Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 330: Hơi đắt
Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:14:39
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Quốc Hoa từ đội sản xuất .
lúc tàu thuyền đ.á.n.h cá về bến, bến tàu náo nhiệt vô cùng.
Chu Binh Cường bán cá xong, đang chuẩn về nhà thì thấy con trai út từ đội sản xuất.
"Quốc Hoa." Ông gọi giật .
Chu Quốc Hoa thấy tiếng bố gọi, đầu : "Bố, biển về ạ? Hôm nay thu hoạch thế nào?"
Chu Binh Cường : "Cũng khá! Bán hơn hai trăm."
Mấy ngày nay cuối cùng vận may cũng đến! Ông cảm nhận rõ rệt ngày hơn ngày . Hôm nay càng bội thu, một chuyến tàu bán hơn hai trăm tệ. Đã lâu lắm kiếm nhiều như thế! Đánh đuổi vận đen xong, vận may cuối cùng cũng !
Chu Binh Cường hiện tại luân phiên biển giúp mấy đứa con trai, mỗi đứa giúp một ngày.
Chu Quốc Hoa xong cũng : "Thế là khá lắm !"
"Còn con? Hôm nay bán bao nhiêu?"
Chu Quốc Hoa : "Cũng tàm tạm, hơn 60 tệ."
Là tàm tạm thật, Chu Binh Cường , "Con đội sản xuất gì thế?"
Chu Quốc Hoa: "Tiểu Uyển mua mảnh đất nhà mới, con nhờ chị cả hỏi giúp xem giá cả thế nào. Tận hai ngàn tệ một sào, đắt."
Chu Binh Cường: "Mua gì? Chỗ đó quanh năm ngập nước, trồng trọt gì cũng khó."
Chu Quốc Hoa dám với bố là Ôn Uyển mua. Bây giờ bố đến chuyện Ôn Uyển mơ thấy gì là gạt phắt ngay.
"Con định mua để nuôi gà, nuôi lợn cho tiện. Tiểu Uyển đang mang bầu, ngửi mùi phân gà."
Chu Binh Cường xong liền : "Hai ngàn tệ đắt thế, tiêu tiền đó gì? Con đủ tiền mua ? Tiền thợ trả ? Tiền xi măng cát sỏi trả ? Đất trong thôn vốn là của dân làng, nếu con nuôi gà, cứ lấy gạch đá thừa lúc xây nhà dựng cái chuồng gà, bảo con chặt ít tre rào là chứ gì!"
Thời buổi trong thôn đất hoang vô chủ, thường ai khai hoang dùng lâu thì mặc định là của đó, thể sử dụng mãi. Sau nếu trưng dụng, tiền đất thuộc về Ủy ban thôn, còn tiền đền bù hoa màu là cho dân làng. Cho nên ở một nơi, dân làng vì đền bù khi giải tỏa mà khắp nơi trồng cây chiếm đất.
Chu Quốc Hoa cũng mua, chủ yếu là tốn kém quá, tiền, chị cả cũng bảo cần mua, cứ rào mà dùng: "Vậy để con bàn với , bảo giúp con dựng cái chuồng gà nhà mới, con nuôi ít gà để lúc Tiểu Uyển ở cữ cái mà ăn."
"Được, cũng bảo con ấp ít gà con, bắt đầu nuôi dần , nuôi lớn thì chuyển sang chuồng gà mới."
Hai bố con chuyện về nhà.
Về đến nhà, Chu Quốc Hoa phòng.
Ôn Uyển nóng lòng hỏi: "Thế nào? Bao nhiêu tiền một sào?"
Chu Quốc Hoa: "Hai ngàn."
Ôn Uyển kinh ngạc: "Đắt thế á?"
Chu Quốc Hoa sợ Ôn Uyển giục mua, liền : "Ừ, hỏi vay bố và cả, hai chút tiền để mua. Đội sản xuất hỏi mua gì, bảo nuôi gà. Đến lúc đó bảo qua dựng gian chuồng gà, chúng nuôi ít gà ở đó cho em tẩm bổ lúc ở cữ."
Ôn Uyển xong : "Anh bảo với , chuồng gà đừng dựng gần nhà mới quá, ngày mưa mùi phân gà nồng lắm!"
"Được, với ."
Vợ Chu Binh Cường dựng chuồng gà ở mảnh đất nhà mới để nuôi gà, lập tức đồng ý: "Được, mai dựng!"
Phải rào chỗ nuôi gà rộng một chút, kẻo nhà Chu Vĩnh Phúc cũng nuôi gà nuôi lợn ở phía thì thối c.h.ế.t ?
Hai tiếng Chu Thừa Lỗi mới về đến nhà, đó phát hiện hai quả dâu tây xanh cánh mà bay.
Chu Thừa Lỗi: "......"
Anh xách cái làn treo ghi đông xe máy xuống, đến bên giếng nước.
Giang Hạ giường, dựa đầu giường dịch sách, mệt thì xuống nghỉ một lát. Cô thấy tiếng xe máy, nhưng đợi một lúc lâu thấy Chu Thừa Lỗi phòng, bèn xuống giường ngoài, đến phòng khách thấy Chu Thừa Lỗi bưng một bát dâu tây nhà.
Mắt Giang Hạ sáng lên: "Ở thế?"
"Hái ở nhà chú Quyền thôn bên cạnh." Hỏi cả thôn ai trồng dâu tây, đó bảo bên thôn Ôn trồng, liền qua đó xem thử. nhà cũng chỉ trồng mấy cây cho trẻ con ăn, chỉ vài quả, còn ương ương, quả chín trẻ con ăn hết .
