúc khí cứ để dành cho lớp trẻ !
Ông bên cạnh "bài vị" ( cho đội hình) là .
Con cái phúc, cái "bài vị" như ông hương khói cũng thịnh vượng!
Cha Chu bày tư thế "bài vị" chuẩn chỉnh, sang một bên.
Ông chủ Hà liền đưa vợt lưới cho Chu Thừa Lỗi: "Đồng chí Chu, cầm lấy!"
Chu Thừa Lỗi nhận lấy vợt, kéo Giang Hạ qua: "Chúng cùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-220-hom-nay-dua-that-nhieu.html.]
Giang Hạ liền nắm lấy cán vợt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Lỗi phía Giang Hạ, cô nắm lấy vợt, nắm lấy tay cô, nửa ôm cô cùng hướng về phía khoang chứa cá sống vớt cá bột.
Cha Chu híp mắt đôi vợ chồng trẻ ân ân ái ái, cẩn thận vớt từng vợt cá giống từ khoang chứa, đó cùng đổ xuống biển khơi.
Từng con từng con cá bột nhỏ màu đỏ dài 5cm rào rào rơi xuống biển, đó nhanh chóng tản bơi , bắt đầu hành trình chinh chiến biển cả suốt đời của chúng.
Ha ha ha, phúc khí rải bốn phương tám hướng, tương lai tài nguyên cuồn cuộn đổ về!
Giang Hạ đám cá bột , mắt lưới lồng bè nhà cô lớn, loại kích cỡ đúng là khả năng lọt ngoài thật, chạy mất tiêu!
Hai thả xong một vợt cá bột thì tránh , để khác thả.
Người tàu quá đông, Chu Thừa Lỗi sợ Giang Hạ va , liền kéo cô sang một bên, che chở cô trong lòng, vòng tay ôm eo cô. Như cô thể xem phóng sinh, sợ chen lấn đẩy ngã xuống biển.
Có thấy trêu chọc: "A Lỗi sợ vợ rớt xuống biển mà ôm chặt thế?"
Chu Thừa Lỗi gật đầu: " , cô tay chân vụng về, kỹ thuật bơi cũng , yên tâm."
Giang Hạ đỏ bừng mặt, lặng lẽ nhéo cánh tay một cái, mới tay chân vụng về !
Chu Thừa Lỗi mặc kệ cho cô nhéo, dù thịt cũng rắn chắc.
Vốn dĩ Giang Hạ để ý đến động tác ôm của Chu Thừa Lỗi, rốt cuộc Chu Thừa Lỗi đến xuống xe đạp cũng sẽ đỡ cô một chút, Giang Hạ sớm quen .
Hiện tại như , tàu đông , da mặt cô dày đến mấy cũng thấy ngại, liền gỡ tay , cho ôm nữa.
Biết Giang Hạ hổ, Chu Thừa Lỗi đành thu hồi cánh tay đang ôm eo cô, chuyển sang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Giang Hạ liền mặc kệ , tiếp tục xem phóng sinh.
Người thực sự đông, qua .
Chu Thừa Lỗi nắm tay Giang Hạ, đưa tay ngăn những đến quá gần, bất tri bất giác ôm lấy cô.
Hắn thực sự là vô thức, tới gần, theo bản năng liền kéo cô trong lòng n.g.ự.c che chở. Cái ôm cố tình, mà chỉ là phản xạ tự nhiên.
Cha Chu bên cạnh thu hết mắt sự mật ân ái vô hình mà tự nhiên của hai , đến híp cả mắt.
Ông chỉ cảm thấy từng tàu đều thành những "bài vị", khói hương nghi ngút, tài nguyên cuồn cuộn!
Cưới vợ hiền tai họa ba đời, ngược cũng thế!
Cưới một vợ , ba đời đều phúc!
Tiểu Hạ tuyệt đối là cô con dâu xứng đáng điểm mười!!!
5000 con cá giống thả hết cũng là chuyện của hơn một tiếng .
Trở bến tàu trong thôn, trời tối !
Chu Thừa Lỗi mời ông chủ Hà về nhà ăn cơm, ngủ .
Ông chủ Hà vẫy vẫy tay: "Tâm ý xin nhận, để , đưa lồng bè cho nhà ghé thăm nhà hàn huyên chút, giờ chạy về gấp! Lồng bè và cá giống các đặt, đến lúc đó nhất định giao đúng hạn."
Chu Thừa Lỗi: "Không vội, đưa đến an là ."
Ông chủ Hà : "Được. Đi nhé!"
Xem kìa, đây mới là việc lớn, ngắn gọn vài chữ cũng cảm thấy thoải mái.
Chu Thừa Lỗi khách sáo với ông chủ Hà thêm hai câu.
Ông chủ Hà liền nương theo bóng đêm lái tàu rời , thật sự việc về gấp.
Đợi tàu lớn xa, Chu Thừa Lỗi mới dắt tay Giang Hạ cùng về nhà.
Cha Chu sớm kéo Chu Thừa Hâm một quãng xa, để cho hai vợ chồng son bọn họ từ từ phía .
~
Bữa tối phong phú: Cá tráp vây vàng chiên giòn, cá đù vàng hấp, cá nâu và cá dìa nấu canh chua, tôm mũ ni hấp tỏi, tôm he rang muối ớt, cua xanh hấp.
Mẹ Chu thấy Giang Hạ nấu ăn, hiện tại bà nấu nướng cũng ngày càng chú trọng, mùi vị cũng ngày càng ngon hơn.
Lúc ăn cơm, Chu kể chuyện Chu Lị tát Ôn Uyển một cái, đó cô cháu dâu hai lao đ.á.n.h .
Giang Hạ xong hề ngạc nhiên, tâm tư của Chu Lị cô , hơn nữa Ôn Uyển phá hủy hình tượng mà Chu Lị cất công xây dựng trong thôn bao nhiêu năm nay!
Hơn nữa, chuyện trộm ghi nhớ điện thoại của khác lãnh đạo đội sản xuất , còn phê bình xử phạt .
Cho dù sa thải, chắc chắn cũng sẽ điều chuyển công tác.
Công việc trực điện thoại là một vị trí , nhẹ nhàng lợi cho loại thích luồn cúi, tạo quan hệ với dân làng lân cận để kiếm chác như Chu Lị.
Hiện tại công việc như khả năng Ôn Uyển mất, cô mà nhịn mới là lạ.
Ăn cơm xong, tắm rửa xong xuôi, Giang Hạ gương trong phòng chải đầu.
Chu Thừa Lỗi tắm nước lạnh xong mang theo một nước mát lạnh , theo thói quen bế Giang Hạ lên, đặt cô đùi , áp mặt má cô, cùng soi gương: "Nhìn xem chúng tướng phu thê ."
Chu Thừa Lỗi đôi trong gương, cũng cảm thấy bọn họ tướng phu thê.
Chẳng qua làn da Giang Hạ trắng hơn nhiều, mọng nước, vì tắm xong nên càng vẻ hồng nhuận mơn mởn như trái đào mật, khiến nhịn c.ắ.n một miếng.
Sau đó liền nhịn ......