Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 321: Không công bằng

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:14:30
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bến tàu buổi sáng sớm và chập tối luôn là lúc bận rộn nhất.

 

Hôm nay đúng chủ nhật, nhiều dân các thôn lân cận, thậm chí cả trấn cũng xuống đây mua cá. Tàu lớn cập bến thu hút sự chú ý của nhiều .

 

Mẹ Chu hôm nay họ về nên từ sáng sớm bến tàu đợi, thấy tàu lớn cập bến, mắt bà sáng rực lên. Không chỉ Chu, mà Điền Thải Hoa, Chu Thừa Sâm, Lý Tú Nhàn cùng mấy đứa nhỏ cũng đều đón. Chỉ Chu Thừa Hâm vẫn theo lệ thường biển đ.á.n.h cá, nhà.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Thừa Sâm và Lý Tú Nhàn tối qua vặn đưa con về thăm ông bà nội, tàu của bố và chú tư sáng nay về bến nên cũng xem cá mú gì cần khuân vác .

 

Người quen trong thôn thấy cả nhà Chu đang đợi tàu lớn liền hâm mộ : "A Lỗi thật là bản lĩnh, chuyển nghề về đây bao lâu mà mua tàu lớn thế , xây nhà to thế ."

 

Mẹ Chu khiêm tốn : "Có bản lĩnh gì ? Mua con tàu là vớ món hời lớn, của hồi môn của Tiểu Hạ đều đắp đấy cả. Cũng là do vận may biển của Tiểu Hạ , nào đưa nó cùng cũng kiếm kha khá, nếu con tàu cũng chẳng nuôi nổi."

 

Mỗi tàu lớn cập bến đều đến với Chu những lời tương tự, bình thường Chu xong cũng vui. hôm nay hai cô con dâu khác cũng đang ở đây!

 

Tối qua, con dâu thứ hai về thấy ngôi nhà ba tầng sừng sững, ăn cơm cũng chẳng năng gì. Mẹ Chu sợ hai cô con dâu nghĩ ông bà lén lút trợ cấp cho chú tư, khổ nỗi sự thật thì chẳng ai tin.

 

Giang Hạ may mắn thế nào, Điền Thải Hoa là cảm nhận rõ nhất, xong nhịn : "Vận khí của Tiểu Hạ đúng là thật!"

 

Đi cả tháng trời, cuối cùng cũng về! Tháng Giang Hạ, thu nhập giảm hẳn! Người mong Giang Hạ nhất chính là Điền Thải Hoa!

 

Lý Tú Nhàn gì. Ông bà già chắc chắn trợ cấp, chẳng qua chồng bà dám thừa nhận thôi.

 

Người trong thôn : " nhà bà xây nhà ba tầng rưỡi, sân thượng thấy cả thị trấn, còn xây bể nước tầng thượng, bơm nước giếng lên đó, giống như nhà thành phố, vặn vòi là nước chảy, thật thế ?"

 

Mẹ Chu : "Hình như A Lỗi nó thiết kế thế, cũng chả hiểu."

 

Nhà xây xong phần thô, tường ngoài trát đá rửa xong, giờ đang ốp gạch men ở các cạnh hiên. Cũng sắp ốp xong , chiều mai là thể dỡ giàn giáo. Sau đó đến phần thiện nội thất bên trong, cụ cố bảo tầm một tháng nữa là xong. Trước tết là thể dọn ở. Bà xem ngày .

 

"Nghe mỗi tầng đều nhà vệ sinh, tối vệ sinh cần chạy nhà xí bên ngoài nữa, xây y hệt căn hộ trấn với thành phố, đúng ?"

 

"Khác căn hộ thành phố chứ, căn hộ thành phố thì bếp núc, vệ sinh đều trong nhà, nhà chúng thế, bếp xây bên ngoài, trong phòng chỉ cái toilet để tiện tắm rửa vệ sinh thôi."

 

"Thế cũng chả khác thành phố là mấy, ở sướng thật!"

 

Mẹ Chu đáp : " cũng chả sướng , tóm bọn trẻ thích là , là nhà của chúng nó, bà già mấy năm nữa ."

 

Tàu neo xong, Chu : " việc đây! Lúc khác chuyện nhé!"

 

"Được."

 

Lũ trẻ con vây quanh mạn tàu, reo hò ầm ĩ: "Ông nội! Thím út! Chú út!"

 

Giang Hạ đáp: "Thím út mua đồ ăn ngon cho các cháu, lát nữa về nhà cũ thím cho ăn nhé."

 

Sau đó Giang Hạ chào hỏi cha Chu, Chu Thừa Sâm, Điền Thải Hoa và Lý Tú Nhàn. Tàu cao, cái bến cũng chẳng bến chính quy gì, chỉ là chỗ tàu bè đậu nên thành bến thôi. Không giống bến tàu quy mô ở thành phố Tuệ.

 

Chu Thừa Lỗi nhảy xuống , bảo đám cháu tránh xa một chút kẻo va Giang Hạ, đó mới giơ tay đón cô.

 

Cha Chu dặn dò: "Cẩn thận chút, con bế cho chắc ."

 

Chu Thừa Lỗi gì, nào bế chắc ? Anh còn căng thẳng hơn cả bố .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-321-khong-cong-bang.html.]

