Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 308: Chẳng phải là bắt cô ta mang tiền cho Giang Hạ sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:07:54
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ cùng Chu Thừa Lỗi ăn cơm xong, cửa nhà triển lãm thì bộ ba xưởng trưởng Phùng, Bành, Phương chặn đường. Ba thấy Giang Hạ xuất hiện liền lập tức vây quanh cô.
Bành Ngọc Hoa hớn hở: "Tiểu Hạ, hôm nay khách nước ngoài xem vải vóc đông lắm, cháu mau đến giúp dì Bành một tay . Sáng nay dì để vuột mất mấy chục đơn hàng, đau lòng c.h.ế.t . Nếu cháu ở đó, mấy ông khách Tây chắc chắn sẽ chốt đơn ngay."
Xưởng trưởng Phùng phản đối: "Xưởng trưởng Bành, bà phúc hậu chút nào! Thời gian buổi chiều là thuộc về xưởng nhựa và xưởng thực phẩm. Tiểu Hạ, thôi, sang gian hàng xưởng nhựa nào. Bốn đại gia xưởng nhựa, thực phẩm, nước chấm và cơ khí đều đang chờ cháu vị trí đấy. Chiều nay cháu nhất định đến gian hàng của bọn chú nhé!"
Phương Ái Viện gật đầu tán thành: " thế! Tiểu Hạ, bốn ông bà xưởng trưởng bọn cô chờ cháu cả buổi sáng !"
Bành Ngọc Hoa kéo tay Giang Hạ: "Dì đợi Tiểu Hạ cả một ngày một đêm ! Tiểu Hạ , sáng nay họp, xưởng dệt chúng khen ngợi trọng điểm đấy! Vì doanh của xưởng vượt xa tất cả các xưởng dệt khác trong tỉnh, trở thành ngọn cờ đầu của ngành dệt may cả nước! Chính cái gọi là ' tài giỏi thường nhiều việc', cho nên lãnh đạo cấp khen xong giao thêm nhiệm vụ nặng nề hơn. Mục tiêu giao dịch của xưởng chúng nhất định đạt 15 triệu đô la Mỹ. Sáng nay mới chốt hơn mười vạn đô la, còn kém xa mục tiêu 15 triệu lắm!! Thế nên chiều nay, cháu nhất định sang xưởng dệt hỗ trợ . Nếu dì Bành lo lắm, chẳng yên tâm chút nào!"
Không Giang Hạ, khách hàng qua gian hàng mười thì bảy tám chỉ liếc mắt thẳng. Hơn nữa giá trị đơn hàng chốt cũng chẳng cao, lẹt đẹt hai ba vạn, cùng lắm là ba bốn vạn.
sáng hôm qua Giang Hạ ở đó, khách qua gian hàng mười thì tám chín dừng , mà dừng thì tám chín phần mười là chốt đơn. Đơn nào đơn nấy cũng mấy vạn, mười mấy vạn, thậm chí mấy chục vạn! Đâu t.h.ả.m đạm như sáng nay với chiều hôm qua chứ!
Thực cũng thể thấy Ôn Uyển tối qua bỏ công khổ luyện, sáng nay cô thuộc làu đặc tính của nhiều loại vải, cũng học theo phong thái giảng giải của Giang Hạ. hiểu , cô chẳng thể nào thu hút khách nước ngoài. Mọi cô giới thiệu vài câu bỏ .
Chiều hôm qua cộng với sáng nay mới chốt 17 vạn đô la. Không so sánh thì đau thương! Giang Hạ hôm qua chỉ một đơn hàng thôi kiếm về 17 vạn . Cho nên Bành Ngọc Hoa mới canh ở cửa, nhất quyết kéo Giang Hạ về xưởng dệt hỗ trợ. Bà còn giành danh hiệu cá nhân tiên tiến và xí nghiệp tiên tiến nữa cơ.
