Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 361: Không đợi nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:35:49
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạ tỉnh dậy lúc 7 giờ, lúc mặc quần áo qua một cái liền nhớ tới chuyện tối qua...

 

Kịp thời dừng !

 

Hôm nay nhà mới bắt đầu lát gạch, mời thợ mới đến, cô qua xem, nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, khỏi phòng.

 

Chu Thừa Sâm đang ăn sáng.

 

"Anh hai, chào buổi sáng." Giang Hạ chào hỏi.

 

"Chào buổi sáng." Chu Thừa Sâm ậm ừ đáp.

 

Mấy hôm nay chiều nào xong việc cũng về để sơn sửa tàu. Đã mua tàu , thể mặc kệ lo, phiền lòng vẫn là . Lý Tú Nhàn trấn chăm sóc con cái, thời gian tan của bà linh hoạt hơn , hơn nữa bà về cũng vô dụng, chỉ tổ thêm bực , nên tự về. Về nhà ở còn thanh tịnh hơn chút!

 

Anh húp một hết bát cháo, đó cầm bát rửa sạch sẽ, với Chu: "Mẹ, con về đây."

 

"Ừ! Đi đường cẩn thận. Tối nay về ?" Mẹ Chu đang luộc bột khoai lang cho gà ăn trong bếp, hỏi vọng .

 

"Tối nay con về, tối thứ bảy con về."

 

Tàu sơn xong , cũng tiện cứ về quấy rầy nhà mãi. Chu Thừa Sâm đáp một câu dắt xe đạp khỏi sân .

 

Giang Hạ ăn sáng xong báo với Chu một tiếng sang bên nhà mới xem thợ lát gạch.

 

Ông cố lát gạch và ốp gạch men, Chu Thừa Lỗi nhờ Trương Vanh tìm thợ giúp. Để nhanh chóng thành, tổng cộng tìm ba thợ lát gạch, lát cùng lúc cả ba tầng.

 

Giang Hạ mang một rổ khoai lang luộc xong đặt lên ghế đẩu nhỏ mời các bác thợ ăn, tiện thể hỏi: "Bác ơi, mấy ngày thì lát xong ạ?"

 

Thợ lát gạch: "Nhà cô hai nhà vệ sinh, chắc năm sáu ngày là xong."

 

Ông cố cũng ở bên cạnh phụ giúp, tiện thể học hỏi thêm.

 

Chu Vĩnh Quốc theo cha Chu khơi xa. Cha Chu quét dầu trẩu xong liền lái tàu lớn khơi xa. Lần ông định ở ngoài biển lâu một chút, đến Đông chí mới về nhà, đó Tết sẽ khơi nữa.

 

Chu Thừa Lỗi hỏi Chu Vĩnh Quốc theo tàu lớn khơi xa, thôn lái tàu nhỏ biển cùng . Chu Vĩnh Quốc chọn khơi xa, khơi xa kiếm nhiều tiền hơn, hơn nữa còn học hỏi nhiều điều.

 

Giang Hạ từ tầng một lên tầng ba, đưa khoai lang nóng cho các bác thợ, rời khỏi nhà mới, sang nhà bà cố.

 

Hà Hạnh Hoàn và bà cố đang cá cơm cay. Cuối năm , bên Hầu gia đặt nhiều cá cơm, nhà ga, nhà xuất bản, xưởng dệt và xưởng nhựa cũng đặt nhiều. Gần đây Hà Hạnh Hoàn và bà cố ngày nào cũng cá cơm. Món cá cơm bao giờ ế khách, hơn nữa buôn bán ngày càng , Hầu gia lấy hàng ngày càng nhiều, các thương lái khác cũng tìm tới tận nơi. Cá cơm xong đều do Chu Vĩnh Quốc mượn máy kéo của đội sản xuất chở lên thành phố, giờ Chu Vĩnh Quốc biển , đến lúc đó Chu Thừa Lỗi sẽ chở .

 

Hai thấy Giang Hạ bước , vội : "Trong nhiều khói dầu lắm, cháu gì? Mau ngoài ."

 

Giang Hạ : "Không ạ, cháu một lát thôi, chuyện với hai ."

 

Hà Hạnh Hoàn vội bê ghế tre cho Giang Hạ , cả nhà bà cố cũng cô đang an thai.

 

Bà cố hỏi: "Chuyện gì thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-361-khong-doi-nua.html.]

 

Giang Hạ: "Cháu nghĩ một cách kiếm tiền, sẽ quá vất vả, thấy thích hợp để ông cố và bác ."

 

Bà cố tò mò hỏi: "Cách kiếm tiền gì?"

