Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 273: Cảnh tượng đồ sộ

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:16:05
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm nay, cả một thuyền thức trắng, ai nấy đều phấn khích câu cá.

 

Chỉ cha Chu đến 12 giờ đêm thì phòng điều khiển ngủ, ông sức lực dồi dào như đám thanh niên.

 

Con tàu đuổi theo đàn cá càng càng xa, bất tri bất giác lệch khỏi đường hàng hải ban đầu.

 

Chu Thừa Lỗi sớm phát hiện, nhưng cũng để ý, vẫn còn thời gian.

 

Tuệ Giao Hội ba ngày nữa mới tổ chức, Giang Hạ theo đoàn đến hiện trường để quen cảnh, tiện thể xem các công ty và sản phẩm tham gia triển lãm của các thành phố khác những gì.

 

Bên xưởng cần đến ba bốn ngày để bố trí gian hàng, trưng bày sản phẩm, nhưng mấy việc cần cô - một phiên dịch viên , cho nên Giang Hạ đến muộn một ngày cũng .

 

Vì thế đêm nay Giang Hạ cùng câu cá vui vẻ, Chu Thừa Lỗi cũng chiều theo ý cô.

 

Mãi cho đến 5 giờ sáng, khi trời sắp sáng mới hô kéo lưới.

 

Có lẽ sự vui vẻ mang vận may, Giang Hạ ước tính sơ qua, phát hiện mỗi câu ít nhất cũng bán tầm hai trăm đến ba trăm đồng, thu hoạch thật sự tồi.

 

Quả nhiên buổi tối cơ hội câu cá lớn cao hơn hẳn.

 

Trong ánh sáng lờ mờ, máy kéo lưới kêu "bình bịch", một túi cá khổng lồ dần dần trồi lên mặt nước.

 

Thực sự là một túi lớn, cực kỳ dài.

 

Cái chắc tính bằng tấn nhỉ? E là còn hơn thế.

 

Giang Hạ còn nghi ngờ liệu lát nữa đổ , tàu chứa hết !

 

Có điều con tàu , cả triệu tấn cũng chứa .

 

Ba Dương Mai từng thấy cảnh tàu lớn kéo lưới, đều trợn tròn mắt.

 

"Mỗi đều lưới nhiều cá thế ?" Phùng Khiết Trân kinh ngạc hỏi.

 

"Đương nhiên , cũng là đầu tiên thấy. Trước mỗi lưới bốn năm ngàn cân, nhiều lắm thì lên tới vạn cân. Vạn cân trông cũng chỉ một túi lớn thôi, dài như thế . Chỗ e là ..." Trương Gia Dương cũng ước lượng nổi bao nhiêu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Một là kinh nghiệm nhiều, hai là lưới cá vẫn lộ hết, chỉ cảm thấy dài, một túi to đùng.

 

Nhiều gấp bảy tám bình thường?

 

Hình như còn hơn thế.

 

Hắn chắc chắn.

 

Gió sớm mạnh, Chu Thừa Lỗi chỉnh mũ cho Giang Hạ.

 

Ban đêm biển sương nhiều, lúc 8 giờ tối qua Chu Thừa Lỗi lấy một cái mũ và một chiếc áo khoác chống nước thoáng khí mặc cho Giang Hạ.

 

"Vào ngủ một lát nhé?"

 

Khương Dương đuổi theo đàn cá kéo lưới cả đêm, tàu cá chạy xa, sáng nay chắc chắn thể đến thành phố Tuệ như kế hoạch, ước chừng chập tối mới tới nơi.

 

thể nhân cơ hội ngủ bù.

 

Giang Hạ lắc đầu: "Vẫn buồn ngủ."

 

Cùng câu cá chơi đùa cả đêm, lúc vẫn đang trong trạng thái hưng phấn, mà ngủ ?

 

Chu Thừa Lỗi thấy cô vẫn còn tỉnh táo, cũng giục nữa.

 

Kéo lưới chậm, tốc độ ngang ngửa với mặt trời mọc.

 

Khi sắc trời dần sáng rõ, túi cá khổng lồ dài ngoằng lộ khỏi mặt biển, vô chim biển từ trung bay tới, vỗ cánh tranh giành cá trong lưới.

 

Chim biển ngừng bay tới, đậu kín túi cá, dày đặc, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

 

Hình ảnh , mang hiệu ứng thị giác cực mạnh.

 

Dương Mai thốt lên: "Trời ơi! Sao nhiều chim biển thế?"

 

Phùng Khiết Trân: "Chúng nó đang ăn cá trong lưới kìa, đuổi chúng ?"

 

Dương Bân đáp : "Nhiều thế đuổi kiểu gì? Đuổi . Ăn vụng cũng chẳng bao nhiêu. Cá lớn chúng tha nổi, cá nhỏ tha cũng chẳng ."

 

Giang Hạ giơ máy ảnh lên, chụp từng khoảnh khắc .

 

Chu Thừa Lỗi phía cô, đề phòng cô mải chụp ảnh lùi vấp dây thừng boong tàu.

 

Khi Giang Hạ giơ máy ảnh ngẩng đầu chụp chim trời, sẽ dùng tay đỡ cổ cô.

 

Như cô ngửa đầu cũng sẽ quá mỏi, càng vì mải chụp ảnh mà vô ý ngã.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-273-canh-tuong-do-so.html.]

