Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 336: Cãi nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-02 23:24:43
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Xoẹt" một cái, lưỡi bào của cha Chu lệch đường.
Mẹ Chu cũng may lệch cả đường chỉ!
Hai ông bà ngẩn , đồng loạt về phía Chu Thừa Lỗi.
Thằng con út cái gì cơ?
Sợ già lẩm cẩm nhầm đấy chứ?
Ông thấy là sinh ba?
Giang Hạ hai ông bà mong cháu bế, sợ họ quá kích động, cũng sợ hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, liền : "Bác sĩ bảo chỉ là khả năng thôi, vẫn chắc chắn là sinh ba ạ."
Chu Thừa Lỗi nắm tay cô: "Bác sĩ Cao bảo khả năng thì cơ bản là chắc chắn , khả năng dì sẽ . Bố, cứ chuẩn theo lượng ba đứa ạ! Cho dù , chuẩn thừa còn hơn đến lúc đó thiếu."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mấy tháng thời gian nhoáng cái là qua. Trong nhà ngày nào cũng nhiều việc như , nếu sớm cho bố , sợ đến lúc đó kịp chuẩn nhiều đồ như thế. Hơn nữa bố đang giường nhỏ, giường bé quá chứa nổi ba đứa trẻ thì phiền. Cho dù cuối cùng ba đứa cũng chẳng , chẳng qua là chuẩn nhiều đồ hơn một chút thôi mà. Con cái thêm quần áo, giường rộng hơn chút, xe đẩy xịn hơn chút, chẳng ?
Đây cũng là ý nghĩa cho sự nỗ lực của ! Để cô và con thể sống hơn.
Lần thì cha Chu và Chu rõ mồn một !
Khóe miệng cha Chu sắp toác đến tận mang tai: "Cái giường đúng là bé quá! Bố đổi tấm gỗ khác cái to hơn! Bố tìm gỗ ngay đây!"
Hóa Vượng Tài chỉ vượng tài, mà còn vượng đinh (con cái)! Một ba đứa! Quả thực phá vỡ kỷ lục mỗi một đứa của nhà họ Chu! Lần đúng là vượng vượng vượng!
Trong đầu cha Chu hiện lên một hình ảnh, tay trái ông bế một tiểu Chiêu Tài, tay bế một tiểu Vượng Tài, lưng cõng một tiểu Thiện Tài! Hình ảnh thật sự quá đỗi ! Ông vốn dĩ nghĩ cũng dám nghĩ! Không ngờ tới a!
Mẹ Chu vui quá cũng chẳng còn tâm trạng may quần áo nữa, sợ may hỏng tiếp. Bà dậy: "Tuy là mùa hè, nhưng mùa hè trẻ con mồ hôi nhiều, đúng là chuẩn nhiều quần áo hơn, hỏi xem nhà ai còn phiếu vải ."
Hai hưng phấn cửa.
Cha Chu nhắc nhở Chu: "Bà đừng rêu rao khắp nơi, chuyện bát tự mới một phiết ( )."
Mẹ Chu trợn trắng mắt: "Ông mới đừng rêu rao! Đừng tưởng ông chỉ ngoài khoe khoang!"
Cha Chu: " rêu rao chỗ nào? tìm gỗ mà. Bà mới là khoe khoang !"
Ông vui quá, chẳng lẽ ngoài dạo một vòng ? Ông ngoài dạo, ông sẽ chạy vòng quanh tại chỗ mất! Ông bây giờ chỉ xoay vòng vòng!
Mẹ Chu: " cũng là tìm phiếu vải! ông..."
Bà vui đến mức tìm thấy phương hướng, ngoài dạo để tìm phương hướng, nếu bà khống chế nổi mất.
......
Hai ông bà đấu khẩu ngoài. Niềm vui trong lòng cách nào phát tiết, cần thiết ngoài , tìm một cái cớ để xả bớt . Nếu sẽ nổ tung trong vui sướng mất!
Cả buổi sáng hôm nay, hai ông bà đều chìm đắm trong khí hỉ hả. Cha Chu vui đến mức một buổi sáng ba chuyến quán tạp hóa mua đồ ăn vặt cho các cháu. Hoàn tâm trạng việc! Ở bãi đất trống gốc cây to, thấy cha Chu xuất hiện thường xuyên, tít mắt thấy tổ quốc , đều đoán già đoán non xem rốt cuộc nhà ông chuyện vui gì. Hỏi ông ông cũng !
......
Gần trưa, Giang Hạ mơ màng tiếng cãi đ.á.n.h thức. Cô về rửa mặt mũi chân tay sạch sẽ, quần áo bắt đầu dịch sách, dịch một tiếng thì buồn ngủ rũ rượi, đó liền lên giường ngủ.
Giang Hạ hình như thấy tiếng Chu, vội vàng xuống giường, quần áo, ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-336-cai-nhau.html.]
