Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 329: Đất

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:14:38
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Không đắt." Chu Thừa Lỗi về phía bãi đất hoang cỏ dại mọc um tùm phía , từ lâu ý định với nơi .

 

Chu Thừa Lỗi giải thích với Giang Hạ: "Khu vực phía mùa hè dễ ngập nước, hầu như năm nào cũng ngập, dân làng sẽ xây nhà ở đây, cũng trồng trọt gì ở khu cả. Đội sản xuất của chúng ít đất nhiều, thiếu đất. Trước đội sản xuất chủ yếu biển đ.á.n.h cá, dân làng cũng quen với nghề biển, cho nên chẳng ai canh tác những mảnh đất ."

 

Kể cả ngôi nhà họ đang ở hiện tại, nếu gặp bão lớn cũng nguy cơ ngập. Chẳng qua là khá hiếm, khi mười mấy năm, thậm chí vài chục năm mới gặp một . Bảy tám năm từng gặp một , cho nên dân làng xây nhà đều lùi xa bờ biển hơn.

 

Giang Hạ gật đầu: "Cũng bao nhiêu tiền một sào nhỉ."

 

Chu Thừa Lỗi hỏi Giang Hạ: "Em mua đất ?"

 

Tiền đặt cọc tàu là kiếm từ hội chợ, tàu lớn biển mấy chuyến thu nhập cũng khá, hiện tại trong tay họ hơn hai mươi vạn. Nếu Giang Hạ cũng mua, sẽ hỏi đội sản xuất. Những mảnh đất đều thuộc về đội sản xuất.

 

"Muốn." Giang Hạ gật đầu.

 

Chu Thừa Lỗi cũng : "Đã mua thì mua nhiều một chút, ít quá chẳng bõ."

 

"Vâng, mua nhiều chút, bỏ hai mươi vạn để mua, liệu mua bao nhiêu?"

 

Chu Thừa Lỗi nhẹ nhàng bóp tay cô, ý tưởng của họ nữa trùng khớp: "Lát nữa hỏi xem."

 

Chu Thừa Lỗi suy nghĩ của : "Bất kể mua bao nhiêu, mua những chỗ cảnh biển nhất , còn cả khu vực bãi cát an nhất nữa."

 

Cho nên cũng định mua liền một mảnh, mà là chia khu vực mua những vị trí .

 

"Mảnh ngay mắt chúng đây, và cả mảnh bên thôn bên cạnh nữa." Chu Thừa Lỗi chỉ tay về phía xa.

 

Giang Hạ theo hướng tay chỉ. Cô rành về bãi biển của đội sản xuất lắm, rốt cuộc cô ít khi ngoài dạo.

 

Hai sân thượng, Chu Thừa Lỗi chỉ cho Giang Hạ từng mảnh đất mua.

 

"Mua những mảnh nào quyết định là , hắt xì..."

 

Gió to quá! Sợ Giang Hạ cảm lạnh, Chu Thừa Lỗi nữa: "Xuống thôi."

 

"Vâng." Giang Hạ ngứa mũi do lạnh, nhưng nhà cửa hiện tại trang trí gì, ngoài ngắm cảnh cũng chẳng gì để xem.

 

Về cô nghĩ xem cái sân thế nào cho . Trang trí trong nhà Giang Hạ định chỉ quét vôi trắng là xong, dùng nước vôi thôi. Làm nhiều thứ quá cô sợ nồng độ formaldehyde vượt mức cho phép. Đến lúc đó trong nhà tận hai đứa trẻ con cơ mà!

 

Giang Hạ theo bản năng xoa xoa bụng . Từ khi thai, chỉ cần nhớ tới con là cô theo bản năng xoa bụng, các bà bầu khác giống cô .

 

"Bụng đau ?" Chu Thừa Lỗi một tay bế cô lên, sờ sờ bụng cô.

 

Mấy ngày nay thỉnh thoảng Giang Hạ vẫn đau bụng.

 

"Không ."

 

Điền Thải Hoa vặn lên: "......"

 

Chu Thừa Lỗi giải thích một câu: "Hạ Hạ đau bụng."

 

Giang Hạ: "Thả em xuống ."

 

Chu Thừa Lỗi đặt xuống.

 

Điền Thải Hoa coi như thấy gì, khen ngợi: "Nhà các em xây thật đấy, sân thượng còn cái chòi nữa ! Thế phơi đồ tiện !"

 

từ lên, càng xem càng hâm mộ, càng xem càng ghen tị, sắp thành quả dưa muối chua loét !

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Giang Hạ : "A Lỗi tính để phơi cá khô cho tiện mà."

 

"A Lỗi đúng là đầu óc linh hoạt, ngôi nhà chú thím tính toán bố cục cho kỹ ?" Điền Thải Hoa chua loét một câu, đó đến bên tường bao ngó xung quanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-329-dat.html.]

