Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 271: Tối nay mọi người cùng nhau phát tài lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:16:03
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phòng điều khiển.

 

Cha Chu hỏi mấy thuyền viên: "Ai lái tàu đây? thả lưới."

 

Nhóm Khương Dương liền tới.

 

"Chú, phát hiện đàn cá ?"

 

Nói bọn họ máy thăm dò cá, kết quả nào đàn cá gì ?

 

Chỉ lác đác vài con cá trong biển.

 

"Chú, vẫn phát hiện đàn cá mà, thả lưới nhanh ?"

 

Cha Chu: "Hiện tại là , nhưng đợi Tiểu Hạ , bảo con bé tùy tiện chỉ một hướng, cứ lái theo hướng đó, nhanh sẽ gặp đàn cá thôi, cần xem máy thăm dò, Tiểu Hạ còn lợi hại hơn máy thăm dò nhiều!"

 

Nhóm Khương Dương - những tôn trọng khoa học, phản đối mê tín dị đoan: "......"

 

Cha Chu hỏi: "Ai lái tàu? Không lái thì lát nữa thể cùng câu cá."

 

Mấy Khương Dương đều thích câu cá, thật sự là khiếu, câu nửa ngày cũng chẳng dính con nào.

 

Quan trọng nhất là câu cá cùng cha Chu quả thực là tra tấn, chỉ cha Chu câu cá, bọn họ chẳng ai câu con nào, thường thì câu cả buổi tối chỉ một hai con lèo tèo.

 

Thế là mấy thi tranh giành lái tàu:

 

"Cháu câu , để cháu lái!"

 

"Cháu cũng câu, cháu lái! Các hầu chuyện chú câu cá !"

 

Cuối cùng, Khương Dương vì gần nhất nên chiếm tiên cơ.

 

Vừa , thể thể hiện dáng vẻ lái tàu soái ca của cho vợ xem.

 

"Vợ ơi, em đây, cùng lái tàu."

 

Dương Mai lườm một cái tới.

 

Lúc Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cũng , Giang Hạ liền đưa máy ảnh cho Dương Mai: "Chị Mai, chị chụp cho Khương một tấm !"

 

Dương Mai mắt sáng lên, nhận lấy: "Được, cảm ơn Tiểu Hạ."

 

Nhóm Dương Bân thấy thế lập tức nhao nhao: "Thằng Khương , lát nữa đến lượt tao lái, tao cũng chụp một tấm, về nhà cho con trai tao xem!"

 

"Tao cũng chụp một tấm, mang về nhà cho vợ xem."

 

Mọi đều tranh lái tàu để chụp ảnh, cha Chu liền bảo Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi: "A Lỗi, con thả lưới ."

 

Chu Thừa Lỗi liền kéo Giang Hạ ngoài.

 

Cha Chu ngăn Giang Hạ : "Tiểu Hạ con khoan , con bảo Tiểu Khương lái tàu về hướng nào."

 

Chu Thừa Lỗi lườm ba một cái, vô cùng cạn lời ngoài.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Mang ba khơi đúng là sai lầm mà!

 

Tuy rằng cũng sẽ đến bước cuối cùng, dù tàu quá nhiều , thích hợp, chỉ hôn Giang Hạ một chút thôi.

 

Thế mà ngay cả yêu cầu đơn giản như cũng quấy rầy.

 

Đều tại ba cả!

 

Giang Hạ trong lòng buồn , tàu còn thể lái về hướng nào nữa?

 

Bọn họ đến thành phố Tuệ, đường hàng hải và phương hướng đều định sẵn .

 

Giang Hạ vẫn : "Cứ lái thẳng về phía ạ."

 

Cha Chu ha hả vỗ vai Khương Dương: "Về phía ! Cứ thẳng tiến về phía !"

 

Vị trí tài lộc ngay phía !

 

Thành phố Tuệ cũng ở hướng , ha ha, Vượng Tài hội chợ chắc chắn phát tài lớn.

 

Nửa tháng tới, vợ chồng Vượng Tài một phát tài lớn biển, một phát tài lớn bờ.

 

Hoàn mỹ!

 

Khương Dương: "......"

 

Vốn dĩ vẫn đang lái về phía mà!

 

Chú Chu tới để tấu hài ?

 

Còn đáng tin cậy bằng cái kiểu lấy ảnh chụp một vòng định hướng của chú !

 

Cha Chu thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Khương Dương, : "Tin chú , trong vòng năm phút nữa chắc chắn gặp đàn cá."

 

Khương Dương nhịn liếc máy thăm dò cá.

 

Máy thăm dò thể dò xem trong vòng vài trăm mét , hiện tại màn hình chỉ lác đác vài con cá xuất hiện.

 

Tốc độ tàu hiện tại tính là nhanh, trong vòng năm phút cũng chạy bao xa.

 

Cho nên năm phút nữa gặp đàn cá?

 

Trừ phi đàn cá đang bơi tốc độ cao lao tới!

 

Cha Chu cực kỳ tự tin, cũng chẳng thèm đợi năm phút , Vượng Tài ở đây, trong năm phút ông cũng thể câu một con cá!

 

Cha Chu vẫy tay với Giang Hạ: "Tiểu Hạ, mau lên! Chúng câu cá!"

 

Cha Chu gọi đám Dương Bân: "Tiểu Dương, Tiểu Trương, mau câu cá. Tranh thủ thời gian, câu nhiều ! Chụp ảnh để lát nữa hẵng chụp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-271-toi-nay-moi-nguoi-cung-nhau-phat-tai-lon.html.]

 

Phải tranh thủ thời gian chứ!

 

Có Vượng Tài ở đây, từng phút từng giây, tiền như nước!

