Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 262: Chậc, Giang Hạ đúng là biết hưởng thụ!
Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:15:54
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Điền Thải Hoa đến tìm Giang Hạ, Chu Thừa Lỗi gội đầu xong cho cô.
Giang Hạ ghế mây, bụng đắp một chiếc áo khoác nam màu xanh quân đội.
Chu Thừa Lỗi phía đầu cô, cầm khăn bông khô quấn tóc ướt, giúp cô mát xa da đầu, tiện thể lau khô tóc.
Bàn tay to, lực đạo đủ, cách lớp khăn bông xoa bóp cũng thoải mái.
Cha Chu thấy cảnh nhiều thành quen, dù Giang Hạ hầu như ngày nào cũng gội đầu, mười thì bảy tám là Chu Thừa Lỗi gội cho.
Điền Thải Hoa thì đầu tiên thấy, chỉ cảm thấy Giang Hạ thủ đoạn cao tay, quậy phá như thế, đòi ly hôn, còn bỏ theo trai, đầu vẫn nắm thóp chú em chồng chặt cứng!
Tìm cô hỏi cách tiễn cả là thích hợp nhất!
Giang Hạ đang thiu thiu ngủ thì tiếng gõ cửa viện đ.á.n.h thức.
"Chị dâu cả việc gì thế ạ?"
Giang Hạ định dậy, bàn tay to của Chu Thừa Lỗi đỡ lấy đầu và vai cô, tiếp thêm một lực đẩy nhẹ, giúp cô dậy dễ dàng hơn.
Điền Thải Hoa kéo tay Giang Hạ: "Chúng phòng chuyện."
Nói bà kéo Giang Hạ phòng của cô và Chu Thừa Lỗi.
Trừ lúc mới chuyển đến, Điền Thải Hoa từng phòng họ hai , đây là thứ ba.
Trong phòng thêm một đồ đạc.
Góc bàn thêm nhiều sách, xếp ngay ngắn từ cao xuống thấp, từ dày đến mỏng. Bên cạnh sách đặt một lọ hoa nhỏ, cắm một bó hoa cúc dại, cạnh đó còn bày biện ngay ngắn hai lọ mực đỏ đen. Tiếp đó là một giá bút treo mấy cây bút lông, bên cạnh là một ống bút gốm đen tinh xảo cắm mấy cây bút máy, đến một nghiên mực, cuối cùng góc trái phía đặt một chiếc đèn bàn màu xanh lục.
Cả căn phòng nhờ chiếc bàn học cửa sổ mà toát lên vẻ tri thức ấm cúng.
Điền Thải Hoa cảm thấy ngay cả độ cong của tấm rèm cửa kéo sang hai bên cũng đặc biệt dịu dàng mắt!
Giường chiếu cũng gọn gàng, chăn gấp vuông vức, ngay cả độ cong của màn vén lên, đường nét rủ xuống cũng đến thế!
Bà từng thấy phòng của chú em, cũng gọn gàng ngăn nắp, nhưng lạnh lẽo, cứng nhắc, như ở .
Rõ ràng những thứ đều do Giang Hạ bài trí!
Lúc gió từ cửa sổ thổi , mang theo một mùi hương hoa tên, những bông cúc dại khẽ gật đầu trong gió nhẹ, rèm cửa đung đưa nhè nhẹ, hiểu Điền Thải Hoa cảm thấy rèm cửa và hoa đung đưa thật dịu dàng, thật thoải mái.
Cả căn phòng rõ ràng bài trí đơn giản, nhưng chỗ nào cũng toát lên sự ấm áp lời, quá đỗi dịu dàng!
Bà chợt hiểu phần nào lý do chú em nắm thóp chặt đến .
Đây đúng là một cái "ôn nhu hương" (tổ ấm dịu dàng) mà!
Chậc, Giang Hạ đúng là hưởng thụ cuộc sống!
Hèn chi cô trồng nhiều hoa ở góc tường, bên cửa sổ như thế, hóa là để hương hoa bay phòng.
"Chị dâu hỏi gì ạ?" Giang Hạ quấn chặt khăn trùm đầu.
Điền Thải Hoa chỉ bút lông và giá bút bàn : "Em nhiều bút lông thế , trường thằng A Quang cuộc thi thư pháp, chị mượn hai cây bút lông cho nó luyện chữ nhé."
Giang Hạ liếc giá bút : "Bút lông ở đây hợp với mới tập , nếu nó thực sự học, hôm nào thành phố em sẽ mua cho nó ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-262-chac-giang-ha-dung-la-biet-huong-thu.html.]
Mấy em Quang Tông Diệu Tổ vẫn hiểu chuyện, đó Chu Thừa Lỗi thương, ngày nào chúng cũng bắt lươn về tẩm bổ cho .
