Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 320: Về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:14:29
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cha Chu chạy đến mặt Giang Hạ đầu tiên, vẻ mặt lo lắng: "Sao thế Tiểu Hạ? Chân con thương ?"

 

Giang Hạ dậy, : "Bố, con , là A Lỗi sợ con mệt thôi."

 

Giang Hạ liếc Chu Thừa Lỗi một cái: Đều tại khăng khăng kiếm cái xe lăn, nếu thì đòi bế cô. Bắt cô chọn một trong hai. Dù thì nhất quyết cho cô bộ nhiều, bởi vì bác sĩ dặn mấy ngày nay nghỉ ngơi nhiều, hạn chế . Dưới áp lực chọn một trong hai, Giang Hạ đành chọn xe lăn.

 

Cha Chu thở phào nhẹ nhõm!

 

Mấy Khương Dương xong đều cạn lời. Sợ chị dâu mệt nên kiếm cái xe lăn cho chị dâu ? Tư duy của lão đại quả nhiên khác thường!

 

Chu Thừa Lỗi mặt đổi sắc : "Là bác sĩ bảo em để mệt."

 

Cha Chu kịp phản ứng, bác sĩ liền căng thẳng: "Đi khám bác sĩ ? Khó chịu ở ?"

 

Khương Dương liếc Chu Thừa Lỗi. Lão đại giả bộ bình thản, nhưng ánh mắt sáng rực, nụ ép cũng xuống . Ngày thường ánh mắt lão đại lạnh lùng, dạng ? Rõ ràng là sắp bố, hận thể cho cả thế giới sắp bố!

 

Mấy kết hôn con trong nhóm nháy mắt liền hiểu!

 

"Chị dâu đây là tin vui nhỉ? Chúc mừng lão đại!"

 

"Chú, chị dâu chắc chắn tin vui ! Chú sắp ông nội đấy!"

 

"Nhìn cái vẻ giấu nổi sự khoe khoang của lão đại là , chắc chắn là sắp bố!"

 

Cha Chu sững sờ một chút: "Con sắp bố?"

 

Ông con dâu, con trai.

 

"Vâng." Chu Thừa Lỗi đáp lời, cũng nhịn , toét miệng như tên ngốc.

 

Niềm vui sướng và hạnh phúc kìm nén trong lòng hai ngày nay, cuối cùng cũng kìm nữa. Giống như ánh mặt trời phá tan tầng mây, tỏa vạn trượng hào quang. Khiến tất cả đều vui mừng đến mức nào.

 

Mấy Khương Dương trong lòng cảm thán thôi. Hoàn thể tưởng tượng đoàn trưởng khi kết hôn thành thế . Rõ ràng ngày cưới vẫn còn giữ vẻ mặt lạnh lùng.

 

Cha Chu cũng , nụ y hệt Chu Thừa Lỗi.

 

Thảo nào mấy hôm nay khơi đ.á.n.h cá lưới nào cũng đầy ắp, cá đầy khoang, hóa là thêm một tiểu thần tài! Từ nay về , nhà ông hai cái máy chiêu tài, một lớn một nhỏ, tiền lớn tiền nhỏ cứ thế cuồn cuộn đổ về, còn hô mưa gọi gió ?

 

"Tiểu Hạ để mệt thì mau lên tàu , đừng lâu quá." Cha Chu ha hả .

 

Nhóm Khương Dương nhanh chóng giúp đỡ xách bao lớn bao nhỏ lên tàu. Hai bên xe lăn treo đầy túi hành lý, hai cánh tay Chu Thừa Lỗi cũng treo đầy, trong lòng Giang Hạ cũng ôm một cái túi to.

 

Rất nhiều thứ là do đến bệnh viện thăm Giang Hạ mang tặng. Giang Hạ cũng mua thêm nhiều, chăn tơ tằm mua hẳn hai cái, nên đồ đạc đặc biệt nhiều.

 

Chờ tất cả đồ đạc đồng đội đỡ lấy, "bảo tọa" xe lăn cũng cha Chu khiêng lên tàu. Hai tay Chu Thừa Lỗi giải phóng, đỡ Giang Hạ lên tàu.

 

Mấy Dương Mai chúc mừng Giang Hạ một nữa.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cha Chu hỏi: "Có còn đảo Tây Sa ? Hay là về thẳng nhà?"

 

Ông tình hình sức khỏe của Giang Hạ, nếu việc gì thì con trai sẽ kiếm cái xe lăn cho vợ . Rốt cuộc m.a.n.g t.h.a.i chứ bệnh , đến mức vài bước chân cũng sợ mệt. Cha Chu là bố của mấy đứa con, là ông nội của mấy đứa cháu, chứng kiến nhiều phụ nữ mang thai, đến mức mù tịt kiến thức. Cho nên đoán chừng sức khỏe con dâu chút vấn đề, con trai mới lo lắng như . Chỉ vì là con dâu nên ông tiện hỏi nhiều thôi.

 

Chu Thừa Lỗi: "Không nữa, Hạ Hạ về nhà, con gọi điện báo cho ."

