Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 283: Là có người trong lòng?

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:48:04
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa hội trường rộng lớn, Diệp Nhàn nhớ hai Giang Hạ chơi khăm, tức đến mức run rẩy, nước mắt cũng trào !

 

Với mức độ coi trọng mà Giang Đông dành cho Giang Hạ, chuyện gương vỡ lành e rằng khó như lên trời!

 

Giang Hạ, cái kẻ tiểu nhân gian trá , rõ ràng Giang Đông thương em gái nhất, nên mới cố tình chọc giận cô , khiến cô nhịn tay!

 

lúc , một phụ nữ ăn mặc sang trọng bước , đưa cho cô một chiếc khăn tay: "Mới thế chịu đả kích ?"

 

Diệp Nhàn sửng sốt, ngước lên đối phương: Không quen, từng gặp bao giờ.

 

cách ăn mặc, trang điểm của phụ nữ , từ đầu đến chân đều toát lên vẻ tinh tế, thời thượng và quý phái.

 

"Cô là ai?"

 

Người phụ nữ trả lời câu hỏi của cô , chỉ nhét chiếc khăn tay Diệp Nhàn: "Tiếp tục cố gắng nhé, ủng hộ cô."

 

Nói xong, bà bỏ .

 

Diệp Nhàn: "..."

 

Ủng hộ cái gì?

 

Ủng hộ cô và Giang Đông tái hợp ?

 

ủng hộ bằng cách nào?

 

Hơn nữa, tại ủng hộ ?

 

Việc cô và Giang Đông với thì lợi lộc gì cho bà chứ?

 

Diệp Nhàn tin đời vô duyên vô cớ ủng hộ .

 

Lúc , nhân viên bảo vệ tuần tra, thấy Diệp Nhàn từ xa liền thúc giục: "Sắp đóng cửa , mau ngoài ! Nếu nhốt đấy!"

 

Diệp Nhàn lúc mới lủi thủi .

 

Vừa khỏi hội trường, Diệp Nhàn liền thấy nhóm Giang Đông đang vẫy một chiếc taxi.

 

Khi Trương Phức Nghiên lên xe, Giang Đông đưa tay che ở mép trần xe.

 

Hành động là hiểu, đang che chắn cho Trương Phức Nghiên để cô va đầu trần xe.

 

Diệp Nhàn: "..."

 

Trước và Giang Đông cũng từng taxi, nhưng Giang Đông bao giờ săn sóc cô như !

 

Điều mà Diệp Nhàn là, Giang Đông sở dĩ cách quan tâm như là do thấy Chu Thừa Lỗi che chắn cho Giang Hạ lúc lên xe, thấy là học theo ngay.

 

Rốt cuộc, cũng là một "bé ngoan" ham học hỏi mà!

 

Trên xe taxi, tiện chuyện riêng tư.

 

Chu Thừa Lỗi ghế phụ phía , ba bọn họ ở băng ghế .

 

Trương Phức Nghiên giữa, Giang Đông và Giang Hạ mỗi một bên.

 

Giang Đông xin Giang Hạ, nhưng tài xế ở đây nên ngại mở lời.

 

Giang Hạ đạt mục đích, tâm trạng , vui vẻ trò chuyện với Trương Phức Nghiên.

 

Hai dùng tiếng Đức để giao lưu.

 

Giang Đông hiểu tiếng Đức, như vịt sấm, nhưng dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng chắc chắn là đang về và Diệp Nhàn.

 

Thật là bực bội!

 

Anh rể giận , xin !

 

Bên phía chị Tiểu Nghiên, cũng cần xin !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hôm nay mà giải quyết xong, mất ngủ cho mà xem!

 

Bốn trở về khách sạn, ăn đồ Tây xong thì ai về phòng nấy.

 

Giang Đông ở trong phòng , rối rắm nên xin ai .

 

Nghĩ nghĩ , vẫn là nên tìm Trương Phức Nghiên , kẻo lát nữa cô tắm.

 

Giang Đông bèn khỏi phòng, đến gõ cửa phòng Trương Phức Nghiên.

 

Trương Phức Nghiên mới búi tóc lên, cởi áo khoác và giày cao gót .

 

Hôm nay mang giày cao gót huấn luyện ở hội trường cả ngày, mệt c.h.ế.t !

 

Chân đều ma sát đến trầy da, chảy máu, cô lấy băng gạc , lau sạch vết m.á.u vết thương và giày.

 

Lúc , tiếng gõ cửa vang lên, Trương Phức Nghiên hỏi vọng : "Ai đấy?"

 

"Là , Giang Đông đây, chị Tiểu Nghiên."

 

Nghe thấy giọng Giang Đông, Trương Phức Nghiên mặc áo khoác mới mở cửa: "Có chuyện gì ?"

 

Giang Đông: " thể trong chuyện ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-283-la-co-nguoi-trong-long.html.]

Trương Phức Nghiên tránh đường cho , đó đóng cửa .

 

"Nói ! Chuyện gì?"

 

Giang Đông Trương Phức Nghiên, mái tóc cô búi cao, lộ chiếc cổ thon dài xinh , trắng đến lóa mắt.

 

Giang Đông vội vàng dời tầm mắt, ấp úng điều suy nghĩ cả ngày nay: "Là thế , chị Tiểu Nghiên, chị... chị đồng ý hẹn hò với ?"

 

Trương Phức Nghiên sững sờ một chút, đó Giang Đông: "Tại ?"

 

Giang Đông cô, tại ư?

 

Chuyện còn thể là tại nữa?

 

"Đương nhiên là vì ngày hôm qua ... lỡ thấy chị, là nên chịu trách nhiệm ?"