Chỉ riêng điểm thôi, Giang Hạ mua đồ cho bọn trẻ là điều nên .
những cây bút lông là do một vị thủ trưởng cũ tặng cho Chu Thừa Lỗi, giá bút và nghiên mực cũng là quà tặng của vị đó, cán mỗi cây bút đều lời đề tặng do chính tay lão lãnh đạo khắc, đều là những lời động viên.
Là Giang Hạ thấy trong tủ, mang bày biện.
Chu Thừa Lỗi bảo là vì mỗi nhiệm vụ xong, sát khí nặng, lão lãnh đạo tặng cho để luyện chữ tĩnh tâm, xua tan bớt vẻ hung thần ác sát, sợ dọa trẻ con thét.
Tất nhiên, nguyên văn lời ông cụ là sợ hung quá, lấy vợ. Có điều Chu Thừa Lỗi khi kể cho Giang Hạ sửa lời chút ít.
Sau mỗi Chu Thừa Lỗi thành nhiệm vụ lớn, lão lãnh đạo và các lãnh đạo khác đều tặng một cây bút lông , thế là bút cứ nhiều lên dần.
Cho nên trong mắt Giang Hạ, đây là bút, mà là huân chương của Chu Thừa Lỗi, thể tùy tiện đem cho mượn ?
Huống chi Chu Văn Quang chắc thực sự học thư pháp, nếu nó thích thật, kiên trì học, tặng một cây cho nó cũng vấn đề gì, nhưng mới tập thì cần dùng bút thế .
Điền Thải Hoa chỉ thấy mấy cây bút lông đó đặc biệt nên mới xin, xin cũng chẳng , vì mấy đứa con trai bà đứa nào thích chữ , bà chuyển sang chủ đề chính: "Tiểu Hạ, em giúp chị nghĩ cách!"
Giang Hạ hỏi: "Nghĩ cách gì ạ?"
"Là thế , vết thương của A Lỗi khỏi, bố cũng về , nhà đủ tay đủ chân nên chị định mời cả chị biển nữa, cho nên chị hỏi em xem thế nào với để về nhà là nhất? cả chị vẻ về, ở cùng biển, mà giờ cần ở giúp nữa. Chị cũng chẳng mở miệng đuổi thế nào."
Giang Hạ sớm Điền Tài Hưng , nhưng ngờ Điền Thải Hoa đến hỏi cô.
Cô úng não mới dạy Điền Thải Hoa cách đuổi trai ruột .
Sơ gián ( sơ xen chuyện ).
Người là em ruột thịt.
Hơn nữa cô tin Điền Thải Hoa cách đuổi Điền Tài Hưng , chẳng qua , mới tìm đến cô.
Nếu cô hiến kế, thì cô chính là kẻ xa đó.
Tại cô gánh cái nồi Điền Thải Hoa? Điền Tài Hưng ở, phiền não của cô!
Giang Hạ liền : "Em quen với Điền, tiện đưa ý kiến lung tung. Hơn nữa Điền về, chắc là ở chơi với mấy đứa cháu, chị dâu cứ giữ chơi thêm vài hôm ! Hiếm khi đến chơi, em các chị cũng dịp tụ tập. Cũng thể để cả lái thuyền đưa biển đ.á.n.h cá nhiều hơn, kiếm chút tiền. Chúng lái thuyền lớn đ.á.n.h cá cũng mà."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Điền Thải Hoa vội xua tay, "Không cần, cần ! Thuyền lớn tốn dầu lắm, dùng thuyền nhỏ cùng là ! Còn tụ tập gì nữa, cả chị đến bao nhiêu ngày ! Tụ tập đủ ! A Quang bọn nó cũng học, cần bác chơi cùng! Em cả chị ..."
Điền Thải Hoa liến thoắng kể lể với Giang Hạ về những hành động quá quắt của Điền Tài Hưng! Nói bà rõ ràng mời đến biển, thỏa thuận trả mười đồng tiền công một ngày, đòi chia nửa, bảo Chu Thừa Hâm cũng mặc kệ, đòi bao nhiêu đưa bấy nhiêu, bà là em gái ruột, ngại mở miệng...
Giang Hạ cạn lời, Điền Thải Hoa kể lể với cô mấy thứ gì chứ? Cô chẳng chút nào!
Có thời gian , thà cô dịch thêm vài trang sách hoặc ngủ sớm còn hơn.
Giang Hạ đang định tìm cớ thoát thì lúc Chu Thừa Lỗi gõ khung cửa: "Hạ Hạ, nước tắm chuẩn xong , mau tắm , kẻo nước nguội."
Giang Hạ tắm xong , là Chu Thừa Lỗi đến giải vây, liền : "Chị dâu cả, em tắm đây, chị cũng về sớm nghỉ ngơi ! Mai còn biển đấy!"
Giang Hạ vén rèm cửa lên, để Chu Thừa Lỗi .
Chu Thừa Lỗi bước , liếc Điền Thải Hoa một cái.