 

Cứ đó gì, lãng phí tiền bạc quá!

 

Sáng mai Giang Hạ rời tàu , cha Chu tối nay tính toán khiêu chiến mục tiêu "một đêm kiếm bạc vạn".

 

Một buổi tối sẽ kiếm bằng tiền bọn họ khơi mười ngày.

 

Để cho đám nhóc xem Vượng Tài nhà ông linh nghiệm đến mức nào!

 

Ảnh chụp vượng, thật càng vượng hơn.

 

Nếu bọn họ cứ thấy ông lôi ảnh chụp trợn trắng mắt!

 

Giang Hạ đáp lời, cùng cha Chu ngoài.

 

Mấy Dương Bân đều thích câu cá.

 

Bọn họ câu cả buổi tối chẳng con nào, câu cái gì mà câu? Câu sự cô đơn ?!

 

cha Chu gọi, mấy cũng đành theo ngoài.

 

Coi như bồi tiếp ông cụ chơi cho vui.

 

Cha Chu đưa mấy cái cần câu cho Giang Hạ sờ sờ, đó mới chia cho bọn họ: "Tin tưởng chú, hôm nay chú cho các cháu cảm nhận thế nào gọi là câu cá mỏi cả tay!"

 

Mấy nhận lấy cần câu, trong lòng cho là đúng.

 

Bọn họ chỉ tin cha Chu câu cá sẽ mỏi tay thôi.

 

Còn bọn họ chỉ đến mỏi chân hoặc đến đau mông, tuyệt đối sẽ mỏi tay vì giật cá .

 

Nghĩ là nghĩ , vẫn nhận lấy cần câu, móc mồi lưỡi.

 

Cha Chu : "Đều xốc tinh thần lên! Hôm nay các cháu câu cá, đều là của các cháu, tối nay cùng phát tài lớn!"

 

Trên tàu chuẩn vài bộ cần câu, bộ do xưởng đóng tàu tặng, bộ do xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Hứa tặng cá nhân, cũng bộ do Chu Thừa Lỗi nhờ xưởng trưởng Chu nhập khẩu về giúp.

 

Đều là cần câu loại , coi là tiên tiến nhất thời đại .

 

Sau đó Chu Thừa Lỗi còn cải tiến , chỉ cần kỹ thuật, câu cá lớn hơn trăm cân cũng thành vấn đề.

 

Cha Chu lấy cần câu móc mồi xong, đưa cho Giang Hạ: "Tiểu Hạ, con giúp ba thả xuống biển ."

 

"Dạ." Giang Hạ liền nhận lấy cần câu, giúp cha Chu thả mồi xuống.

 

Mọi cũng sôi nổi thả mồi câu xuống.

 

Trời tối dần, gió boong tàu lớn, Chu Thừa Lỗi thả lưới xong, đến bên cạnh Giang Hạ, cởi áo khoác mỏng khoác lên cô, cài nút cùng để phòng rơi, khoác như chắn gió, cô cũng sẽ nóng: "Có câu cá ?"

 

Giang Hạ gật đầu: "Câu !"

 

rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi.

 

Chu Thừa Lỗi liền lấy cần câu, móc mồi, kéo Giang Hạ cùng câu cá.

 

Cha Chu đầu liền thấy Giang Hạ mặc áo của con trai, hai cạnh câu cá.

 

Ông liền : Tư thế chiêu tài bày xong, đàn cá bơi tới !

 

Dương Bân và Trương Gia Dương thấy , cũng bảo vợ cầm cần câu, bọn họ cởi áo khoác cho vợ mặc.

 

Cha Chu thầm, ưu tú xưa nay sẽ kéo theo bên cạnh cũng ưu tú!

 

Hôm nay tư thế ân ái tràn đầy!

 

Chiêu tài!

 

Chiêu tài!

 

Lúc phòng điều khiển đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô kích động: "Mẹ ơi! Có đàn cá! Có đàn cá bơi tới! Một đàn to đùng!! Thả lưới, thả lưới ? Đàn cá sắp lao tới !"

 

Dương Bân và Trương Gia Dương , nhổm dậy định chạy trong, dù lái tàu truy đuổi đàn cá cũng là chuyện kích thích!

 

Kích thích hơn câu cá nhiều!

 

Kết quả, bọn họ mới xoay , vợ bọn họ liền kinh hô: "Lão Trương/ Lão Dương, cá c.ắ.n câu ! Hình như cá c.ắ.n câu! Anh mau xem xem!"

 

Hai vội vàng nhận lấy cần câu xem thử, "Mẹ ơi, cá c.ắ.n câu thật !"

 

"Á! Vợ ơi, em lợi hại thật! Là cá lớn!"

 

Cha Chu cũng cá c.ắ.n câu, ông bình tĩnh thu dây, khóe miệng tủm tỉm: Hừ, vợ bọn nó lợi hại, là Vượng Tài nhà ông lợi hại!

 

Phùng Kiến Quân mang vợ theo kinh ngạc : "Nhanh như cá c.ắ.n câu ?"

 

Khang Quốc Bình bên cạnh : " cũng cá c.ắ.n câu !"

 

Trần Quốc Đông: " cũng ! Cá lớn! Tuyệt đối là cá lớn!"

 

Phùng Kiến Quân: "Sao vẫn nhỉ?"

 

Vừa dứt lời, dây câu của cũng động tĩnh!

 

" ! Là đàn cá ngang qua ?"

 

Nhất thời, tất cả cần câu đều cá c.ắ.n câu!

 

Phòng điều khiển Khương Dương cũng đang gào thét: "Có đàn cá, đàn cá nữa!"

 

 

Loading...