 

Trương Phức Nghiên bực buồn : "Không cần! Thời đại nào ? Nhìn một cái là chịu trách nhiệm ? Tư tưởng phong kiến của ! ở nước ngoài, mặc bikini tắm biển, bao nhiêu thấy còn nhiều hơn thế! Vậy chẳng lẽ đàn ông cả cái bãi biển đó đều chịu trách nhiệm với ? Đi về ! Không cần chịu trách nhiệm! Tư tưởng đừng cổ hủ như !"

 

"..."

 

Giang Đông Trương Phức Nghiên đuổi ngoài, đó cánh cửa một nữa đóng sầm mặt .

 

Giang Đông cánh cửa đóng chặt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

 

nhẹ nhõm xong nảy sinh một loại cảm giác rõ thành lời.

 

Giang Đông lắc đầu, lẽ tư tưởng của vẫn còn lạc hậu, thế nhưng vẫn cảm thấy cần chịu trách nhiệm.

 

Chắc chắn là do quá sợ bố chuyện sẽ đ.á.n.h gãy chân mất!

 

Hôm nay Giang Hạ dạo khắp nơi, mua nhiều đồ, quà cho nhà, cũng quà cho bố Giang và Giang Đông.

 

Không thiếu một ai.

 

Giang Hạ sắp xếp một chút, lấy máy ảnh và quần áo mua cho Giang Đông, cùng với chiếc đồng hồ mua cho Trương Phức Nghiên .

 

với Chu Thừa Lỗi một tiếng, đưa đồ cho hai họ.

 

Giang Hạ mở cửa phòng, liền thấy Giang Đông đang ngẩn ngơ cửa phòng Trương Phức Nghiên, bộ dạng rối rắm luống cuống.

 

Giang Hạ liền hỏi: "Anh đây gì thế?"

 

Giang Đông thấy Giang Hạ như thấy cứu tinh!

 

Anh vội vàng kéo Giang Hạ, mở cửa phòng , lôi cô đóng cửa .

 

"Em gái, hỏi em một vấn đề."

 

"Hỏi !" Giang Hạ đặt đồ mua cho Giang Đông lên bàn.

 

"Thời xưa đàn ông thấy thể phụ nữ là chịu trách nhiệm, đó là tư tưởng phong kiến. Vậy đàn ông thời nay nếu lỡ thấy thể đồng chí nữ thì ? Có cần chịu trách nhiệm ?"

 

Phản ứng đầu tiên của Giang Hạ là Giang Đông vẫn còn đang lăn tăn chuyện của Diệp Nhàn. Chẳng lẽ hai họ tiến đến bước đó ?

 

nghĩ đến việc tần ngần cửa phòng Trương Phức Nghiên, cô lập tức phủ nhận!

 

Cô từng thấy cách Giang Đông và Diệp Nhàn ở chung, chẳng hành vi mật nào quá mức.

 

Diệp Nhàn chỉ cần gần một chút, Giang Đông theo bản năng lùi giữ cách.

 

Hơn nữa cũng là "lỡ thấy".

 

Anh và Diệp Nhàn là yêu, cho dù mật chút đỉnh thì cũng là "lỡ", mà là tình cảm đến độ chín muồi.

 

Giang Đông ngây thơ thế , đến loại câu hỏi mà cũng hỏi , thì đủ và Diệp Nhàn từng xảy chuyện gì.

 

E rằng ngay cả nụ hôn đầu cũng còn nguyên.

 

Nguyên tắc hành xử của ông chính là cây thước tay bố Giang!

 

Giang Hạ cuối cùng cũng hiểu tại đó cô cảm thấy khí giữa Trương Phức Nghiên và Giang Đông chút là lạ!

 

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Giang Hạ giả vờ như gì, phân tích: "Cái còn tùy trường hợp! Điều kiện tiên quyết là cả hai bên đều đang độc ! Sau đó xem đồng chí nữ cần chịu trách nhiệm . Nếu nhà gái trong lòng, thì lời xin , coi như thấy gì. Nếu nhà gái yêu cầu, mà nhà trai cũng thuận lòng, thì cả làng cùng vui."

 

"Bây giờ thời phong kiến, ngoài đường mặc áo hở tay hở chân đầy đấy, hôm nay ở Cửa hàng Hữu nghị em còn thấy bán cả áo tắm gợi cảm nữa kìa, cho nên đến mức lỡ một cái là bắt chịu trách nhiệm. Chịu chịu, xem ý nguyện của . Nếu chỉ một bên tình nguyện, chẳng thành một đôi oán ngẫu ?"

 

Giang Hạ xong, chỉ đống đồ cô mang sang: "Mua cho cái máy ảnh đấy. Còn vấn đề gì nữa ?"

 

Nghe thấy máy ảnh, mắt Giang Đông sáng rực lên.

 

Vẫn là em gái nhất!

 

Anh lắc đầu: "Hết , còn vấn đề gì nữa."

 

Anh hí hửng mở hộp quà.

 

"Vậy em đưa đồng hồ cho chị Tiểu Nghiên đây, nghỉ ngơi sớm ." Giang Hạ cầm đồng hồ, ngoài và đóng cửa .

 

Giang Đông thấy tiếng gõ cửa và tiếng mở cửa từ phòng bên cạnh truyền đến.

 

Còn thấy cả giọng thánh thót dễ của chị Tiểu Nghiên, vẻ vui, chẳng chút gì là bối rối cả.

 

Cho nên, chị Tiểu Nghiên cần chịu trách nhiệm, là bởi vì chị trong lòng ?

 

 

Loading...