Xưởng trưởng Phùng chen : "Một ngàn vạn của bà tính là gì? Chỉ tiêu nhiệm vụ của xưởng chúng cũng nâng lên đây ! Mục tiêu nhiệm vụ của cả bốn xưởng bọn đều tăng, tổng cộng tăng thêm 40 triệu! Một ngàn vạn của bà cùng cũng , vội! Tiểu Hạ, chiều nay cháu nhất định đến xưởng nhựa ! Nếu thành nhiệm vụ 40 triệu đây? Nào, với chú Phùng, bên trong khách nước ngoài đang chờ!"
"Tiểu Hạ, với dì Bành! Buổi chiều khách nước ngoài xem hàng dệt may đông hơn! Hôm nay cả một đoàn chuyên xem hàng dệt may đấy!" Bành Ngọc Hoa dứt khoát tiến lên kéo Giang Hạ .
Xưởng trưởng Phùng và Phương Ái Viện cũng cam chịu lạc hậu, vươn tay định kéo Giang Hạ, nhưng Chu Thừa Lỗi chắn .
Giang Hạ vội vàng lên tiếng: "Từ từ ! Thế ! Chiều nay cháu đến gian hàng xưởng dệt , ngày mai cả ngày cháu sẽ ở gian hàng xưởng nhựa, ạ?"
Giang Hạ chiều nay đúng là một đoàn khách nước ngoài đến xem hàng dệt may, Tiểu Nghiên với cô .
"Sau đó bắt đầu từ ngày thì buổi sáng ở xưởng dệt, buổi chiều ở xưởng nhựa, thấy ?"
Bành Ngọc Hoa: "Được! Dì ý kiến!"
Xưởng trưởng Phùng giãy nảy: "Không , vấn đề! Bên là bốn xưởng, bốn xưởng cộng mới nửa ngày, trong khi xưởng dệt một một xưởng chiếm nửa ngày. Tiểu Hạ, như thế bất công ?"
Phương Ái Viện thêm : " đấy! Chẳng nên chia đều mỗi xưởng nửa ngày mới công bằng ?"
Bành Ngọc Hoa tức điên: "Các còn hổ hả? Chẳng là 'nhất cử tứ đắc' (một công bốn việc) ?"
Xưởng trưởng Phùng và Phương Ái Viện đồng thanh đáp: "Chính vì 'nhất cử tứ đắc' nên càng dành nhiều thời gian hơn chứ! Thế mới tạo nhiều ngoại tệ hơn !"
Bành Ngọc Hoa: "......"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ thấy họ sắp cãi đến nơi liền vội can: "Thôi , đừng cãi nữa. Cháu cứ như hôm nay , tùy hứng thì đó! Dù cháu cũng chỉ là thêm thôi mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-308-chang-phai-la-bat-co-ta-mang-tien-cho-giang-ha-sao.html.]
Ba vị xưởng trưởng đồng thanh hét lên: "Thế !"
lúc , Hà lão cùng một nhóm tới, ha hả hỏi: "Có chuyện gì thế ?"
Ba vị xưởng trưởng liền kể đầu đuôi câu chuyện.
Hà lão xong : "Tiểu Hạ sắp xếp thỏa đáng đấy chứ. Các vị bốn xưởng chung một nhóm nửa ngày, xưởng dệt cũng sắp xếp nửa ngày. Như ngày nào đồng chí Tiểu Hạ cũng thể xuất hiện hỗ trợ ở các gian hàng của , chẳng là sự sắp xếp nhất ?"
Hà lão lên tiếng, Xưởng trưởng Phùng và Phương Ái Viện đành thỏa hiệp: "Vậy cứ theo lời Hà lão !"
Cuối cùng chốt , Giang Hạ bảo Chu Thừa Lỗi về xưởng đóng tàu, còn cô cùng Bành Ngọc Hoa đến gian hàng xưởng dệt.
Hà lão nhắc nhở hai vợ chồng: "Hai cháu đừng quên bữa cơm tối nay nhé!"
