Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 248: Rốt cuộc xưởng nào mới là đơn vị của cô ấy?

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:34:58
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm nay Giang Hạ ăn mặc trang điểm thật sự xinh và đúng mực.

 

Cả phòng họp ai nấy đều kìm cô.

 

Trợ lý của Bành Ngọc Hoa sếp thích phụ nữ quá xinh , mấy thiện cảm với Giang Hạ, nên họp cũng chẳng chuẩn chỗ cho cô. Cô với Giang Hạ: "Đồng chí Giang, chào buổi sáng. Thật ngại quá, xưởng chúng xin ghế hạn, tham gia triển lãm đông quá, xin thêm chỗ, cho nên..."

 

Bành Ngọc Hoa dậy, chìa tay : "Đồng chí Giang, chào cô!"

 

Bà là dân dệt may, cực kỳ nhạy cảm với chất liệu trang phục, liếc mắt cái là đ.á.n.h giá ngay bộ đồ Giang Hạ đang mặc.

 

Bộ thường mua nổi .

 

Có tiền cũng chắc mua , còn phiếu nữa.

 

Phiếu đó cũng chẳng dễ kiếm.

 

Giang Hạ là do chủ biên Phàn giới thiệu, bà vốn tưởng cô chỉ là một phiên dịch viên kiêm chức của nhà xuất bản giống như Ôn Uyển.

 

Lần ăn mặc trang điểm cũng bình thường thôi.

 

Giờ xem đơn giản chỉ là một phiên dịch viên kiêm chức.

 

Ôn Uyển: "..."

 

Vừa nãy Xưởng trưởng Bành còn chẳng thèm dậy bắt tay cô .

 

Giang Hạ mỉm bắt tay Bành Ngọc Hoa.

 

Bành Ngọc Hoa đầu với thư ký của : "Tiểu Chi, chỗ việc gì nữa, cô thể về ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tiểu Chi chính là trợ lý thư ký của Bành Ngọc Hoa, sớm dậy, tiếp lời cô dở, tất nhiên nội dung khác hẳn: "Cho nên tạm chỗ của đồng chí Giang , ngại quá nhé! Giờ đây! Đồng chí Giang, mời cô !"

 

Giang Hạ đáp: "Cảm ơn, cũng cùng , chỉ là giữ chỗ cho ."

 

lúc , một đám đàn ông ùa , là của xưởng đóng tàu.

 

thấy Giang Hạ, lập tức với Xưởng trưởng Chu: "Xưởng trưởng Chu, đồng chí Tiểu Hạ ở kìa."

 

Xưởng trưởng Chu và Xưởng trưởng Hứa thấy Giang Hạ đang bên chỗ xưởng dệt, tưởng xưởng dệt cướp , lập tức đồng thanh vẫy tay.

 

Xưởng trưởng Chu oang oang cái mồm: "Tiểu Hạ! Đơn vị của cô ở đây ! Bọn đến , mau qua đây!"

 

Đã xin suất nhà ở cho nhân viên , còn chạy sang đơn vị khác , cửa !

 

Xưởng trưởng Hứa lớn tiếng : "Tiểu Hạ, mau đây, việc cần bàn với cô một chút."

 

Mặc dù đồng chí Giang Hạ chỉ nhận phiên dịch viên kiêm chức, nhưng kiêm chức cũng cái chính cái phụ, xưởng đóng tàu mới là nhà của cô!

 

Bành Ngọc Hoa: "..."

 

Ôn Uyển: "..."

 

Người các xưởng khác: "..."

 

Giang Hạ với Bành Ngọc Hoa: "Xưởng trưởng Bành, nhé."

 

Bành Ngọc Hoa mỉm gật đầu.

 

Lúc đoàn của xưởng thực phẩm cũng tới, Phương Ái Viện thấy Giang Hạ liền tươi rạng rỡ, vẫy tay gọi ngay: "Tiểu Hạ, đến sớm thế? Lại đây cùng dì Phương nào."

 

Bành Ngọc Hoa: "..."

 

Ôn Uyển: "..."

 

Người xưởng đóng tàu: "..."

 

Người các xưởng khác: "..."

 

Đội ngũ xưởng nhựa cũng nối gót tiến , Xưởng trưởng Phùng sải bước , cũng liếc mắt cái là thấy Giang Hạ.

 

Ông lập tức vẫy tay: "Đồng chí Giang, qua bên , đặc biệt giữ chỗ cho cô đấy!"

 

Bành Ngọc Hoa: "..."

 

Ôn Uyển: "..."

 

Người xưởng đóng tàu: "..."

 

Người các xưởng khác: "..."

 

Vị đồng chí Giang là ai ?

 

Sao xưởng trưởng nào cũng tranh kéo cô về cùng thế?

 

Rốt cuộc xưởng nào mới là đơn vị của cô ?

 

Giang Hạ cũng đau đầu, cô chỉ nhờ Xưởng trưởng Chu giữ chỗ thôi mà, nhờ các xưởng khác giữ chỗ !

 

Sao ai cũng bảo cô cùng họ thế ?

 

Lúc Giang cũng dẫn đầu đội ngũ xưởng may , liếc mắt cái là nhận con gái .

 

Mẹ Giang sững một chút: "Hạ Hạ? Sao con ở đây?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-248-rot-cuoc-xuong-nao-moi-la-don-vi-cua-co-ay.html.]

Giang Hạ : "Giang phu nhân, con đến phiên dịch viên kiêm chức."

 

Mẹ Giang trừng mắt cô, Giang phu nhân cái gì chứ?

 

Không lớn nhỏ!

 

Cũng chẳng con bé phiên dịch cho xưởng nhà ai nữa.

 

Thế mà cũng chẳng thèm với bà một tiếng.

 

bà cũng so đo với cô.