Giang Hạ vịn mạn tàu nhảy xuống. Chu Thừa Lỗi vững vàng đỡ lấy cô, là bế kiểu công chúa luôn.

 

Chu Thừa Lỗi đặt Giang Hạ xuống, đầu tìm xe máy hỏi Chu: "Mẹ, xe máy ?"

 

Thấy xe máy , liền : "Đưa chìa khóa cho con, con đưa Tiểu Hạ về nhà ."

 

Giang Hạ: "Không cần , em tự từ từ về nhà là ."

 

Mẹ Chu đưa chìa khóa xe cho , ngạc nhiên hỏi: "Sao thế?"

 

Chu Thừa Lỗi trả lời thẳng: "Mẹ, hầm canh an t.h.a.i ? Lát nữa về cho Giang Hạ nhé."

 

Chu Thừa Lỗi xong liền dắt Giang Hạ về phía xe máy, chỉ xách theo cái túi đựng tiền và giấy tờ, còn kệ hết.

 

Đợi Chu phản ứng canh an t.h.a.i là ý gì, định hỏi cho rõ thì Chu Thừa Lỗi chở Giang Hạ xa tít.

 

Chu Thừa Sâm : "Mẹ, sắp cháu bế ."

 

Điền Thải Hoa sững nghĩ thầm: Giang Hạ bầu, thế còn biển ? Cảm giác Chu Thừa Lỗi coi cô như đồ sứ dễ vỡ !

 

Mẹ Chu vui đến phát , đứa con trai út bà thương nhất cuối cùng cũng con, bà quệt nước mắt: "Thế để về tìm đồ nấu canh ngay đây."

 

Cha Chu gọi giật : "Trước khi lên tàu Tiểu Hạ xe lăn đấy, bác sĩ bảo để mệt quá."

 

Mẹ Chu sững , đây là dấu hiệu dọa sảy t.h.a.i ? Tim bà thắt , đứa đầu mà sảy thì hoặc là khó con, hoặc là cũng dễ sảy tiếp. Không nguyên nhân, cơ địa là như .

 

" tìm quả bí đỏ già."

 

Mẹ Chu chẳng màng gì nữa, co chân chạy về. Cha Chu gọi con thứ hai và hai con dâu phụ khuân đồ.

 

**

 

Bữa tối do Chu cùng hai con dâu , bà cố và Hà Hạnh Hoàn cũng sang giúp. Giang Hạ giờ là động vật bảo tồn cấp quốc gia, chỉ việc trong sân chia quà cho bọn trẻ.

 

Ngoài đủ loại đồ ăn vặt, Giang Hạ còn mua cho mỗi đứa một bộ quần áo mới ở hội chợ, mấy bé trai mỗi đứa một chiếc ô tô đồ chơi, Chu Hiệt cũng phần. Chu Chu và Chu Oánh thì mỗi đứa một con búp bê Barbie.

 

Chu Văn Quang vì lên cấp hai, hợp chơi ô tô đồ chơi nữa, nên Giang Hạ mua cho bé một đôi giày trượt patin. Cậu bé thích từ lâu, nhưng Điền Thải Hoa là một xu cũng nỡ bỏ mua đồ chơi.

 

Mấy đứa trẻ nhận quà vui sướng vô cùng, còn vui hơn cả Tết. Đám con trai lập tức cởi quần áo cũ , đòi mặc quần áo mới, cầm ô tô đồ chơi chạy tìm bạn trong thôn chơi. Cả thôn chỉ em nhà chúng nó ô tô đồ chơi, mà là mỗi đứa một chiếc, kiểu dáng khác nữa chứ.

 

Điền Thải Hoa thấy thế mắng: "Muốn c.h.ế.t ! Quần áo thế mà mặc bây giờ, cởi ngay, để dành Tết mặc!"

 

Thời buổi trẻ con trong thôn đến Tết cũng chắc mặc quần áo mới. Rất nhiều đứa quần vá chằng vá đụp ở mông, hết lớp đến lớp khác. Điền Thải Hoa cũng tiếc mua quần áo mới cho con hàng năm, hơn nữa cũng nhiều phiếu vải, là lấy áo cũ của Chu Thừa Hâm, Chu Thừa Lỗi sửa cho con trai lớn mặc. Con lớn mặc xong đến con thứ hai, con thứ hai xong đến con thứ ba, đến con út. Chu Chu cũng mặc đồ thừa của các và Chu Oánh.

 

Điền Thải Hoa chạy lên thu hết quần áo mới và đồ ăn vặt của mấy đứa con trai : "Mau ăn cơm , ăn bánh quy cái gì! Không ăn!"

 

Hôm nay nhiều món ngon thế , ăn vặt no thì ăn cơm kiểu gì? Đồ ăn vặt để đấy ăn dần.

 

Lý Tú Nhàn Điền Thải Hoa nhét quần áo và đồ ăn vặt đầy hai bao tải dứa. So sánh thế , bộ quần áo và mấy món ăn vặt của con gái bà trông ít ỏi đến đáng thương!

 

Giang Hạ chia quà theo đầu thế bất công ? Chẳng nên chia theo hộ gia đình ?

 

 

Loading...