Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 367: Đều là tiền cả
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:35:55
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ tháo găng tay, rửa sạch tay, đến bên cạnh Chu Thừa Lỗi: "Còn thả lưới nữa ?"
"Không thả nữa. Chúng về sớm chút." Chu Thừa Lỗi vặn nắp bình nước đưa cho cô. Kéo thêm mẻ lưới nữa thì cá phân loại càng nhiều, sợ cô mệt.
"Cũng ." Giang Hạ nhận lấy bình nước.
"Dựa mà uống." Chu Thừa Lỗi dang cánh tay dài, ôm eo cô, giữ vững thể cô. Tàu lắc lư, Giang Hạ liền dựa , uống nước về phía .
Chu Thừa Lỗi ôm cô chào hỏi mấy đứa nhỏ trong bụng: "Hôm nay mệt con?"
Giang Hạ nuốt mấy ngụm nước: "Không mệt mà, nãy em chẳng bảo mệt ."
Bị chê nhiều, Chu Thừa Lỗi tủi : "Anh hỏi em, hỏi con mà."
"......"
Giang Hạ lườm một cái tội tự đa tình, nhấc chân giẫm lên chân một cái, nhịn giẫm thêm cái nữa. Sức cô như mèo cào, giẫm lên cũng chẳng đau, khóe miệng Chu Thừa Lỗi cong lên, ôm chặt cô, giữ cô vững, mặc cô loạn, cúi đầu hôn một cái, hôn vệt nước bên khóe miệng cô.
Giang Hạ giẫm hai cái thôi, đều ủng, giẫm cũng chẳng thấy gì. Cô cất bình nước, cả dựa lòng , mượn sức , thả lỏng tư thế ngắm biển rộng bao la.
Đột nhiên Giang Hạ thẳng dậy, nắm lấy cổ tay Chu Thừa Lỗi: "Anh kìa! Nhìn nhanh!"
Chu Thừa Lỗi ngước mắt theo. Phía xa mặt biển, hàng vạn con cá nhảy lên khỏi mặt nước. Con nối tiếp con , rầm rộ như vạn mã phi nhanh, theo con sóng từ xa đến gần.
"Chắc là cá đối." Chu Thừa Lỗi ôm chặt Giang Hạ, nhanh chóng mũi tàu, để tàu cân bằng với sóng biển.
Đợi tàu định , bảo Giang Hạ: "Em lái tàu , thả lưới."
"Vâng!" Giang Hạ đáp lời.
Chu Thừa Lỗi nhanh chóng tìm tấm lưới lưu (lưới trôi) một lớp, ước lượng cách , liền thả lưới xuống biển. Giang Hạ lái tàu nhanh chóng tiến về phía . Lưới đ.á.n.h cá từng chút một rơi xuống biển, dòng nước mở , hình thành một tấm lưới lớn thẳng . Đây là lưới lưu Chu tự đan, mua, nên chỉ một lớp, loại bán bên ngoài ba lớp. Mẹ Chu đan chuyên để bắt loại cá theo sóng lao tới .
Phía xa, Lý Tú Nhàn đầu , cũng thấy cảnh tượng chấn động ! Bà vội lớn tiếng gọi: "Bố! Mau, mau tàu !"
Bố Lý: "Lại thế?"
"Có đàn cá, bên đàn cá đang tới! Nhiều lắm! Nhảy cả lên mặt nước kìa!"
Bà thấy tàu của Giang Hạ bắt đầu kéo lưới lớn.
Lý Tú Nhàn càng sốt ruột: "Bố nhanh lên !"
Bố Lý: "Con đừng giục, bố quên cả cách đầu ."
Lý Tú Nhàn sắp tức c.h.ế.t: "A Sâm, lái !"
Chu Thừa Sâm tới, chỉ là cách quá xa, chắc chỉ vớt tí chút cái đuôi. Lý Tú Nhàn trơ mắt tàu cá của Chu Thừa Lỗi cứ chạy thẳng về phía , kéo một tấm lưới lớn.
Chu Thừa Lỗi thả lưới xong liền lái tàu. Anh vòng tay ôm Giang Hạ lòng, một tay cầm lái, cho tàu chạy tốc độ cao nhất, cố gắng kéo rộng phạm vi lưới khi đàn cá đến.
Đàn cá ngày càng gần! Càng ngày càng gần! Khi sóng biển ập đến tàu, con tàu chao đảo mấy cái. Giang Hạ còn thấy vài con cá nhảy lên boong tàu. Tiếng cá rơi lách cách sàn tàu như mưa đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-367-deu-la-tien-ca.html.]
Chu Thừa Lỗi: " là cá đối!"
