Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 268: Quả thực là thiên vị
Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:16:00
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở trong làng, thường trồng lạc và khoai lang cùng một khu.
Thời điểm thu hoạch lạc và khoai lang cũng sàn sàn như .
Nếu khác thu hoạch xong mà ruộng nhà thu, thì chuột đồng sẽ kéo hết sang nhà kiếm ăn.
Thời chuột đồng ngoài ruộng vẫn còn nhiều, nếu lâu lâu ruộng, bờ ruộng, bạn thể thấy chuột đào hang ngay trong ruộng nhà .
Giang Hạ xuất hiện ở ruộng lạc của làng, khắp cánh đồng lạc đều kìm mà về phía cô.
Giang Hạ: “......”
Cô nổi bật đến thế ?
Điền Thải Hoa thấy Giang Hạ đến cũng ngạc nhiên, hỏi: “Tiểu Hạ, em đây?”
Giang Hạ đáp: “Mẹ bảo hôm nay thu hoạch lạc, nên em giúp một tay ạ.”
Cô liếc Điền Tài Hưng đang hậm hực thu lạc, ngay Điền Thải Hoa nghĩ cách. Bà chị dâu định dựa việc bóc lột sức lao động miễn phí của Điền Tài Hưng để tự chán mà bỏ về.
Mấy phụ nữ khác trong làng thấy Giang Hạ đồng cũng ngạc nhiên, dù Giang Hạ gả về đây lâu, từng thấy cô xuống ruộng bao giờ.
Ngay cả vườn rau cũng chẳng thấy cô bén mảng tới!
Dân làng đều nhà họ Chu cưng chiều cô như bảo bối, trừ việc đưa biển thì chẳng bắt gì cả.
Giang Hạ bước xuống ruộng lạc, Chu bảo: “Tiểu Hạ, con bứt củ lạc , mang ghế theo đây , con đó bứt củ bỏ sọt là .”
Thấy !
Ra đồng cũng giao việc nhẹ nhàng nhất, cưng chiều bao nhiêu?
Nhà ai mà chẳng mang cả cây lạc về nhà tối bứt dần, ban ngày tranh thủ thời gian ngoài ruộng nhổ cây cho nhanh?
Một phụ nữ trạc tuổi Giang Hạ, bụng bầu vượt mặt thấy thế liền ngưỡng mộ : “Thím là bà chồng thương con dâu nhất cái làng , ai dâu nhà thím cũng hưởng phúc.”
Mẹ Chu nổi tiếng trong làng là chăm chỉ, dễ tính.
phụ nữ chồng, việc gì trong nhà cũng đến tay, bụng bầu hơn tám tháng vẫn ngày ngày giặt giũ nấu cơm, gánh nước tưới rau, xuống ruộng cỏ, việc gì cũng !
Chồng cô thức khuya dậy sớm biển, về nhà là chẳng động tay việc gì, cứ ườn ghế như ông hoàng.
Cô đơn thuần chỉ ngưỡng mộ Giang Hạ bố chồng đỡ đần, ngờ lời của vô tình châm ngòi lửa, bởi vì ruộng chỉ mỗi một cô con dâu của Chu.
Lời dứt, Điền Thải Hoa đang cong lưng dùng sức nhổ lạc trong lòng cũng chút thoải mái, nãy Chu bảo bà bứt lạc?
nghĩ thì Giang Hạ chịu đồng là lắm .
Nhà chú hai thì chẳng thấy mặt mũi ai.
Không thấy mặt thì thôi, đến lúc thu lạc xong còn biếu họ hai bao, ép dầu xong đưa cho hai ba mươi cân dầu nữa chứ!
Giang Hạ vẫn còn chán, cô việc bao giờ lười biếng, học nhanh, cũng .
Điền Thải Hoa tay chân mảnh khảnh của Giang Hạ, chắc nhổ cây lạc cũng chẳng nổi, nhưng cô việc tay chân nhanh nhẹn, để cô bứt hết củ lạc cũng ! Như thế tối về nhà nghỉ ngơi, đỡ tiếp.
Điền Tài Hưng Điền Thải Hoa về nhà đẻ kể lể bố chồng thiên vị, hôm nay mới tận mắt chứng kiến, quả thực là thiên vị.
Ai mà chẳng bứt lạc thì nhàn, nhổ lạc khom lưng, dùng sức, cả ngày trời mệt đứt .
Mẹ Chu cho con dâu út bứt lạc, con dâu cả còng lưng nhổ lạc, sự thiên vị cũng quá rõ ràng .
Hơn nữa em gái chỉ một sào lạc, giúp thu hoạch cả ba sào, thế chẳng quá bất công ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-268-qua-thuc-la-thien-vi.html.]
Điền Tài Hưng ghé tai Điền Thải Hoa thì thầm: “Hôm nay thu xong sào thôi, hai sào kệ, để họ tự thu, mai với A Hâm biển! Đừng lo cho họ!”
Điền Thải Hoa xong vội thì thào từ chối: “Thế , A Hâm đồng ý , cả đừng nữa, mau thu hoạch ! Thu xong ba sào lạc, còn năm sào khoai lang thu, vừng cũng thu, tiếp đó còn mấy sào lúa, ba sào mía đều thu hoạch hết! Đi biển là thể nào, hơn nửa tháng tới cần biển , thu hoạch hết hoa màu ngoài ruộng mới tính tiếp!”