 

Giang Hạ: "Chính là thuê một cửa hàng gần trường học, hoặc thuê một gian phòng học trong trường để mở quán tạp hóa, bán vở và đồ ăn vặt. Tốt nhất là thuê phòng học trong trường..."

 

Giang Hạ phân tích cẩn thận với hai .

 

"Mấy năm nay lẽ kiếm nhiều lắm, nhưng một ngày tuyệt đối hai tệ. Hơn nữa khi đời sống ngày càng khấm khá, sẽ kiếm ngày càng nhiều. Còn một cái lợi nữa là ăn với học sinh thì nhiều kỳ nghỉ, mỗi cuối tuần đều nghỉ một hai ngày, nghỉ hè, nghỉ đông, còn nghỉ mùa vụ, ruộng đất trong nhà cũng lo liệu , kiếm nhiều hơn thợ hồ, mệt bằng."

 

Bà cố cũng thấy : "Mở! Mai bảo ông con thuê phòng học luôn. Vừa hiệu trưởng trường học là bạn học cũ của ông con. Cách kiếm tiền thế giờ chúng nghĩ nhỉ? Quán tạp hóa đầu thôn mở một năm mua tivi ! Nghe cũng chuẩn xây nhà lầu hai tầng rưỡi. Chắc chắn là kiếm ăn lắm."

 

Giang Hạ nhắc nhở: "Nếu thuê phòng học trong trường, nhất là hợp tác với nhà trường, ngoài tiền thuê, tiền lãi chia một ít cho nhà trường, như mới ăn lâu dài . Hơn nữa lúc ký hợp đồng thời hạn nhất là ký dài một chút, mười năm, hai mươi năm cũng sợ. Nếu tiền thì thể mua một gian cửa hàng gần trường, sẽ sợ chèn ép, nữa. Chỉ cần cửa hàng là của , mới thể mở là mở... Có gì cần giúp đỡ, hoặc là thiếu tiền thì cứ bảo cháu, thiếu tiền cháu cho mượn một ít."

 

Bà cố : "Mai xem , nếu thiếu tiền sẽ khách sáo với cháu ."

 

chắc là đủ tiền, thời gian qua con trai theo khơi xa kiếm gần 4000, bán cá cơm tổng cộng cũng kiếm hơn 3000, cái còn tính tiền công xây nhà mới cho vợ chồng Tiểu Hạ, thực , nhà bà cố cũng coi như là hộ vạn nguyên, chẳng qua báo lên thôi.

 

Vốn dĩ nhà họ cũng định qua năm xây nhà, nhưng nếu cơ hội ăn, đương nhiên là mở cửa hàng . Có tiền thì xây nhà lúc nào chẳng ?

 

Giang Hạ từ nhà bà cố về liền bắt đầu dịch sách. Hiện tại gần hai mươi ngày trôi qua, Giang Hạ cảm thấy khỏe, thực sự cần giường nghỉ ngơi nữa.

 

Cả ngày, Giang Hạ ngủ trưa hai tiếng, cùng Chu nấu bữa trưa, thời gian còn cứ dịch hai tiếng nghỉ một tiếng. Trong nhà yên tĩnh, hiệu suất cực cao, một ngày dịch xong cả một cuốn tài liệu tiếng Nga hơn 100 trang.

 

Hai ngày đó, đều là Chu Thừa Lỗi khơi, Giang Hạ ở nhà nghỉ ngơi và dịch sách.

 

Mãi đến sáng chủ nhật, Giang Hạ dậy cùng Chu Thừa Lỗi. Hôm nay con tàu mới mua sơn khô, thể hạ thủy, cô cũng xem. Hai hôm nay trời ấm lên rõ rệt, mặt trời lên là còn lạnh nữa, Chu Thừa Lỗi liền đồng ý.

 

Tối qua cả nhà Chu Thừa Sâm cũng về, vì hôm nay tàu của họ cũng khơi. Chu Thừa Sâm đặc biệt về để đưa bố vợ và vợ biển một ngày, cho họ quen.

 

Sáng sớm 6 giờ rưỡi, cả nhà đến bến tàu, đợi mười lăm phút vẫn thấy bố con nhà họ Lý .

 

Điền Thải Hoa bất mãn : "Sao lâu thế nhỉ?"

 

Lý Tú Nhàn: "Sắp ! Chắc sắp đến !"

 

Chu Thừa Sâm liền : "Anh cả, chú tư, hai cứ ! Không cần đợi !"

 

Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Được, bọn em . Cũng chỉ quanh quẩn vùng biển quen thuộc thôi, đợi họ đến thì qua đó nhé!"

 

"Được!"

 

Thế là Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Hâm mỗi lái một con tàu khơi!

 

Lý Tú Nhàn sốt ruột ngóng dài cả cổ.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Loading...