Có thể khiến xưởng trưởng của ba nhà máy tranh giành ngay cửa triển lãm, đủ thấy đồng chí Tiểu Hạ lợi hại đến mức nào! Hà lão trong lòng càng thêm kiên định ý thuyết phục Giang Hạ gia nhập tổ chức.
Giang Hạ đáp: "Chúng cháu dám quên ạ, bọn cháu việc đây!"
Hà lão gật đầu vẫy tay: "Đi !"
Mấy liền tản .
Dương Thu Oánh ngay lưng Hà lão, nhịn liếc Giang Hạ một cái. Không thể thừa nhận hai chị em nhà đều là bản lĩnh!
Giang Đông cũng giỏi, mới sinh viên năm hai chế tạo cái máy hút chân và dây chuyền sản xuất túi niêm phong gì đó. Bà xem qua, hai món bán cực chạy, trong cuộc họp sáng nay đều đề cập khen ngợi trọng điểm. Còn mấy sinh viên tình nguyện của Đại học Kinh Thành và Đại học Q mỗi khi rảnh rỗi tụ tập đều bàn tán về sự lợi hại của Giang Đông.
Dương Thu Oánh vô cùng lo lắng Trương Phức Nghiên hai chị em nhà dụ dỗ, cũng lo lắng cha Trương Phức Nghiên sẽ coi trọng Giang Đông. Rốt cuộc khi so sánh con trai với Giang Đông, ngoại trừ gia thế , những mặt khác hình như đều kém hơn. Mà quan trọng nhất là gia thế của Giang Đông cũng chẳng kém cạnh gì.
Dương Thu Oánh chút bực bội: Hy vọng Diệp Nhàn sớm "thu phục" Giang Đông!
Dương Thu Oánh quyết định tối nay tan sẽ đến nhà khách hỏi xem bao giờ Diệp Nhàn mới hành động. Tối qua Diệp Nhàn tìm đến bà . Bà liền sắp xếp cho Diệp Nhàn ở một nhà khách khác, để cô phiên dịch ở đó, như sẽ Giang Hạ phát hiện. Mà phát hiện cũng chẳng sợ, hiện tại đang thiếu nhân viên phiên dịch, bà thể là để Diệp Nhàn "đoái công chuộc tội".
Hà lão nghĩ đến việc Giang Hạ thể liên kết bốn xưởng thực phẩm, nhựa, nước chấm và cơ khí với để tiếp thị sản phẩm, thì chắc chắn cũng nhiều xưởng liên quan đến xưởng dệt thể tương tự.
Ông liền với Dương Thu Oánh phía : "Chủ nhiệm Dương, phiền cô liên hệ với các xưởng máy may, xưởng len sợi, xưởng cúc áo, xưởng phụ kiện trang sức và xưởng may mặc, bảo họ tìm đồng chí Giang Hạ thương lượng một chút. Xem thử thể liên kết với xưởng dệt để cùng đóng gói tiếp thị sản phẩm ngoài , nhằm nâng cao doanh giao dịch của các xưởng."
Dương Thu Oánh hồn vội vàng đáp lời: "... À, , vẫn là Hà lão suy nghĩ chu đáo."
Hà lão sực nhớ điều gì bổ sung thêm một câu: " , cô hỏi xem xưởng dệt trả thù lao cho đồng chí Giang Hạ như thế nào, bảo các xưởng khác cũng trả theo mức đó. Đồng chí Giang Hạ phiên dịch cho mấy xưởng hình như là ăn phần trăm hoa hồng. Cô tình nguyện viên, chúng tăng thêm khối lượng công việc cho cô thì cũng đừng quên trả thù lao. Nếu các xưởng khác chịu chi, cô hãy trích quỹ trả thêm cho cô một phần tiền lương nhé!"
Dương Thu Oánh: "......"
Thế chẳng là bắt bà mang tiền dâng cho Giang Hạ ?