“Mai A Lỗi và Giang Hạ Tuệ Thành (Quảng Châu) , vợ chồng chú hai , ruộng nương trong nhà chỉ trông chờ hai ông bà, với em và A Hâm thôi, may mà cả đến giúp, thì em với A Hâm mệt c.h.ế.t mất!”
Điền Tài Hưng thấy nửa tháng biển, tức tối : “Anh rảnh rỗi thế mà giúp cô thu cái nọ cái , lạc ở nhà cũng thu , mai về đây. Cô nổi thì đừng ! Nhiều việc thế , chỉ trông chờ hai vợ chồng cô? Các cô ở riêng từ lâu , thể giúp cô, nhưng mắc mớ gì giúp hai nhà ? Cô cũng đừng ngốc thế chứ!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Điền Thải Hoa: “Chúng em , chẳng lẽ hai ông bà già tự ? A Hâm rảnh rỗi còn sang giúp bố việc đấy! Bố đẻ nó nó giúp thì giúp ai? Thôi , đừng nữa, em mà dám , ông ly hôn với em mất! Anh cả, cứ ở thêm mấy hôm, giúp em gặt nốt mấy sào lúa hẵng về!”
“Anh rảnh, đó quên mất hoa màu ở nhà cũng chín , mai cũng về nhà thu lạc, thì chị dâu cô vác d.a.o sang đây mất. Thu hoạch ở nhà xong, sang giúp cô!”
“Thôi !” Điền Thải Hoa thầm vui trong lòng, cuối cùng cũng !
May mà bà nhanh trí.
Giang Hạ cũng Chu cố ý giao việc nhẹ cho , : “Mẹ, tối về con bứt cũng , giờ cứ nhổ cây lên mang về .”
Vừa nãy đạp xe qua nhà dân trong làng, Giang Hạ thấy họ phơi lạc cả cây ở góc tường, cụ già cửa thong thả bứt củ, chứng tỏ thể mang cả cây về, phơi bứt.
Giang Hạ liền tìm một luống, bắt đầu nhổ lạc.
Nhổ lạc đơn giản, cứ túm gốc nhổ lên là , vì củ lạc mọc trong đất mà.
Tuy Giang Hạ đầu tiên thu hoạch lạc, nhưng cô việc vốn nhanh nhẹn, chẳng chậm hơn Điền Thải Hoa và Chu chút nào, thậm chí còn nhanh hơn họ một chút.
Cơ thể tuy mong manh, nhưng cái Giang Hạ sức bền , việc tập trung nghiêm túc, hơn nửa tiếng , Giang Hạ đuổi kịp Điền Thải Hoa và Chu, nhổ xong một luống lạc dài.
Cô tiếp tục sang nhổ luống tiếp theo.
Đều là những thạo việc, cả buổi sáng, năm thu hoạch xong hết một sào lạc.
Giang Hạ "hậu sinh khả úy", nhổ hai luống dài, nhiều hơn cả Chu và Điền Thải Hoa, ngang ngửa với Chu Thừa Hâm.
Vì về nhà còn bộ hơn bốn mươi phút, nên trưa họ ăn cơm ngay tại ruộng.
Người trong làng sớm thấy tác phong việc của Giang Hạ, nhịn khen ngợi mặt Chu: “Không ngờ vợ thằng Lỗi việc nhanh nhẹn thế.”
“ đấy, cô yểu điệu, hóa thạo việc thế!”
Cụ cố ha hả: “Các thôi, Tiểu Hạ cái gì cũng đấy!”
Mẹ Chu : “Tiểu Hạ gì cũng nhanh thoăn thoắt, nó phân loại cá còn lợi hại hơn, tay như cái cân , bốc cái nào chuẩn cái nấy, cũng nhanh, chuẩn bằng nó .”
“Bà đúng là cưới báu vật ! Vừa tháo vát, vượng phu, nếu sinh thêm thằng cháu đích tôn nữa thì hảo.”
Cụ cố vẻ mặt tự hào: “Chứ còn gì nữa! bảo từ sớm là thằng A Lỗi cưới báu vật mà lị.”
Mẹ Chu Giang Hạ đang bờ ruộng ăn cơm vui vẻ với Hà Hạnh Hoàn, cũng tươi rói, Tiểu Hạ đúng là báu vật thật.
Mấy phụ nữ trạc tuổi Chu đều khỏi ngưỡng mộ.
Ăn cơm xong, tiếp tục bắt tay thu hoạch lạc.
Giang Hạ cũng bò dậy tiếp tục .
Làm một mạch đến hơn bốn giờ chiều, vặn thu xong thêm một sào lạc nữa, Chu Thừa Lỗi và cha Chu biển về, liền vội vàng chạy .
Lúc cả nhà đang chuyển cây lạc lên xe cút kít.
Cha Chu xe máy , nhanh hơn Chu Thừa Lỗi một bước.
Mẹ Chu ngạc nhiên hỏi: “Sao hôm nay về sớm thế ông?”