Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 255: Cá lớn
Cập nhật lúc: 2025-12-02 01:32:14
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Boong tàu tràn ngập cá tráp đen, lẫn đó là tôm cua đủ màu đỏ, xanh, trắng, vàng.
Giang Hạ lập tức nhặt ngay con cá mú đỏ đang nhảy tanh tách lên, nhặt con cá đỏ lấp lánh ánh vàng.
Tiếp đó nhặt con cá bàng chài đang giãy đành đạch.
Tất cả đều thả thùng nước lớn.
Chu Thừa Hâm chống nạnh giống hệt cha Chu: "Vẫn là biển cùng các chú các thím vận may hơn hẳn."
Mấy hôm cùng Điền Tài Hưng, kéo mười mẻ lưới cũng bằng một mẻ .
Làm hại chán chẳng biển.
Chu Thừa Lỗi bình luận gì về việc .
Vận may là thứ mà mỗi mỗi khác, cũng chẳng giải thích thế nào.
Anh vận may của đúng là tệ, nhưng cũng tại thế.
Trước chiến trường, nhiều đỡ đạn cho đồng đội, nào b.o.m nổ tối tăm mặt mũi tưởng c.h.ế.t chắc , thế mà c.h.ế.t!
Cho nên cũng cảm thấy vận may của đặc biệt .
Tất nhiên, nếu vận may , cũng chẳng cưới Giang Hạ.
Cưới Giang Hạ là may mắn lớn nhất đời !
Chu Thừa Lỗi liếc Giang Hạ đó đeo găng tay chuẩn phân loại cá.
Mặt trời lên cao, Giang Hạ đội mũ, cô cúi đầu đeo găng tay, vành mũ che khuất khuôn mặt, chỉ thấy đường viền cằm trắng đến phát sáng.
Chu Thừa Lỗi thể tưởng tượng thần thái và dáng vẻ của cô lúc , nhất định là dịu dàng.
Ánh mắt bất giác cũng trở nên dịu dàng theo.
Chu Thừa Lỗi đến bên cạnh Giang Hạ xuống, chiếc ghế đẩu nhỏ cô kê sẵn cho .
Anh đầu với Chu Thừa Hâm: "Anh cả, lái thuyền , để em phân loại cá."
"Được, kéo lưới tiếp ? Hay cho cá ăn ?"
"Mấy giờ ?" Chu Thừa Lỗi nắm lấy cổ tay Giang Hạ, đồng hồ, thuận tay cầm luôn chiếc găng tay còn trong tay cô.
Vừa nãy xuống nước, tháo đồng hồ .
Giang Hạ cũng đồng hồ: "8 giờ 15 phút."
"Kéo thêm mẻ nữa, kéo đến 10 giờ. Lát nữa em thả lưới, cứ lái thuyền !" Chu Thừa Lỗi đặt găng tay sang một bên, lấy bình nước vặn nắp .
"Ok." Chu Thừa Hâm đáp lời, liền nhổ neo lái thuyền, tích cực tròn vai một cái bù .
Chu Thừa Lỗi cầm bình nước đưa đến bên miệng Giang Hạ: "Uống miếng nước ."
Cô cả buổi sáng uống nước .
Giang Hạ dùng bàn tay đeo găng nắm lấy bình nước, Chu Thừa Lỗi cũng buông tay, cẩn thận đỡ bình nước cho cô.
Đợi cô uống xong, buông tay , Chu Thừa Lỗi mới uống.
Chu Thừa Hâm liếc một cái , tiếp tục tròn vai cái bù lái thuyền!
Hắn coi như hiểu , chính là cái bù , đến để ké vận may của hai vợ chồng , để "mạ vàng".
Cứ lái thuyền cho , tranh thủ sớm ngày từ bù rơm biến thành bù vàng!
Chu Thừa Lỗi uống xong vặn chặt nắp, đặt sang một bên, cầm chiếc găng tay đặt xuống, kéo tay cô đặt lên đùi đeo cho cô.
Giang Hạ đeo găng tay cho , ngón tay thon dài, dáng tay , chỉ là nhiều vết sẹo, may mà đều mờ, kỹ thì thấy.
mà, sẹo đàn ông đếm xuể.
Chu Thừa Lỗi đeo găng tay cho Giang Hạ xong, liền dậy thả lưới.
Xong xuôi, bên cạnh Giang Hạ, chuyện gì cũng tìm chuyện để ,
"Đoán xem nãy thấy cái gì đáy nước?"
Chu Thừa Hâm liếc Chu Thừa Lỗi đang kiếm chuyện quà.
Chậc chậc, đúng là bù , xứng chuyện!
Hèn chi biển cùng Chu Thừa Lỗi, thằng nhãi cạy miệng chẳng nửa lời.
Cũng sợ thối mồm!
Quả nhiên vợ với khác đúng là khác một trời một vực.
Giang Hạ động tác nhanh thoăn thoắt phân loại cá, đầu cũng chẳng ngẩng lên: "Thấy cái gì? Tàu đắm ? Hay là từng rương vàng bạc châu báu?"
Chẳng thời xưa nhiều tàu đắm ? Thế thì biển chắc còn nhiều rương vàng bạc châu báu chứ nhỉ!
