Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 305: Anh rể không được việc cho lắm

Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:07:51
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài cửa là một trai mắt một mí, chiều cao sêm sêm Giang Đông. Ngũ quan của điển hình miền Nam, đường nét quá sâu nhưng toát lên vẻ sáng sủa, trai, khiến cảm thấy dễ chịu.

 

Trên tay xách một chiếc cặp lồng, thấy nhóm Giang Hạ liền nở nụ , nụ ấm áp.

 

Giang Hạ ngoài cửa, rõ lai lịch. Là ai nhỉ? Trông quen quen.

 

Trương Phức Nghiên thấy đối phương thì mắt sáng lên, bước tới chào hỏi: "Anh Khôn Kiệt, tới đây?"

 

Lư Khôn Kiệt Trương Phức Nghiên, giơ chiếc bình giữ nhiệt trong tay lên, nhạt : "Ở nhà nấu canh, em thích uống nên bảo mang sang cho em một ít, là món canh thịt dê em thích nhất đấy."

 

Lư Khôn Kiệt là gốc Tuệ Thành, Tuệ Thành thích ăn canh (súp hầm). Trương Phức Nghiên hồi nhỏ một thời gian sống ở Tuệ Thành nên cũng thích, : "Giúp em cảm ơn dì Dương nhé."

 

Sau đó Trương Phức Nghiên giới thiệu với : "Anh Khôn Kiệt, đây là bạn của em Giang Hạ, đây là chồng Chu Thừa Lỗi, còn đây là em trai Giang Đông. Còn vị là Lư Khôn Kiệt, bọn em quen từ nhỏ, chơi chung đến lớn."

 

Giang Hạ : "Chào !"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Thừa Lỗi và Giang Đông cũng chào một tiếng: "Chào ."

 

Lư Khôn Kiệt thoáng qua Giang Đông đang cạnh Trương Phức Nghiên, gật đầu: "Chào !"

 

Chào hỏi xong, Giang Hạ : "Tiểu Nghiên, tiếp đón bạn , bọn tớ về phòng ."

 

Trương Phức Nghiên đáp: "Ừ."

 

Chu Thừa Lỗi mở cửa cùng Giang Hạ phòng.

 

Trương Phức Nghiên mở cửa phòng , Lư Khôn Kiệt theo , đó đóng cửa .

 

Giang Đông là phòng chậm nhất. Cậu Trương Phức Nghiên dẫn con trai lạ phòng, còn đóng cửa , liền ngẩn một chút.

 

Đưa canh thôi mà, giao cặp lồng ở cửa là chứ? Còn tận trong phòng ?

 

Giang Đông mở cửa phòng , lòng hiếu kỳ nhịn mà trỗi dậy: Cho nên chính là chị Tiểu Nghiên thích ?

 

Đối phương trông trai bằng rể. Cũng cao bằng rể. Đứng cùng chị Tiểu Nghiên cũng chẳng cảm giác trai tài gái sắc gì cả...

 

Giang Đông nữa mở cánh cửa tò mò, bắt đầu phiêu lưu trong thế giới nội tâm phong phú của .

 

Ở phòng bên , Giang Hạ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Anh thấy bạn của Tiểu Nghiên trông quen quen ?"

 

Chu Thừa Lỗi đoán: "Chắc là con trai của bà chủ nhiệm bắt em xin chiều nay đấy."

 

Giang Hạ bừng tỉnh đại ngộ: "Thảo nào em thấy quen, đúng là nét giống, nhưng mặt mũi nghiêm túc quá nên em nhất thời liên hệ . Anh thấy ánh mắt Tiểu Nghiên chút khác lạ ?"

 

"Ừ." Chu Thừa Lỗi đương nhiên cũng . Anh chỉ , mà còn đoán nguyên nhân chiều nay cái bà Chủ nhiệm Dương vô duyên vô cớ nhắm Giang Hạ. Phỏng chừng là thấy Trương Phức Nghiên và Giang Đông gần gũi, sợ con dâu tương lai cướp mất.

 

Giang Hạ cũng đoán : "Anh xem, chiều nay bà nhắm em, vì Giang Đông ?"

 

"Tám chín phần mười." Chu Thừa Lỗi đỡ vai Giang Hạ, để cô xuống mép giường: "Để xem chân em nào."

 

Giang Hạ thuận thế vật giường. Đứng cả ngày, quá mệt, gan bàn chân đau nhức.

 

Chu Thừa Lỗi xổm xuống giúp Giang Hạ cởi giày cao gót: Gót chân cô đỏ ửng, chút trầy da nhưng chảy máu.

 

"Em tắm , tìm quần áo cho, tắm xong bôi t.h.u.ố.c cho."

 

Chu Thừa Lỗi dậy tìm quần áo cho vợ.

 

Giang Hạ im nhúc nhích: "Chỉ xước tí da thôi, cần gì bôi thuốc?"

 

Chu Thừa Lỗi đáp, lấy quần áo xong liền kéo cô: "Đi tắm , tắm xong mát-xa chân cho, thế ngủ mới ngon."

 

Chu Thừa Lỗi duỗi tay định kéo cô dậy.

 

"Vẫn động đậy, tắm ! Em một lát ." Giang Hạ xuống là nhúc nhích nữa.

 

Chu Thừa Lỗi liền trực tiếp bế bổng cô lên.

 

"Làm gì đấy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-305-anh-re-khong-duoc-viec-cho-lam.html.]