 

Anh quả thực đưa Giang Hạ đảo Tây Sa ngắm san hô, thời tiết bây giờ , trời xanh một gợn mây, biển ở đó như một tấm kính pha lê. Tóm , nhưng miêu tả thế nào, chỉ đưa cô xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-320-ve-nha.html.]

 

Có những rạn san hô thể thấy ngay mặt nước, nhưng bằng lặn xuống đáy biển ngắm. Tối qua bàn bạc với Giang Hạ, cô quyết định nữa, để hẵng .

 

tàu việc, mệt, Giang Hạ cũng , cũng , hỏi bác sĩ, cả. Đi tàu còn an hơn xe, ô tô còn xóc nảy, tàu thuyền chỉ khi sóng lớn mới tròng trành. những ngày tới trời yên biển lặng, kiểm tra .

 

"Được, về nhà, con chắc chắn sẽ vui lắm." Đi ngoài hơn hai mươi ngày, ai cũng nóng lòng về nhà.

 

"Vâng. Bố, tối nay bố với nhóm Khương Dương lái tàu nhé, con trông chừng Tiểu Hạ."

 

"Được, để bố lái, con chăm sóc Tiểu Hạ cho ." Cha Chu vui vẻ .

 

Cha Chu phấn khởi chạy lái tàu. Hôm nay là ngày lành, kéo lưới nữa, tăng tốc chạy về nhà cho bà vợ già vui một chút. Bà mong cháu nội mong mỏi mắt .

 

Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ về khoang. Trước đó thu dọn chăn đệm gọn gàng để tiện cho cha Chu ngủ. Giờ lôi trải .

 

"Em nghỉ ngơi chút ." Giường cao, trực tiếp bế bổng Giang Hạ đặt lên.

 

Sau đó thu dọn hành lý. Tất cả đều nhét xuống gầm giường , đến lúc xuống tàu lấy , nếu chẳng chỗ mà .

 

Giang Hạ dọn dẹp, chỉ ba cái túi trong đó : "Ba túi cần cất, em mua cho chị Mai và các chị , mang chia cho , đều giống cả, mỗi một phần."

 

Giang Hạ chuẩn cho họ một ít đặc sản Tuệ Thành, đồ ăn vặt các nơi mua ở hội chợ, sô cô la, bánh quy nhập khẩu, còn một đen một trắng hai chiếc áo len lông dê và một bộ mỹ phẩm nhập khẩu. Áo len lông dê Giang Hạ nghĩ màu trắng tuy dễ bẩn nhưng dễ phối đồ nên chọn màu trắng.

 

Mấy Khương Dương là chiến hữu sinh t.ử cùng Chu Thừa Lỗi, tương lai biển cũng là em sinh tử. Tàu lớn thể kiếm nhiều tiền như đều là dựa họ, cho nên Giang Hạ chuẩn quà cáp cũng hậu hĩnh. Người bỏ gia đình, mạo hiểm tính mạng, cùng Chu Thừa Lỗi lênh đênh biển mà.

 

"Được." Chu Thừa Lỗi để ba túi đó sang một bên.

 

Giang Hạ ngó xung quanh, tiếng động cơ tàu lớn "bịch bịch", cảm thấy vô cùng an tâm, chìm giấc ngủ.

 

Chu Thừa Lỗi thấy cô gì, ngẩng đầu lên , quả nhiên ngủ . Anh đắp chăn cẩn thận cho cô, sắp xếp đồ đạc xong xuôi, xách ba túi đồ đưa cho Khương Dương, bảo vợ chia , ai cũng phần.

 

Mấy Dương Mai quà tặng tay đều ngại ngùng.

 

"Cái quý quá! Cộng cũng đến vài trăm tệ chứ nhỉ?" Dương Mai .

 

" đấy, kẹo sữa Đại Bạch Thố bình thường còn chẳng dám mua cho con ăn, chứ đừng đến mấy thứ chữ tây loằng ngoằng , đắt."

 

"Cái áo len lông dê từng thấy trong thương trường, hơn 100 tệ một cái đấy."

 

"Bộ mỹ phẩm cũng một hàng xóm ở bách hóa qua, hơn 100 tệ một bộ."

 

Mấy xem quà xong đều về phía Khương Dương: "Quý quá, bọn em dám nhận? Anh trả cho Tiểu Hạ !"

 

Khương Dương xua tay: "Chị dâu chuẩn , cứ nhận ! Cô giờ bụng mang chửa, về nhà xem vườn tược gì chín, hoặc là món gì ngon thì một ít, khơi mang cho chị dâu ăn, đoàn trưởng sẽ vui lắm."

 

Mấy xong đều suy nghĩ xem trong nhà thể lấy biếu .

 

**

 

Tàu thuận buồm xuôi gió chạy suốt một đêm. Ngày hôm , trời tờ mờ sáng thì thả nhóm Khương Dương ở bến tàu thành phố để họ tiện bắt xe về nhà, đó mới về bến tàu trong thôn.

 

Sáng sớm, mặt trời ló rạng, tàu lớn cập bến.

 

Cuối cùng cũng về đến làng chài nhỏ !

 

 

Loading...