Nếu là thấy bào ngư, hải sâm, trai ngọc linh tinh gì đó, chắc sẽ thẳng, chẳng bắt cô đoán .
Chu Thừa Lỗi cạn lời, lấy nhiều vàng bạc châu báu thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-255-ca-lon.html.]
Biết bao ngư dân biển, ai giống cô nay nhặt thỏi bạc, mai nhặt hai cục ngọc phỉ thúy ?
Lại chẳng biển xa, vùng đáy biển của họ sớm thăm dò nát , tàu đắm cũng chẳng còn vàng bạc châu báu .
"Rạn san hô, một mảng lớn lắm, đợi đến trưa, nếu trời ấm, nước lạnh, đưa em xuống xem, cực kỳ."
Giang Hạ liền nhớ đến thế giới đáy biển từng thấy video và TV ở kiếp .
Thế giới đáy biển rạn san hô mới thực sự là thế giới đáy biển.
Trong mắt cô ánh lên sự mong chờ, : "Được ạ!"
Chu Thừa Lỗi sự mong đợi của cô, khóe miệng khẽ nhếch, ngay là cô sẽ thích.
"Rạn san hô bên Tây Sa Quần Đảo còn hơn, nếu em thích ngắm, xem."
Giang Hạ : "Lái thuyền lớn ạ?"
"Ừ, đáng để xem đấy."
"Không máy ảnh chống nước nhỉ, em mua một cái, đến lúc đó chụp ít ảnh kỷ niệm."
Hai ba mươi năm nữa do ô nhiễm nước biển và sự khai thác của con , những mảng lớn san hô sẽ c.h.ế.t, đến lúc đó chắc chắn còn hùng vĩ như bây giờ.
Cho nên Giang Hạ chụp , ghi khoảnh khắc .
Chu Thừa Lỗi: "Để hỏi hai Trương xem ."
"Không hai hòn đá của chúng chuyển nữa."
"Chắc là chuyển ......"
Hai vợ chồng trò chuyện, nhanh tay phân loại cá.
Bù Chu lặng lẽ , thầm nghĩ: Không ngờ Chu Thừa Lỗi là kẻ nhiều thế !
Trước biển cùng , cả ngày nó đến mười câu, hỏi thì cạy miệng cũng .
Quả nhiên vợ với khác đúng là khác biệt.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đều là việc nhanh nhẹn, hơn nữa đống cá tuy nhiều nhưng khó phân loại, đều là cá tráp đen kích cỡ sàn sàn , tầm 10 giờ, hai phân loại xong hết cá.
Lại đến giờ thu lưới.
Mẻ lưới , hai kéo vất vả bằng mẻ , nhưng kéo lên cũng một túi to cá tôm cua.
Đổ xong, Giang Hạ thấy một con cá lớn.
Là một con cá mú khổng lồ (cự thạch đốm).
Ước chừng dài hơn mét rưỡi.
Chắc hơn 150 cân.
"Lần phát tài thật !" Chu Thừa Hâm kích động xổm xuống sờ sờ con cá mú to đùng.
Giang Hạ liếc mắt cái thấy bụng cá m.á.u chảy : "Bụng con cá thương, c.h.ế.t từ ?"
Chu Thừa Hâm lật cá lên xem thử: "Giống hệt vết thương của A Lỗi, chắc là vô tình cá kiếm cá cờ gì đó đ.â.m ."
Nói xong ngẩng đầu Chu Thừa Lỗi: "A Lỗi, chú với nó đồng bệnh tương lân !"
Giang Hạ: "......"
" , em thích nhất là bán em đấy." Chu Thừa Lỗi mặt cảm xúc vạch đầu cá xem mang, đỏ tươi, "Còn tươi, bán , đáng tiền lắm."
Chu Thừa Hâm: "......"
Chu Thừa Hâm cũng nhịn tự vạch xem mang cá, xem xong mới yên tâm: "Còn tươi, chắc lúc lưới vẫn c.h.ế.t, nhưng cũng ngắc ngoải , nếu cũng chẳng đến lượt chúng bắt ."
"Ừ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Lỗi liền cùng Chu Thừa Hâm khiêng con cá sang một bên, xử lý sơ qua, bảo quản tươi.
Giang Hạ nghĩ ngợi: "Từ đây về bến tàu thành phố mất bao lâu?"
Chu Thừa Lỗi: "Chạy tốc độ cao nhất một tiếng."
Giang Hạ: "Hay là chúng về bến tàu thành phố bán chỗ cá , như cũng chẳng chậm trễ bao nhiêu thời gian."
"Được! Quyết định thế ! Anh lái thuyền." Chu Thừa Hâm chốt hạ.
Càng là cá to thế , càng tươi càng dễ bán.
Vì để càng lâu, vị càng kém.
Hơn nữa thuyền cũng sắp còn chỗ chen chân .
Thế là Chu Thừa Hâm lái thuyền, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ cùng phân loại cá.
Đợi thuyền cá của họ rời , một chiếc thuyền đ.á.n.h cá khác từ xa mới bắt đầu chạy tới, dừng ở vị trí họ mới dừng.
Tới !