Biết thế lúc cũng trồng một mảnh dâu tây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-330-hoi-dat.html.]
Giang Hạ cầm một quả dâu đưa lên miệng Chu Thừa Lỗi: "Đội sản xuất thế nào?"
Chu Thừa Lỗi nắm cổ tay cô, nhận lấy quả dâu, ngắt cuống đưa miệng cô: "Anh thích ăn, em ăn . Hai ngàn tệ một sào, rẻ."
Giang Hạ: "Thế cũng mua."
"Ừ. Vì mua nhiều, liên quan đến địa phận thôn khác, nên còn lên trấn xin phép, còn sự đồng ý của dân làng thôn khác nữa."
Tối nay sẽ đơn, mai thành phố tiện đường ghé qua trấn nộp hồ sơ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cha Chu và Chu từ bên ngoài xách một thùng cá về. Đều là cá ngon họ bến tàu chọn mua về cho Giang Hạ tẩm bổ.
Cha Chu xách cá nhà cho Giang Hạ xem, hỏi cô ăn hấp chiên, thì thấy chuyện , tò mò hỏi: "Mua cái gì mà còn xin phép?"
Chu Thừa Lỗi: "Định mua hai mảnh đất ạ."
Giang Hạ: "Bọn con mua mảnh đất nhà mới."
Cha Chu lập tức : "Mua đất ! Đất thể sinh bạch ngọc, đất thể hoàng kim. Mua ít đất cũng tệ. Mua mảnh đất nhà mới, ai thể chắn phong thủy nhà ."
Đất Vượng Tài nhắm trúng, nhất định là đất phong thủy bảo địa!
"Mua!"
Giang Hạ : "Bố quá!"
Đất thể sinh bạch ngọc, đất thể hoàng kim. Tương lai chẳng là tấc đất tấc vàng .
Mẹ Chu hiện tại quan tâm mấy chuyện đó, bà cũng chẳng hiểu, tóm tiền mua đất là chuyện . Bà giờ một lòng một chỉ lo chăm sóc cho Giang Hạ và đứa bé trong bụng.
Bà hỏi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, cá mú đỏ hấp kho tàu? Hoặc là ăn chua ngọt ?"
Giang Hạ qua, một con cá mú đỏ, mấy con cá chim, một ít cá tạp, mấy con tôm tích to bằng cánh tay: "Mẹ, cứ hấp hoặc luộc đơn giản thôi ạ, con ăn gì cũng . Mẹ ăn dâu tây ?"
Giang Hạ đưa bát dâu tây qua.
"Mẹ ăn, con ăn . Thế đem cá hấp nhé, hấp cho ngọt." Mẹ Chu xách hai thùng cá ngoài, hứng thú bừng bừng cơm dinh dưỡng cho Giang Hạ.
Giang Hạ ăn thêm hai quả dâu tây, ba quả còn ăn nữa, định để dành cho Chu Chu. Chu Chu tan học về, xong bài tập trẻ con trong thôn rủ chơi .
Ngày hôm , 8 giờ sáng, Chu Thừa Lỗi dắt xe máy cổng.
Mẹ Chu hỏi: "Sáng sớm tinh mơ con thế?"
Mẹ Chu dậy từ 5 giờ, dậy thấy con trai xe máy ngoài.
"Hạ Hạ ăn dâu tây, con chỗ Khương Dương hái một ít."
Đi xe máy đến chỗ Khương Dương cũng mất tiếng rưỡi. Chu Thừa Lỗi đặt giỏ dâu tây treo đầu xe xuống, yên còn một sọt trái cây khác và mấy cây giống cây ăn quả đều là Khương Dương cho. Chu Thừa Lỗi còn mang về nhiều ngó dâu tây. Mẹ Chu vội giúp đỡ dỡ xuống.
Giang Hạ tiếng xe , liền thấy một giỏ dâu tây to tướng, một sọt trái cây đầy ắp. Cũng thế nào cho . Quần áo chắc sương sớm ướt hết nhỉ?
"Anh chỗ Khương Dương sớm thế? Không sợ phiền ."
"Không phiền , hôm qua gọi điện cho ." Anh cởi mũ bảo hiểm .
Hôm nay trời nhiều mây, buổi sáng sương mù dày đặc, Giang Hạ sờ thử quần áo , quả nhiên ướt lạnh: "Anh mau tắm , trong nồi nước nóng đấy."
Giang Hạ xoay tìm quần áo cho .
Chu Thừa Lỗi chỉ sọt ngó dâu tây: "Mẹ, lúc nào rảnh mang chỗ dâu vườn trồng nhé. Bồn hoa trong sân nhà còn chỗ trống cũng trồng mấy cây, lát nữa con đưa Hạ Hạ lên thành phố khám bác sĩ."
"Thế mấy cây ăn quả trồng ở bên nhà mới ?"
"Không ạ, cho chị cả, chị cả trồng."
"Được, con đưa Tiểu Hạ thành phố, lái xe cẩn thận chút, chọn đường mà , Tiểu Hạ giờ chịu xóc nảy . Mẹ nấu cho con bát canh gừng."
Chu Thừa Lỗi ừ một tiếng, mới về phòng nhận quần áo Giang Hạ tìm cho tắm.
Tắm xong, ăn sáng xong, mặt trời cuối cùng cũng ló , mới lái xe máy chở Giang Hạ lên thành phố, tiện thể ghé qua trấn nộp đơn xin mua đất.