Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 286: Xin lỗi, tôi không phải nhân viên công tác

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:48:07
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, Giang Hạ bộ đến khu triển lãm. Để thuận tiện cho việc hướng dẫn khách hàng mục tiêu, cô cũng đeo băng tay.

 

Tuy rằng cô đến để kiếm tiền, nhưng cô ngại một công việc tình nguyện trong khả năng cho Hội chợ.

 

Vì thế, ngay từ đầu Giang Hạ kéo Chu Thừa Lỗi ở lối để "tiếp khách".

 

Tại quảng trường cổng chính của nhà triển lãm lúc đông , nhưng đều là nhân viên công tác bên trong đang bận rộn tới lui.

 

Khi Phùng Chiêu Quân dẫn đến gác ở cổng bên , liền thấy Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi ở đó một bước.

 

Nhìn từ xa, hình ảnh đập mắt là: Người phụ nữ nở nụ nhạt nghiêng , ngẩng đầu thần sắc dịu dàng gì đó, đàn ông nghiêng đầu, xuống phụ nữ, biểu cảm chăm chú nghiêm túc, ánh mắt đầy vẻ ôn nhu.

 

Góc nghiêng của hai đều , một tựa hoa sen, thướt tha uyển chuyển, một thanh tú tuấn lãng, thẳng tắp như tùng.

 

Trong đầu Phùng Chiêu Quân hiện lên câu thơ: "Ngô đồng chi thượng thê song phượng, hạm đạm hoa gian lập tịnh uyên" (Trên cành ngô đồng đôi phượng đậu, giữa đóa sen hồng cặp uyên ương ).

 

Hình ảnh , nhưng mà cái thể thống gì?

 

Nơi đó là cổng chính của Hội chợ giao dịch, ở đó là để chào đón khách nước ngoài hội trường, hoặc chỉ đường cho họ.

 

Chứ chỗ để bọn họ đó yêu đương!

 

Phùng Chiêu Quân sải bước dẫn theo hai nhân viên công tác và hai tình nguyện viên tới.

 

sa sầm mặt mày : "Chỗ là chỗ nhân viên công tác , các nhân viên, việc thì đừng ở đây, đừng cản trở công việc của chúng ."

 

Giang Hạ đang bàn với Chu Thừa Lỗi cách phân công hợp tác, thì liếc cửa.

 

Cổng chính nhà triển lãm rộng, căn bản tồn tại cái gọi là gây cản trở nhân viên khác.

 

Hơn nữa bọn họ cũng chắn ngay lối , chỗ đó mới là chỗ nhân viên công tác .

 

Tuy nhiên Giang Hạ cũng lười so đo với cô , kéo Chu Thừa Lỗi lùi xa một chút.

 

Môi Phùng Chiêu Quân giật giật, định gì đó.

 

Chu Thừa Lỗi liếc sang một cái lạnh lùng.

 

Phùng Chiêu Quân: "..."

 

Thôi bỏ !

 

Phùng Chiêu Quân nhớ tới việc Hà lão từng gọi riêng đàn ông chuyện, tránh để gì đó mặt Hà lão!

 

Thôi, thôi!

 

Khách sạn dành cho thương nhân nước ngoài sẽ xe buýt chuyên dụng đưa đón đến đây, cho nên thường là họ sẽ đến từng tốp một, chắc sắp tới ! Phùng Chiêu Quân bảo nhân viên công tác mau chóng hàng lối, để ấn tượng cho khách nước ngoài.

 

Lúc , một đàn ông ngoại quốc 50-60 tuổi bước xuống từ taxi, vội vã tới, thấy mấy Giang Hạ tay đều đeo băng, là nhân viên công tác liền hỏi: "Xin hỏi nhà vệ sinh ở ?"

 

Đối phương tiếng Tây Ban Nha, vẻ mặt chút gấp gáp.

 

những Phùng Chiêu Quân mang đến chẳng ai hiểu tiếng Tây Ban Nha.

 

Phùng Chiêu Quân ba thứ tiếng, nhưng là tiếng Anh, tiếng Nga và tiếng Nhật.

 

dùng tiếng Anh hỏi đối phương: "Xin , thưa ông, ông thể tiếng Anh ?"

 

Thương nhân nước ngoài đến triển lãm thường đều tiếng Anh, cho nên ở cổng hội trường, nhân viên sắp xếp đều lấy tiếng Anh chủ đạo.

 

Ông lão Tây Ban Nha đầu tiên đến đây, ông cũng tiếng Anh nên lắc đầu, nhưng bạn đời cùng ông là Pháp, ông bèn chuyển sang dùng tiếng Pháp lặp câu hỏi một nữa.

 

Phùng Chiêu Quân vẫn hiểu tiếng Pháp, đành dùng ngón tay chỉ bên trong, dùng tiếng Anh : "Thưa ông, bên trong triển lãm của chúng phiên dịch hiểu tiếng Pháp, đưa ông nhé?"

 

Giang Hạ lúc hiểu, thấy ông vẻ gấp, bèn : "Thưa ông, nhà vệ sinh gần nhất từ cổng chính rẽ trái, đến..."

 

Giang Hạ chỉ dẫn vị trí nhà vệ sinh cho ông .

 

Ông lão lời cảm ơn Giang Hạ, vội vàng .