 

"Tắm nước nóng thể giảm mệt mỏi đau nhức, ngủ ngon hơn." Chu Thừa Lỗi trả lời tỉnh bơ. Cô quá mệt động, thì để giúp là .

 

"Được !" Đã bế lên thì tắm xong ngủ tiếp .

 

Một lúc , trong phòng tắm truyền đến giọng Giang Hạ: "Thôi cần , , em tự ."

 

Nửa giờ , Giang Hạ như một quả táo đỏ hồng bế ngoài. Cô lập tức chui tọt trong chăn.

 

Quần áo Chu Thừa Lỗi ướt, nhanh chóng tắm nước lạnh một cái, lúc trở thì Giang Hạ ngủ say.

 

Anh về giường, tỉ mỉ mát-xa hai chân cho cô, bôi t.h.u.ố.c lên chỗ trầy da. Làm xong hết thảy, mới chui chăn, ôm cô an tâm ngủ.

 

Phòng bên cạnh, Giang Đông đồng hồ. Nửa tiếng ! Phòng bên vẫn tiếng mở cửa.

 

Đưa canh thôi mà lâu thế? Cho dù chờ chị Tiểu Nghiên uống xong để mang cặp lồng về thì cũng cần lâu thế chứ?

 

Giang Đông chợt nhớ gì đó, lục lọi trong túi hành lý tìm một ít t.h.u.ố.c trị thương, đó mở cửa, sang phòng bên cạnh gõ cửa. Cửa lập tức mở . Cậu vội vàng rụt tay .

 

Lư Khôn Kiệt mở cửa liền thấy Giang Đông đó, chút kinh ngạc. Trương Phức Nghiên đang tiễn Lư Khôn Kiệt , thấy Giang Đông liền hỏi: "Có việc gì thế?"

 

Giang Đông đưa t.h.u.ố.c trị thương trong tay cho Trương Phức Nghiên: "Em thấy gót chân chị thương, t.h.u.ố.c hiệu quả lắm, chị bôi một chút ."

 

Chân Trương Phức Nghiên quả thực đang đau, liền nhận lấy: "Cảm ơn em."

 

Lư Khôn Kiệt về phía chân Trương Phức Nghiên: "Bị thương ? Sao sớm?"

 

"Không , giày mới nên quen chân thôi." Sau đó cô : "Trời tối , về sớm ! Đạp xe cẩn thận nhé."

 

Lư Khôn Kiệt đành gật đầu: "Mai gặp, mai mang bữa sáng cho em."

 

"Không cần phiền phức , em tự mua chút gì ăn là , mai gặp nhé."

 

Lư Khôn Kiệt gật đầu chào Giang Đông rời .

 

Trương Phức Nghiên với Giang Đông đang như trời trồng: "Em cũng ngủ sớm , ngủ ngon."

 

Giang Đông gật đầu: "Ngủ ngon."

 

Trương Phức Nghiên lập tức đóng cửa . Mệt c.h.ế.t , cô chỉ nhanh chóng tắm rửa ngủ. Sáng mai 6 giờ dậy họp .

 

Giang Đông cũng về phòng đóng cửa, tắm rửa ngủ.

 

Ngày hôm .

 

Giang Hạ tỉnh dậy thần thanh khí sảng, Chu Thừa Lỗi còn bên cạnh. Trên bàn để tờ giấy, nét chữ rồng bay phượng múa: Anh chạy bộ buổi sáng.

 

Giang Hạ cất tờ giấy đ.á.n.h răng rửa mặt. Cô vệ sinh cá nhân xong, quần áo thì Chu Thừa Lỗi về. Anh tắm nhanh một cái, hai sang phòng bên gọi Giang Đông cùng ăn sáng.

 

Họ đều Trương Phức Nghiên họp lúc 6 rưỡi nên cần đợi cô ăn cùng. Giang Đông vẫn mang theo hộp cơm, mua cho Trương Phức Nghiên một phần cháo và bánh bao xá xíu mà cô thích.

 

Ba ăn sáng xong bắt xe đến hội trường triển lãm, lúc là 7 giờ 50 phút. Hôm nay đến lượt Trương Phức Nghiên trực ở bên ngoài.

 

Giang Đông đang định tới đưa bữa sáng cho Trương Phức Nghiên thì đúng lúc đó, Lư Khôn Kiệt đạp xe đến bên cạnh cô, đưa cho cô hai cái cặp lồng: "Bà nội cháo trứng bắc thảo thịt nạc và bánh rán đấy, món em thích ăn nhất."

 

Trương Phức Nghiên ăn nhưng vẫn nhận lấy.

 

Chu Thừa Lỗi vỗ vai Giang Đông: "Vừa khéo, bữa trưa khỏi cần chúng lấy cơm cho em nữa."

 

Giang Đông: "......"

 

Giang Hạ nhận lấy hộp cơm từ tay em trai: "Chị hỏi xem Tiểu Nghiên ăn , hai ! Chị ở ngoài đợi Jill cùng với Tiểu Nghiên luôn."

 

Giang Đông thầm nghĩ: Vẫn là chị ruột nhất! Anh rể chả việc gì cả!

 

Hai đàn ông trong nhà triển lãm. Giang Hạ về phía Trương Phức Nghiên thì gọi : "Đồng chí Giang Hạ!"

 

Tới đây...

 

 

Loading...