Chu Thừa Lỗi cả buổi sáng đều ở trong bếp hì hục thịt heo khô và bò khô, lờ mờ thấy cãi với khác, vội rửa tay sạch sẽ, đang định xem thì thấy Giang Hạ .
Giang Hạ: "Mẹ cãi với ai ?"
"Chắc thế, xem là , em ở nhà ."
"Cùng !" Giang Hạ ngoài.
Chu Thừa Lỗi đành theo bên cạnh cô.
Phía nhà mới, Chu đang chống nạng c.h.ử.i ầm lên: " là đen đủi tám đời mới hàng xóm với nhà các . Chưa từng thấy ai lòng hiểm độc như bà! Bà thế? Quả thực cầm thú bằng! Chỗ rộng như thế, bà cứ nhất quyết dựng cái chuồng gà ngay lưng nhà !"
Vợ Chu Binh Cường cầm cây tre gõ chan chát: "Nhà ai chuồng gà chẳng dựng nhà? dựng chuồng gà nhà mới của con trai thì ? Ảnh hưởng gì đến bà? Đất của bà! Bà quản chắc?"
Mẹ Chu tức c.h.ế.t: "Sao quản ? Đây là đất nhà ! Bà dựng chuồng gà ngay nhà mới của chúng , mùi phân gà bay nhà , quản? Nhiều chỗ như thế cho cái con gà mái già nhà bà đẻ trứng, bà đẻ, cứ nhất quyết chổng m.ô.n.g nhà mà đẻ để ghê tởm !"
Vợ Chu Binh Cường: "Bà mới là gà mái già, cả nhà bà đều là gà mái già! Đất là của nhà bà ? Con gà rù nhà bà lấy tư cách gì cấm dựng chuồng gà? Đây là đất nhà ! Con trai mua ! cứ thích dựng đấy, chỉ dựng chuồng gà, còn xây chuồng lợn, xây hố xí! Bà quản ? Bà quản ?"
Mẹ Chu quả thực tức nổ phổi: "Chưa từng thấy ai lòng hiểm độc như thế! Bà xây ! Bà dám xây, dám ngày nào cũng hắt phân đấy! Cho thối c.h.ế.t bà! Đồ c.h.ế.t tiệt #%@#......"
Không tình làng nghĩa xóm, sống hòa thuận với thì cùng đừng hòng sống yên ! Ai sợ ai chứ!
Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ, giẫm lên lớp đất hoàng thổ do máy xúc đào lên, men theo bức tường nhà mới phía .
Giang Hạ hai c.h.ử.i , đại khái chuyện gì xảy , bèn thì thầm hỏi Chu Thừa Lỗi: "Lúc đến đội sản xuất mua đất, bảo đất bán ?"
Chu Thừa Lỗi lắc đầu: "Chưa."
Giang Hạ yên tâm , việc gì cũng , đơn xin của họ nộp lên đội sản xuất và các bộ phận liên quan trấn, cũng sợ bà giờ về mua đất. Nếu đối phương mua đất , họ dùng gì thì , đúng là quản .
"Vậy bao giờ đơn xin mới phê duyệt?"
Chu Thừa Lỗi: "Không nhanh thế , chắc một tuần."
"Mai hỏi xem, xem thể phê duyệt sớm ."
Nếu lỡ đối phương mua thì thật sự quá ghê tởm!
"Ừ."
Hai nhà.
Giang Hạ liếc mắt liền thấy gạch và tre mặt đất. Vợ Chu Binh Cường đang cầm gạch đóng nửa cây tre xuống đất. Mảnh đất hoang bà dùng tre quây một vòng lớn. Từ nhà bên phía Chu Quốc Hoa quây thẳng sang đất trống nhà bên của họ.
Vợ Chu Binh Cường đóng cọc đắc ý : " cứ thích nuôi gà đấy bà gì ? chỉ nuôi gà! còn xây chuồng lợn bên cạnh để nuôi lợn, còn nuôi bò nữa! Đây là đất nhà , nuôi gì thì nuôi! Có bản lĩnh bà c.ắ.n !"
Mẹ Chu quả thực sắp tức c.h.ế.t : "Bà xây ! Bà xây ! Người đang , trời đang ! xem bà cố tình xây cái chuồng gà nhà phát tài !"
Vợ Chu Binh Cường cũng mặc kệ Chu c.h.ử.i thế nào, bà đóng cọc lặp : "Đây là đất nhà , nuôi gì thì nuôi! Bà quản ? Bà quản ? Đây là đất nhà , nuôi gì thì nuôi! Bà quản ?......"
Thật sự thể tức c.h.ế.t!
"Mẹ..." Giang Hạ gọi một tiếng, đang định gì đó thì thấy phía gọi to: "Chu Vĩnh Phúc, Chu Thừa Lỗi nhà ? Có ai ở nhà ? Chu Vĩnh Phúc! Chu Thừa Lỗi!......"