Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 251: Mượn thuyền lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:35:01
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cơm nước xong xuôi, vợ chồng Giang Hạ cùng Chu đều rời .

 

Điền Tài Hưng lúc mới lên tiếng: "A Hâm, chú, nhưng chú cả mà chẳng chút uy nghiêm nào! Sao chuyện gì cũng để Chu Thừa Lỗi quyết định hết thế? Chú cũng chẳng chịu đỡ cho câu nào, một con thuyền lớn như chứa nổi ? Thêm một thì công việc chẳng nhẹ nhàng hơn, đ.á.n.h bắt nhiều cá hơn ?"

 

Chu Thừa Hâm đáp: "Đánh nhiều cá chẳng liên quan gì đến lượng . Thuyền cũng của em, là do A Lỗi đây hàng tháng gửi nhiều tiền về nhà mới mua , em đương nhiên chú . Thuyền của ai nấy quyền quyết định!"

 

"Mấy hôm chẳng các chú bảo Chu Thừa Lỗi mấy ngày nữa Tuệ Thành (Quảng Châu) nửa tháng ? Đến lúc đó chẳng cần tìm sang giúp ?"

 

Điền Thải Hoa vội xen : "Không cần , bố chồng em sắp biển xa về , đến lúc đó ông giúp là đủ! Giờ qua lễ Quốc khánh, cuối năm nhiều xây nhà lợp ngói, cả tranh thủ về sớm mà tìm việc thêm, kiếm tiền tiêu Tết , kẻo lỡ việc!"

 

Điền Tài Hưng: "Thuyền lớn biển xa sắp về ?"

 

Điền Thải Hoa: " thế, mười hôm , chắc một hai hôm nữa là về. Bố chồng em về xong, cho thợ thuyền nghỉ ngơi vài hôm tụ tập với gia đình biển xa tiếp. Cho nên sắp tới bố chồng em ở nhà, thiếu cùng biển ."

 

Điền Tài Hưng liền : "Thế thì cho mượn thuyền lớn biển mấy hôm, rủ hai các chú cùng mấy em khơi xa đ.á.n.h cá kiếm tiền tiêu Tết! Đánh cá kiếm tiền còn nhiều hơn thuê."

 

Điền Thải Hoa: "......"

 

Điên chắc!

 

Nhà ai cho mượn thuyền lớn chứ?

 

Nhỡ xảy chuyện gì thì ?

 

Hơn nữa biển xa ai cũng ?

 

Anh trai bà mới học lái thuyền theo Chu Thừa Hâm hai hôm, đừng bằng cấp , mà lái thật còn là chuyện đáng ngờ!

 

Kể cả lái, cũng chẳng ai dám cho mượn thuyền lớn.

 

Ngày thường tìm quen mượn cái thuyền nhỏ biển còn khó, họ hàng cực thiết thì đừng hòng mượn , mà mượn thì sống c.h.ế.t tự chịu, thuyền chìm còn đền!

 

Da mặt ông rốt cuộc dày đến mức nào mới những lời như thế?

 

là chị dâu cả ruột thịt đây còn chẳng dám mở miệng!

 

Chu Thừa Hâm chán chẳng buồn chuyện với ông vợ nữa, "Em tắm ngủ đây, mai còn biển với chú tư."

 

Bỏ câu đó, ông tìm quần áo tắm.

 

Cứ để mơ giữa ban ngày !

 

Điền Tài Hưng sang Điền Thải Hoa: "Cô hỏi mượn thuyền lớn của Chu Thừa Lỗi giúp !"

 

Điền Thải Hoa: "Em , tự mà hỏi!"

 

Điền Tài Hưng: "Anh mà mặt dày hỏi ? Đó là em chồng cô, cô là chị dâu cả, cô mở miệng nó sẽ từ chối . Anh với nó quan hệ gì !"

 

Điền Thải Hoa: "Anh thế là ! Anh đừng mà mơ tưởng! Anh một con thuyền lớn giá bao nhiêu tiền ? Va quệt một chút đền nổi ? Còn nữa, một chuyến biển xa tốn bao nhiêu tiền dầu ? Mấy ngàn, thậm chí cả vạn đồng đấy! Anh tiền đổ dầu ? Đừng mơ nữa, ngủ sớm , mai mau chóng về nhà mà tìm việc !"

 

Sau tuyệt đối gọi ông sang giúp nữa!

 

Không đúng, cả hai cũng gọi!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Nhỡ cả bám theo sang thì phiền toái to!

 

Thật dọa c.h.ế.t !

 

Sao dám nghĩ thế chứ?

 

Mượn thuyền lớn!

 

Muốn hù c.h.ế.t !

 

là to gan lớn mật, cái gì cũng dám !

 

Lại còn xúi bà mượn!

 

ngu!

 

Buổi tối, Chu Thừa Lỗi cuối cùng cũng tắm một trận sảng khoái!

 

Mấy hôm nay Giang Hạ quản thúc, vết thương lành hẳn thì cho dính nước, chẳng tắm rửa t.ử tế.

 

Cứ tránh chỗ vết thương mà tắm, thật sự khó chịu vô cùng!

 

Trước thương nặng hơn, ai quản, cũng chẳng ai dám quản, chỉ cần dậy là sẽ tắm rửa cho đời.

 

Giang Hạ đợi về phòng, thẳng: "Cho em xem vết thương."

