Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 315: Hoa hoa công tử?
Cập nhật lúc: 2025-12-02 11:08:01
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ gì, đưa tay nắm lấy cổ tay , kéo tay đặt lên bụng , tay của cô cũng đặt lên bụng, nhạt: "Chào mừng bảo bối của chúng ."
Chu Thừa Lỗi mỉm , lòng thả lỏng, nhẹ nhàng xoa bụng nhỏ phẳng lì của cô: "Ừ, chào mừng bảo bối của chúng ."
Hai .
Nói thật, khi con đến, Giang Hạ quá con sớm như , việc còn nhiều, con ít nhiều sẽ bất tiện. thấy dọa sảy thai, cô sợ, sợ hôm qua tổn thương đến con, sợ con lặng lẽ đến lặng lẽ mất! Cô thậm chí còn bao giờ cảm nhận con đến.
Hiện tại cô chỉ còn sự mong chờ và vui mừng, con là , đừng đến . Đã đến thì cô hoan nghênh, sẽ yêu thương con.
Chu Thừa Lỗi vòng cánh tay dài ôm cô lòng, hôn lên đỉnh đầu cô: "Cảm ơn em, cảm ơn hai con."
Hôm qua khi y tá hỏi Giang Hạ đang m.a.n.g t.h.a.i , trời giây phút đó sợ hãi đến nhường nào, sợ cô chuyện, sợ cả cô và con đều chuyện, cảm thấy thể chịu đựng nổi nếu bất kỳ ai trong hai xảy chuyện.
Hiện tại Giang Hạ tỉnh, trong lòng chỉ còn niềm vui sướng, thật sự vui, ơn.
Giang Hạ ôm chặt lòng, cằm cọ trán cô, đám râu mới mọc lởm chởm đ.â.m cô. Anh ngày nào cũng cạo râu, qua một đêm sẽ quá rõ, nhưng hôm nay râu mọc dài hơn bình thường, ngứa.
Đêm qua chắc lo lắng lắm nhỉ?
Giang Hạ giơ tay sờ sờ cằm .
Chu Thừa Lỗi vội né một chút: "Đâm đau em ?"
Da Giang Hạ non mịn vô cùng, hai ngày mới cạo râu một , nhưng khi ở bên , xong việc thấy da thịt cô nổi mẩn đỏ li ti, nghĩ là do râu cọ , liền cạo sạch sẽ mỗi ngày. Đêm qua thức trắng một đêm, hôm nay kịp cạo.
Giang Hạ lắc đầu, : "Đứa bé chắc chắn thích chúng , chúng bố nó, cho nên mới phá tan tầng tầng lớp lớp chướng ngại để đến bên chúng ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Lỗi thầm nghĩ, đúng là phá tan tầng tầng lớp lớp chướng ngại thật. Sau lo lắng, thử dùng hai cái "áo mưa" cùng lúc, thế mà vẫn rách. Anh cho rằng dùng dùng nhiều nên chất lượng vấn đề, thế là ở Tuệ Thành thấy loại dùng một , mua nhiều, e là dùng đến nữa .
Giang Hạ xoa bụng: "Chắc chắn là một đứa trẻ nghị lực, kiên cường."
Điểm Chu Thừa Lỗi vô cùng tán đồng: "Ừ, điểm giống . Có nghị lực, sức chiến đấu mạnh."
Là do dẫn dắt con chiến đấu dũng cảm, con mới thể đến với thế giới .
Giang Hạ: "......"
"Anh nghĩ là con trai con gái?"
Chu Thừa Lỗi cảm nhận gì: "Trai gái đều ."
Giang Hạ nhớ đến dạo gần đây cô liên tiếp mơ thấy động vật và thực vật, trong mơ chúng đều .
"Hôm em mơ thấy vườn bách thú nở đầy hoa, một con công đang xòe đuôi trong vườn hoa. Con chúng chắc chắn xinh ."
Chu Thừa Lỗi: "Vậy chắc là con gái , xinh giống em. Con gái mới thích hoa, thích đồ ."
Sinh một cô con gái xinh , giống Giang Hạ, cũng .
Giang Hạ trầm mặc một chút: "...... mà chỉ công đực mới xòe đuôi thôi."
Vừa hoa hòe hoa sói là khổng tước.
"Không là một tên hoa hoa công t.ử (công t.ử bột lăng nhăng) đấy chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-315-hoa-hoa-cong-tu.html.]
Chu Thừa Lỗi: "......"
"Sẽ , là con gái!"
Giang Hạ gật đầu: "Chắc là con gái, em mơ thấy vườn bách thú mà, còn nhiều hoa, nhiều động vật."
"Ừ, là con gái."