Biết thế lúc xây nhà đừng chọn chỗ bên . Xây ngay mảnh đất nền ! Phong cảnh bao! Lại gần nhà cũ nữa chứ.

 

Nhìn Giang Hạ bây giờ mà xem, coi như cô hai ngôi nhà để dùng! Nhà cũ ngày thường để nông cụ, đồ linh tinh, nuôi gia cầm, nhà mới để ở, tách như sạch sẽ mùi, sướng bao nhiêu! Quan trọng nhất là gần, tiện.

 

Chu Thừa Lỗi mặc kệ bà . Ngôi nhà , lúc sắp nhiệm vụ thì nhận thư nhà báo tin định xây nhà. Lúc đó đang di thư, sắp nhiệm vụ nguy hiểm, còn chẳng mạng sống trở về , chỉ kịp nhờ chiến hữu gửi tiền về nhà, thư còn chẳng thời gian , mà tính toán nhiều thế ?

 

Giang Hạ: "Chị cả thích thì đập xây cái mới là mà, bố cục thế nào thì bố cục thế !"

 

Điền Thải Hoa: "......"

 

Cô tưởng xây nhà là trồng rau chắc, thích thì nhổ cuốc đất trồng ?

 

Chu Thừa Lỗi sợ Giang Hạ Điền Thải Hoa chọc tức: "Chị cả, bọn em xuống đây, chị cứ từ từ xem."

 

"Được." Điền Thải Hoa từ cao xuống nhà cũ.

 

Nhìn từ xuống, sân nhà cũ cũng khác hẳn ngày xưa. Nền xi măng, giàn nho, giếng trời máy bơm nước, bồn hoa, cây ăn quả. Sạch sẽ, tràn đầy sức sống, mang một cảm giác mà Điền Thải Hoa diễn tả . Tóm thế nào cũng thấy thoải mái! Càng càng thích!

 

Trong mấy cái sân xung quanh, thoải mái nhất chính là nhà cũ. Không chỉ sân vườn thoải mái, trong phòng cũng Giang Hạ bài trí dễ chịu.

 

Điền Thải Hoa bắt đầu thấy chán cái sân nhà đang ở. Chẳng gì cả, đồ linh tinh. Không , bà cũng trồng ít hoa, trồng ít cây ăn quả mới .

 

Thế là bà vội đuổi theo xuống , "Tiểu Hạ, sân nhà mới em cũng trồng cây ăn quả và hoa chứ? Bao giờ em trồng? Giúp chị mua mấy cây giống cây ăn quả và ít hoa con nhé, chị cũng trồng."

 

Giang Hạ: "Bên nhà mới em định trồng cây ăn quả, chỉ trồng hoa thôi."

 

Bên nhà cũ trồng mấy cây ăn quả , đủ . Hơn nữa, nếu mua đất, mua xong đất cũng chẳng còn tiền việc khác, những mảnh đất đó thể trồng cây ăn quả .

 

"Thế em giúp chị mua ít cây ăn quả giống bên nhà cũ nhé!"

 

"Không , để em hỏi xem." Giang Hạ nhận lời ngay.

 

"Thế em nhớ hỏi nhé." Điền Thải Hoa theo hai cùng xuống lầu: "A Lỗi, mai chú khơi ? Giàn giáo cũng dỡ ."

 

"Mai , mai em đưa Giang Hạ lên thành phố khám bác sĩ, tiện thể chọn gạch luôn."

 

Điền Thải Hoa thở dài! Lại khơi!

 

Về đến nhà cũ, Giang Hạ thấy chậu dâu tây trồng đó hai ba quả lớn, trong đó một quả trắng phớt chút hồng. Giang Hạ đột nhiên ăn: "Chu Thừa Lỗi, hái quả dâu cho em nếm thử ."

 

Chu Thừa Lỗi qua: "Chưa chín , để ngày hái sẽ ngon hơn."

 

Giang Hạ đương nhiên , " em cứ ăn đấy."

 

Chu Thừa Lỗi: "......"

 

Anh tới, hái xuống, rửa sạch sẽ đưa cho cô. Giang Hạ nhận lấy, c.ắ.n một miếng ở chóp quả dâu, ngọt, chua chua, mùi dâu tây cũng đủ nồng. Giang Hạ vẫn thấy ngon.

 

Ăn xong, cô hai quả vẫn lớn hẳn, chín. Vẻ mặt thèm thuồng.

 

Chu Thừa Lỗi: "......"

 

"Còn ăn ? Anh hái nốt quả to cho em nhé?"

 

Giang Hạ lắc đầu: "Thôi, để hai hôm nữa hẵng ăn."

 

Dâu tây đỏ mọng sẽ thơm hơn, ngon hơn.

 

Chu Thừa Lỗi chiều theo ý cô, cũng thấy quả dâu ăn : "Anh đội sản xuất hỏi xem đất bán thế nào, em về phòng nghỉ ngơi một lát ."

 

Giang Hạ gật đầu: "Anh !"

 

 

Loading...