 

Chu Thừa Lỗi tắt đèn, bế ngang cô lên.

 

"Khỏi hẳn , vảy cũng cạy sạch ."

 

Cạy vảy nên rớm máu, tuy ít nhưng thể để cô thấy ? Đương nhiên là !

 

Tiếp theo là chuyện trẻ em nên xem.

 

Sáng hôm lúc 5 giờ, Giang Hạ cùng Chu Thừa Lỗi bến tàu.

 

Vào thu, gió biển buổi sớm đặc biệt lạnh.

 

Giang Hạ lên thuyền hắt một cái.

 

Chu Thừa Lỗi thấy, cũng nổ máy: "Hay là đưa em về nhà nhé?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-251-muon-thuyen-lon.html.]

Cha Giang từng lúc Giang Hạ sinh bẩm sinh thiếu hụt, từ nhỏ sức khỏe yếu, ốm đau liên miên, mãi đến năm 16 tuổi mới đỡ hơn chút, chỉ những lúc giao mùa mới cảm sốt, đến năm 18 tuổi mới ít ốm đau.

 

Giang Hạ xua tay: "Không cần , em lạnh. Chỉ là mặc áo len, sợi lông chui mũi nên ngứa mũi thôi."

 

Chu Thừa Lỗi sờ tay cô thấy ấm áp, mới gì nữa, nhưng cởi áo khoác : "Em mặc ."

 

Giang Hạ né tránh ngay: "Không cần! Mặc thêm nữa là em toát mồ hôi đấy!"

 

Chu Thừa Lỗi: "......"

 

Chu Thừa Hâm thầm, hỏi: "Tiểu Hạ câu cá ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Cô câu."

 

Chu Thừa Hâm lườm thằng em trai một cái: "Anh hỏi chú ?"

 

Chu Thừa Lỗi: "Em trả lời vợ em, nếu cô câu thì lái thuyền, em câu với cô ."

 

Chu Thừa Hâm: "......"

 

Đây là tiếng , việc mà một thằng em trai nên ?

 

Rốt cuộc ba chịu đựng thế nào khi biển cùng nó mà đá nó xuống biển cho cá ăn nhỉ?

 

Giang Hạ : "Anh cả, em câu , em xem câu là !"

 

Trời còn tối quá, gió to, tóc tai bay tứ tung, Giang Hạ cũng chẳng tâm trạng nào mà câu.

 

"Được!" Chu Thừa Hâm vui vẻ đáp lời.

 

Vẫn là em dâu !

 

Chu Thừa Lỗi đúng là chẳng thế nào là kính già yêu trẻ gì cả!

 

Giang Hạ thuận tay cầm cần câu đưa cho Chu Thừa Hâm.

 

Chu Thừa Hâm hớn hở nhận lấy, nhất định sẽ câu cá to!

 

Ba , cần câu qua tay Giang Hạ, cá câu đều đặc biệt khác thường.

 

Hắn vui vẻ mắc mồi, quăng dây câu xa.

 

Chu Thừa Lỗi: "Giang Hạ, học lái thuyền ?"

 

Giang Hạ lập tức : "Muốn ạ!"

 

Có lúc họ bận lái , cô học xong thì thể giúp một tay.

 

Thế là Giang Hạ dậy, qua đó.

 

Chu Thừa Hâm: "......"

 

Khoan ,

 

Bảo là xem câu cá cơ mà?

 

Chỉ xem một cái thôi á?

 

Gió to, sóng biển cũng lớn, thuyền tròng trành dữ dội, Chu Thừa Lỗi đưa tay kéo Giang Hạ.

 

Giang Hạ nắm lấy tay bước tới.

 

Chu Thừa Lỗi đưa Giang Hạ đến mặt , để cô nắm lấy bánh lái, thử một chút xem còn nhớ .

 

Giang Hạ liền thử lái thuyền.

 

biển giống đất liền, chướng ngại vật, cũng xe cộ qua , nên Giang Hạ lái yên tâm.

 

Gió to, thổi từ bốn phương tám hướng tới, tóc Giang Hạ thổi rối tung, chui mũi, nhịn hắt một cái.

 

Chu Thừa Lỗi mở áo khoác , bọc lấy Giang Hạ.

 

Áo khoác của rộng thùng thình, Giang Hạ nhỏ nhắn, vặn bọc kín cả cô, để cô dựa lòng , ấm áp vô cùng.

 

Giang Hạ: "Em lạnh, là tóc mũi em ngứa thôi."

 

Chu Thừa Lỗi liền giơ tay vén tóc tai cho cô.

 

Chu Thừa Hâm tiếng hai chuyện, theo bản năng đầu .

 

"......"

 

Khoan ,

 

Hai coi là bù thật đấy ?

 

Chu Thừa Lỗi mặc kệ trai nghĩ gì.

 

Nếu lát nữa Giang Hạ cảm, hối hận và đau lòng chẳng ?

 

Anh cầm đèn pin chiếu khắp nơi, dùng tia sáng chỉ phương hướng, hỏi cô hướng là hướng gì, phía gì, kiểm tra mức độ quen thuộc của Giang Hạ với vùng biển .

 

cô cũng khơi nhiều .

 

Ánh đèn pin quét qua mặt biển, Giang Hạ chẳng phân biệt đông tây nam bắc, nhưng cô thấy trong nước biển dường như một đám mắt đang phát sáng.

 

Tới !

Loading...