Chu Thừa Lỗi mấy đêm nay cũng mơ thấy động vật, mơ thấy một con báo săn đang chạy như bay đuổi theo một con hươu, còn mơ thấy chim ưng tung cánh, vô cùng chấn động. mang bầu, chắc đó là giấc mơ báo thai, nên Chu Thừa Lỗi .
Giang Hạ : "Hiện tại bốn phía đều trẻ con, con chúng dự sinh là tháng bảy năm , em vẫn kịp tham gia thi đại học. Nếu đỗ đại học thì thuê nhà ở gần trường, thuê ban ngày trông con giúp. Em thể học trông con, hoặc xin bảo lưu một năm, chờ con lớn hơn chút..." Giang Hạ bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai.
Có con con cũng sẽ đổi kế hoạch cuộc đời của Giang Hạ. Chỉ là vai thêm một phần trách nhiệm cha , cách sống cần đổi một chút, việc lo sẽ nhiều hơn một chút, kế hoạch ban đầu sẽ chậm một thời gian mới thực hiện .
Chỉ cần sắp xếp thỏa thì cái gì cũng thành vấn đề.
Giang Hạ ít khi nhiều như , bình thường là nhiều với cô. Chu Thừa Lỗi ôm cô, nghiêm túc lắng , sự dịu dàng và vui sướng nơi đáy mắt giấu .
Giây phút đối với cũng thật đặc biệt. Đột nhiên thêm một phận, trở thành một cha. Có một cảm giác hạnh phúc và kỳ diệu thể diễn tả bằng lời.
Anh và cô thế mà tạo một đứa trẻ ở thế giới ^_^.
Có cảm giác từ nay về họ m.á.u thịt tương liên, đời đời kiếp kiếp đều sự ràng buộc. Đứa con của họ mang xương cốt của , dòng m.á.u của cô, sẽ truyền thừa mãi mãi về . Và sẽ là chỗ dựa vững chắc cho hai con, cả đời sẽ chăm sóc và bảo vệ họ thật .
Giang Đông đẩy Trương Phức Nghiên ngoài mua bữa sáng trở về, lúc gặp Diệp Nhàn đang đến bên ngoài phòng bệnh.
Diệp Nhàn định xem Giang Hạ tỉnh , ngờ thấy Giang Đông đang đẩy Trương Phức Nghiên về.
Nếu xe lăn là cô thì mấy? Như Giang Đông chăm sóc sẽ là cô . Cô từng nghĩ đến việc hại ai thương, trai cô cũng dám hại khác thương.
Cho nên kết quả bàn bạc của họ là diễn một màn khổ nhục kế, cô vì cứu Giang Đông mà thương, khiến Giang Đông nảy sinh lòng áy náy, đó ở bệnh viện chăm sóc cô một chút, thuận lý thành chương mà với .
Thế là trai cô nghĩ cách đặt một bao đồ chút trọng lượng lên một chiếc xe tải, đặt chông chênh một chút, báo cho cô chuyến xe đó đại khái khi nào sẽ qua, bảo cô tùy cơ ứng biến.
Ai mà ngờ bao đồ đó rơi xuống kéo theo những thứ khác rơi cùng. Cô càng ngờ Giang Hạ và Trương Phức Nghiên đều lao tới cứu , đống đồ đó đè trúng!
Họ lao tới gì chứ? Cô chỉ thương, để Giang Đông đau lòng, để Giang Đông nợ cô , chứ hề khác thương chút nào.
Giang Đông đẩy Trương Phức Nghiên về đến cửa phòng bệnh.
Diệp Nhàn hỏi Giang Đông: "Giang Đông, chị Giang Hạ tỉnh ? Em đến thăm chị ."
Giang Đông cảm thấy chị hiện tại chắc chắn gặp Diệp Nhàn, khách sáo : "Tỉnh , nhưng chị cần nghỉ ngơi, tiện quấy rầy."
Nói xong, Giang Đông đẩy cửa phòng bệnh, đưa Trương Phức Nghiên trong đóng cửa .
Diệp Nhàn: "......"
Diệp Nhàn ngoài phòng bệnh c.ắ.n môi.
Dương Thu Oánh và Lư Khôn Kiệt lúc cũng xách hai cái giỏ tới. Dương Thu Oánh thấy Diệp Nhàn ở đó, nhíu mày một cái nhưng cũng thèm để ý đến cô .
Đồ ngu xuẩn! Còn tưởng bọn họ diệu kế gì! Vốn dĩ hội chợ thể kết thúc mỹ, giờ xảy sự cố, hại bà cũng chẳng yên. Hà lão sáng nay họp lệnh nghiêm khắc điều tra nguyên nhân sự cố.
Bà điều chỉnh biểu cảm, nhẹ nhàng gõ cửa.