 

Phùng Chiêu Quân Giang Hạ với ánh mắt phức tạp, hóa Trương Phức Nghiên nhiều ngoại ngữ là thật sự ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-286-xin-loi-toi-khong-phai-nhan-vien-cong-tac.html.]

"Vừa vị khách nước ngoài đến mua gì ? Nếu cô tiếng Pháp, cô phiên dịch cho ông ! Cố gắng dịch cho , Hội chợ giao dịch khởi đầu là dựa cô đấy!"

 

Giang Hạ: "Xin , là nhân viên công tác, sợ dịch linh tinh lỡ việc của các cô."

 

Phùng Chiêu Quân: "..."

 

Đây là lấy lời cô để chặn họng cô ?

 

"Vậy cô lên tiếng gì?" Cố tình vẻ mặt cô ?

 

Giang Hạ liếc : "Ông hỏi nhà vệ sinh ở , thấy ông sắp nhịn nổi nữa mới ."

 

Phùng Chiêu Quân: "..."

 

Tức c.h.ế.t , đáng ghét y như Trương Phức Nghiên!

 

Phùng Chiêu Quân đùng đùng dẫn chỗ khác.

 

Giang Hạ mới chẳng thèm quan tâm cô tức !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trong đội ngũ phiên dịch chắc chắn hiểu tiếng Pháp, hiện tại còn đông, vẫn xoay sở , tại gọi cô?

 

Việc trong khả năng cô tất nhiên sẽ giúp, nhưng kiểu sai khiến hách dịch thì xin , cô cái bao trút giận, miễn tiếp đãi!

 

Nhờ giúp đỡ thì thái độ của nhờ vả!

 

Phùng Chiêu Quân sắp xếp xong hai nhân viên và hai tình nguyện viên nghiêm chỉnh ở cổng, cô vội vàng tìm phiên dịch tiếng Pháp để phục vụ ông lão .

 

Không còn cách nào khác, cô sai khiến Giang Hạ! Mặc dù cô chiếm một suất phòng của đơn vị bọn họ.

 

Người như cô thật sự một chút giác ngộ tư tưởng vì nhân dân phục vụ cũng !

 

Đợi Phùng Chiêu Quân , một nam tình nguyện viên thấy Giang Hạ xinh dịu dàng, tiếng Pháp , liền nhịn tiến lên bắt chuyện: "Chào bạn học, tên là Ôn Trác Thành, đại học G. Bạn học trường Đại học Ngoại ngữ ? Sao hai ngày thấy bạn đến tham gia huấn luyện nhỉ?"

 

Chu Thừa Lỗi liếc đối phương.

 

Giang Hạ quá xinh , trong mắt Ôn Trác Thành chỉ hình bóng Giang Hạ, cứ thế miễn nhiễm với luồng điện cảnh báo từ Chu Thừa Lỗi.

 

Giang Hạ lịch sự trả lời: " sinh viên, tình nguyện viên, chỉ là phiên dịch bán thời gian thôi."

 

Ôn Trác Thành xong càng kinh ngạc: "Không sinh viên? Còn đang học cấp ba ? Cấp ba mà ngoại ngữ như , bạn giỏi thật đấy!"

 

Giang Hạ nhận bên cạnh sắp biến thành một cây chanh chua loét ! Cô buồn liếc Chu Thừa Lỗi một cái: "Bình thường thôi, chồng mới lợi hại."

 

Chồng?

 

Ôn Trác Thành sửng sốt một chút, đó ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Chu Thừa Lỗi.

 

Đây là lãnh đạo ?

 

Cậu lập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, tim giật thót một cái, vội vàng chạy về vị trí của nghiêm chỉnh, tư thế cực kỳ ngay ngắn!

 

Tình nguyện viên và nhân viên bên cạnh thấy thế đều thầm.

 

Tiếp đó hai thương nhân nước ngoài đến gần, Giang Hạ từng gặp ở khách sạn, đối phương mua máy móc.

 

Cô mỉm tiến lên lịch sự hỏi thăm đối phương xem máy móc .

 

Ball dùng tiếng Anh ngạc nhiên : "Làm ?"

 

Giang Hạ giải thích rằng khi dùng bữa tại nhà hàng Tây trong khách sạn, cô ngay bàn bên cạnh họ, vô tình thấy, đó lời xin , giải thích thêm vì cô là nhân viên công tác, chuyên phục vụ cho khách đến tham dự Hội chợ, nên ghi nhớ nhu cầu của ông, hy vọng thể giúp họ, mang đến cho ông dịch vụ chất lượng hơn.

 

Đại ý nội dung là như , lời của Giang Hạ êm tai, ngữ khí chân thành, khiến xong chỉ cảm thấy coi trọng, hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt.

 

Được khác coi trọng, để tâm đến nhu cầu của , ai mà chẳng vui.

 

Hơn nữa Ball đột nhiên việc, cần gấp rút về nước, bọn họ cố ý tự bắt xe đến sớm, đợi xe khách sạn sắp xếp cùng những khác, chính là vì ông nhanh chóng đặt mua máy móc cần thiết, đó rời . Nếu lát nữa đông lên, xưởng phục vụ , phục vụ , sẽ xuể.

 

Ông vui vẻ bày tỏ lòng cảm ơn, đó tự giới thiệu bản , hỏi tên Giang Hạ, khen cô một câu tiếng Anh , trong.

 

Hai theo lộ trình Giang Hạ chỉ dẫn, nhanh tìm loại máy móc họ xem.

 

 

Loading...