 

"Ngồi cạnh !"

 

Mẹ Giang lên tiếng, hai vị đại xưởng trưởng xưởng đóng tàu cũng tiện tranh nữa, ruột mà lị.

 

Giang Hạ : "Con sang bên xưởng đóng tàu đây ạ, con nhờ các chú chuẩn chỗ . Mẹ cũng con sẽ đến, chắc sắp xếp chỗ cho con nhỉ!"

 

Mẹ Giang cũng mặc kệ cô, chủ yếu là bà Giang Hạ sẽ đến nên đúng là xin chỗ cho cô thật.

 

Tất nhiên, nếu Giang Hạ chỗ thì bà vẫn thể sắp xếp .

 

Giờ Giang Hạ chỗ thì tùy cô thích thì .

 

Giang Hạ cảm ơn mấy vị xưởng trưởng, cũng bày tỏ nhờ xưởng đóng tàu giữ chỗ từ , qua bên đó , tiện chiếm chỗ của .

 

Xưởng trưởng Chu thấy Giang Hạ kiên định chọn bọn họ, cảm thấy suất nhà ở nhân viên xin về thật xứng đáng.

 

Xưởng trưởng Hứa cũng cảm thấy ưu đãi giảm giá bỏ thật đáng đồng tiền bát gạo!

 

Phương Ái Viện vỗ vai Giang Hạ: "Lần nhớ cùng dì Phương đấy nhé!"

 

Giang Hạ đồng ý, đó đến chỗ xưởng đóng tàu xuống, ngay cạnh Xưởng trưởng Chu, cùng hàng với hai vị đại xưởng trưởng.

 

Ôn Uyển Giang Hạ ở hàng đầu, chung với các xưởng trưởng, mím môi, trong lòng khinh thường.

 

Hèn gì Giang Hạ chịu phiên dịch riêng cho một xưởng, lấy lương, chỉ đòi hoa hồng.

 

định "cắt hẹ" đây mà!

 

sớm ngóng tin tức từ bên xưởng dệt, Giang Hạ cần lương cứng mà ăn chia phần trăm, bởi vì cô chỉ phiên dịch cho một xưởng, mà là cho mấy xưởng cùng lúc.

 

Đồng thời phiên dịch kiêm chức cho mấy xưởng, cần lương, chỉ cần hoa hồng, trường hợp một là thực sự bản lĩnh, tự nhận là cao thủ bán hàng, quán quân tiêu thụ, tin tưởng khả năng chốt đơn, kiếm khoản hoa hồng kếch xù.

 

Hai là chẳng tài cán gì, sợ lộ tẩy, thể đảm đương nổi một , nhưng đầu cơ trục lợi, nhân cơ hội kiếm chác một khoản.

 

Giang Hạ, một kẻ thi đại học ba đều trượt, dựa bố để kiếm việc phiên dịch, đương nhiên là loại thứ hai .

 

Ôn Uyển giờ mục đích của Giang Hạ.

 

Cho nên cô Hội chợ Quảng Châu Giang Hạ nhất định sẽ kiếm bộn tiền.

 

Không còn cách nào khác, , chắc mấy xưởng đều hớn hở dâng doanh tận miệng.

 

Nhìn cả cái phòng họp xem, ai nấy đều tranh kéo cô về phe là đủ hiểu.

 

Tại chứ?

 

Chẳng lẽ vì cô tài thật ?

 

Ai mà tin ?

 

Ôn Uyển âm thầm đề cao cảnh giác, xem đến lúc đó đề phòng Giang Hạ, kẻo cô nhân cơ hội nẫng tay .

 

Tuy cô nhận lương cứng, ăn hoa hồng, nhưng cũng thành quả lao động của lợi cho Giang Hạ.

 

Giang Hạ đang chuyện với hai vị xưởng trưởng.

 

Trên mặt cả ba đều mang nụ nhàn nhạt, Giang Hạ tươi tắn, tự tin rạng ngời.

 

Mọi đều kìm về phía cô, cô cũng chẳng hề rụt rè.

 

Ôn Uyển dời mắt , lười cái vẻ mặt đạo đức giả đó của cô .

 

Phương Ái Viện về phía Giang, chào hỏi.

 

Mẹ Giang hỏi: "Lần các chị mời phiên dịch là Hạ Hạ ? Con bé cũng chẳng gì với cả."

 

Phương Ái Viện : " cũng định mời con bé phiên dịch, nhưng nó chịu, bảo là cho mấy xưởng cơ. Chị thấy nãy ai cũng kéo nó qua ."

 

Mẹ Giang đến cùng, đúng là thấy, nhíu mày: Giang Hạ giờ cái tâm lớn thế ? Đồng thời phiên dịch cho mấy xưởng, mà nên cơm cháo gì?

 

bà cũng thêm gì nữa, bà sẽ con gái mặt ngoài, chỉ bảo: "Nó chỉ ham chơi thôi! Đi cho sự đời chứ phiên dịch cái nỗi gì? , các chị mời mấy phiên dịch?"

 

Phương Ái Viện: "Cũng chẳng mời ai, Cảnh Hiên bảo thể về phiên dịch cho ."

 

Mẹ Giang thót tim một cái, kìm liếc về hướng Giang Hạ.

 

như chuyện gì : "Cảnh Hiên đúng là đứa trẻ ngoan! Bản lĩnh ngày càng lớn, như thằng Giang Đông nhà , cứ như thằng ngốc !"

 

Phương Ái Viện: "Giang Đông cũng là đứa trẻ ngoan mà, Cảnh Hiên kể..."

 

Thế là hai thi tâng bốc con cái của đối phương, mãi đến khi hội nghị sắp bắt đầu, Phương Ái Viện mới trở về chỗ .

 

 

Loading...