Phùng Khiết Trân thấy , dùng khuỷu tay huých nhẹ Dương Mai và Phan Kim Mai, hiệu cho các cô .

 

Ba qua đều , đêm nay Chu đoàn trưởng thật sự mới nhận thức của các cô.

 

Giang Hạ chụp liền mười mấy bức ảnh, hết phim mới bỏ máy xuống.

 

"Hết phim , cuộn mới." Lần cô chuẩn mười cuộn phim, định dùng để chụp ảnh ở Tuệ Giao Hội và khi ngắm rạn san hô.

 

Ở đó một thiên đường của các loài chim.

 

Chu Thừa Lỗi liền nhận lấy máy ảnh.

 

Chờ Chu Thừa Lỗi phim xong, Giang Hạ tiếp tục chụp.

 

Có điều chụp nhanh như nữa, chuyển sang chụp cho .

 

Lúc mặt trời lên cũng chụp một tấm cảnh bình minh.

 

Túi cá lớn kéo gần, dài gần đến đuôi tàu, cánh đàn ông bắt đầu việc.

 

Chu Thừa Lỗi đưa Giang Hạ đến vị trí an va chạm, bảo cô đừng chạy lung tung, cứ đó chụp ảnh, mới việc.

 

Cha Chu tỉnh dậy thấy túi cá to như , đến mức thấy mắt .

 

Ông bảo mà, Vượng Tài ở đây, một đêm là thể kiếm bằng tiền bọn họ khơi mười ngày!

 

Ông vội vàng phấn khích chạy tới giúp một tay.

 

Mấy đàn ông hì hục hơn một tiếng đồng hồ mới đổ hết cá lên boong tàu.

 

Hai bên boong tàu đều chất đầy cá, cao như núi nhỏ!

 

Chim biển tranh ăn càng thêm vui vẻ.

 

Mọi đuổi chim, đóng thùng cá.

 

Nhiều cá như , thời gian gấp, nhanh chóng bắt tay phân loại đóng thùng, loại nào loại nấy, từng sọt một, nhanh chóng đưa kho đông lạnh để giữ tươi.

 

May mắn là túi cá lớn như cũng chỉ hai ba loại, tuyệt đại đa đều là cá ngừ, cá nục và cá tuyết râu dài.

 

Vì là cả đàn cá nên kích thước xêm xêm , phân loại cũng tiện, cứ thế gạt sọt là , những con nào rõ ràng nhỏ hơn một vòng hoặc khác loại thì nhặt riêng .

 

Giang Hạ chụp thêm hai tấm nữa, đó cất máy ảnh giúp một tay.

 

Chu Thừa Lỗi định để Giang Hạ đóng cá, cả đêm ngủ, sợ cô quá mệt, kéo cô về rửa tay rửa mặt, đó về phòng ngủ.

 

Dương Mai, Phan Kim Mai và Phùng Khiết Trân thấy cá kéo lên xong cũng ngủ, ba các cô thức trắng một đêm thực sự chịu nổi nữa.

 

Giang Hạ chiếc giường nhỏ chút ngủ , chủ yếu vẫn là do quá hưng phấn.

 

Chu Thừa Lỗi vốn định ngoài giúp đỡ, thấy cô vẫn mở to mắt thao láo, cởi áo khoác ngoài, xuống, ôm cô lòng: "Ngủ mau."

 

"Anh cũng ngủ ?"

 

"Ừm." Chu Thừa Lỗi khẽ đáp.

 

Giang Hạ liền nhắm mắt trong lòng , nhịp tim mạnh mẽ của , tâm trạng hưng phấn nhanh bình tĩnh , một lát liền ngủ say.

 

Chu Thừa Lỗi đợi cô ngủ say một lúc mới cẩn thận rút tay , xuống giường, rón rén mặc quần áo ngoài giúp đỡ.

 

Cứ thế bận rộn đến tận trưa mới đóng thùng xong xuôi hết cá và đưa kho đông lạnh.

 

Giang Hạ đói cho tỉnh giấc, cô dậy, qua cửa sổ nhỏ bên ngoài, vẫn là màu xanh mênh m.ô.n.g bát ngát.

 

Lúc , Chu Thừa Lỗi đẩy cửa bước : "Tỉnh ?"

 

Giang Hạ gật gật đầu: "Đói quá nên tỉnh, sắp tới thành phố Tuệ ?"

 

Chu Thừa Lỗi đoán cô sẽ đói: "Còn nửa tiếng nữa, nấu mì hải sản , em đ.á.n.h răng rửa mặt , bưng một bát cho em."

 

Giang Hạ gật đầu liền rửa mặt đ.á.n.h răng.

 

Xong xuôi, ăn một bát mì hải sản to đùng tôm, cua, mực còn trứng ốp la và mấy cọng rau xanh.

 

Tôm cua đều bóc vỏ sẵn, chỉ thịt, ăn tiện.

 

Lúc Giang Hạ ăn mì, Chu Thừa Lỗi giường ngủ .

 

Giang Hạ ăn xong cũng mang bát ngoài rửa, sợ đ.á.n.h thức .

 

đó, lấy một xấp tài liệu lặng lẽ xem, mới xem hai trang thì đột nhiên thấy tiếng còi tàu.

 

 

Loading...