Giang Hạ cũng nhận , đó từng bắt . Đàn cá đối con nào cũng to. Cá đối thường hoạt động ban ngày, tụ tập thành đàn, thỉnh thoảng sẽ nhảy lên khỏi mặt nước.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ thấy cá rơi xuống con nào cũng dài hơn nửa cánh tay cô, "Chẳng lẽ vì thời tiết nên chúng nó đều nhảy lên mặt biển chơi ?"
"Chúng tập tính nhảy lên mặt nước. Mùa đông là thời điểm để đ.á.n.h bắt loại cá , đặc biệt là Đông chí, năm nào cũng ít tàu cá chuyên khơi đ.á.n.h bắt loại cá để trứng cá muối. Trứng của loại cá thể chế biến thành trứng cá muối, còn gọi là 'vàng đen', bán đắt."
Họ may mắn, chẳng cần chuyên đ.á.n.h bắt cũng gặp đàn cá đối. Tàu lắc lư, Chu Thừa Lỗi ôm chặt cô, đổi hướng tàu, cố gắng lưới nhiều hơn. Đàn cá nhảy nhót mười phút thì biến mất.
Lúc nhóm Chu Thừa Sâm chạy tới thì đàn cá biến mất khỏi mặt biển.
Chu Thừa Lỗi với họ: "Anh hai, lái tàu quanh một vòng xem vớt ít nào , mấy con cá đối to lắm, chắc bán giá đấy."
"Được!" Chu Thừa Sâm đáp lời, nhanh chóng lái tàu đuổi theo.
Lý Tú Nhàn nhịn : "Bọn họ lưới nhiều lắm nhỉ?"
Lý Tú Nhàn buồn bực c.h.ế.t! Vừa buồn bực! Vừa hối hận! Chỉ hận thể đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân! Cảm giác bỏ lỡ mấy chục tỷ chính là thế đây. Tại lúc nãy bà lời trai chứ? Biết thế đừng lái nhanh như ! Họ lái tàu xa thì gặp đàn cá, ông trời đang trêu ngươi họ ?
Lý Khánh Dân giọng chua loét: "Chắc chắn là nhiều ! Kéo cái lưới to thế , cả đàn cá họ bắt hết ! Chúng còn dạo cái gì mà dạo!"
Anh thấy rõ họ kéo một tấm lưới dài ngoằng, đón đầu đàn cá đối sóng đ.á.n.h tới, một lưới bắt sạch!
Chu Thừa Sâm , dứt khoát giảm tốc độ tàu. A Lỗi bọn họ thả lưới mặt nước, cá đối đa phần đều nhảy lên, mà bắt hết ? Đâu lưới vây bọc đ.á.n.h cả đàn cá. Chỉ là kéo một tấm lưới thẳng tắp, cá nhảy lên, vượt qua lưới là thoát . Anh thấy nhiều cá nhảy qua phạm vi lưới, bơi xa. Nếu A Lỗi bảo đuổi theo? Đàn cá lớn như , một con tàu nhỏ bắt hết ? Cũng hai con tàu cùng vây bắt!
Có lẽ do bệnh nghề nghiệp nên Chu Thừa Sâm ghét nhất những kẻ năng vô trách nhiệm, cái gì cũng buột miệng bừa.
Lý Tú Nhàn phát hiện tàu cá đột nhiên chậm , cuống lên: "Sao chậm thế? Mau đuổi theo ! Anh cái gì ?"
Lý Khánh Dân: " đấy! A Sâm, tự nhiên dừng , mau đuổi theo ! Bao nhiêu cá chạy mất ! Lưới còn đang kéo nước đấy, đừng để mắc đáy!"
Chu Thừa Sâm: "Anh cả chẳng bảo cá A Lỗi bắt hết , em còn đuổi theo gì?"
Lý Tú Nhàn: "......"
Lý Khánh Dân: "......"
Lý Tú Nhàn tức đến suýt hộc máu, tức n.g.ự.c khó thở: "Anh linh tinh cũng tin ? Mau đuổi theo !"
Lý Tú Nhàn thực sự bó tay với ông chồng thỉnh thoảng dở chứng ! Sao chẳng vội chút nào thế? Thấy khác kiếm bộn tiền, ghen tị ? Thật sự tức c.h.ế.t mà!
Bố Lý: "A Khánh, con đừng bậy bạ! Nói linh tinh!"
Lý Khánh Dân: "Biết ."
Chu Thừa Sâm lúc mới tăng tốc. Lý Tú Nhàn phịch xuống. Tâm mệt! Ngày nào cũng khác kiếm tiền như nước, kiếm đủ tiền dầu và tiền công. Tâm đặc biệt mệt mỏi!
Bà về phía tàu cá của Giang Hạ xa xa: Giang Hạ đang lái tàu, Chu Thừa Lỗi đang thu lưới. Từng con cá đối trắng lấp lánh treo lưới, con nào con nấy to đùng. Đều là tiền cả đấy! Tiền của khác!