Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 385: Vô sự hiến ân cần

Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:08:12
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bữa tối, bún khô trộn hải sản.

 

Mẹ Chu , nước sốt đậm đà bao phủ lấy những con tôm đỏ au, càng cua cứng cáp, mực vòng đáng yêu, ngao hoa hé miệng , biển dài ngoằng, bạch tuộc nhỏ xíu, thịt ốc béo múp, bào ngư nhỏ khắc hoa như nén vàng... Các loại hải sản trải đều lớp bún trắng ngần.

 

Sắc, hương, vị đều đủ cả!

 

Giang Hạ gắp một đũa bún, đưa miệng. Bún trơn tuột, ghé sát mũi ngửi thấy mùi thơm thanh khiết của gạo, nước sốt sền sệt thơm lừng, mặn nhạt , màu sẫm nhưng đó là nước sốt đặc chế Chu ninh từ đầu tôm, sẽ mặn, thơm. Thịt tôm dai giòn, ngao hoa ngọt lịm, bạch tuộc sần sật, bào ngư chắc nịch...

 

Ngon quá! Ngon tuyệt! Mỹ vị nhân gian! Không gì sánh bằng!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trước mì hải sản là thanh đạm, giữ hương vị nguyên bản của hải sản, tươi ngon miệng. Hiện tại Chu , hương vị phong phú hơn nhiều. Bát của Chu Thừa Lỗi thêm ớt, bát của Giang Hạ và bọn trẻ thì cay.

 

Giang Hạ ăn một nửa, nếm thử bát cay của Chu Thừa Lỗi, cay cũng ngon tuyệt! Tuy nhiên vị cay khá lấn át, sẽ che lấp phần lớn vị tươi ngọt của hải sản. cay vốn dĩ là một hương vị tuyệt vời gì sánh đời . Cho nên kiểu nào cũng ngon!

 

"Mẹ, chỉ bằng bát bún hải sản trộn cũng thể mở quán đấy!"

 

Mẹ Chu : "Ngon thế cơ ?"

 

"Ngon quá mất!"

 

Bữa Giang Hạ ăn no căng. Chu Thừa Lỗi dắt cô dạo bờ biển cho tiêu cơm. Hai bộ một mạch đến bến tàu, Giang Hạ mới cảm thấy dễ chịu hơn chút, còn tức bụng nữa.

 

Ngày mai Chu Thừa Lỗi biển, cần ngủ sớm một chút, Giang Hạ đang định về thì ánh đèn chiếu tới, một chiếc máy kéo đang đến gần. Giang Hạ thoáng qua, là Chu Quốc Hoa lái máy kéo chở Ôn Uyển về.

 

Không đèn đường, nương theo ánh đèn xe, Chu Quốc Hoa vẫn nhận Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ, hỏi: "Muộn thế còn bến tàu, định biển đêm ?"

 

"Không, ăn no quá dạo chút thôi." Chu Thừa Lỗi đáp một câu.

 

Chu Quốc Hoa chỉ cảm thấy họ đúng là ăn no rửng mỡ, gì mà dạo chứ? Nếu là thì chỉ về giường ngủ sớm một chút, ban ngày mệt c.h.ế.t !

 

Anh : "Hôm nay cảm ơn hai , nếu Tiểu Uyển ngất giữa đường thì phiền toái to."

 

"Không gì, việc nên mà."

 

"Ôn Uyển kiểm tra ? Không chứ?" Giang Hạ hỏi.

 

"Rồi, bác sĩ bảo suy dinh dưỡng, cộng thêm tụt huyết áp nên mới ngất. Gần cả tháng nay cô ăn gì nôn nấy, khi uống nước cũng nôn, chắc là đói quá."

 

"Thế ngoài chú ý, đừng một xa quá, ngất xỉu thì phiền lắm. Muộn , bọn về đây, hai cũng mau về nghỉ ngơi !"

 

Giang Hạ thầm nghĩ may mà thấy sắc mặt cô nên chở cô về, nửa đường mà ngất xỉu, ngã từ xe máy xuống thì thế nào?

 

"Ừ." Chu Quốc Hoa cũng dám nữa.

 

Ôn Uyển mím môi, giả nhân giả nghĩa! Nếu bọn họ tiện đường chở cô về nhà, tống cổ cô bệnh viện, thì cô căn bản sẽ ngất xỉu ở bệnh viện! Nếu lúc xe máy của họ về nhà luôn, thì cái giờ cô ngất xỉu sớm về đến nhà ăn uống, nghỉ , căn bản sẽ xảy tình trạng đói lả mà ngất .

 

Giang Hạ quan tâm đến họ nữa, khoác tay Chu Thừa Lỗi về.

 

Đi nửa tiếng, Chu Thừa Lỗi hỏi Giang Hạ: "Còn no ?"

 

"Hết no ."

 

"Có mệt ? Hay là cõng em về?"

 

"Cũng ."

 

Chu Thừa Lỗi liền cõng cô chậm rãi bước về nhà.

 

Sáng hôm , Chu Thừa Lỗi dậy từ 4 giờ rưỡi biển. Chu Khang Bình từ hôm nay chính thức . Giang Hạ biển, ở nhà ngủ đến 7 giờ mới dậy, ăn sáng xong liền bắt đầu dịch sách.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-385-vo-su-hien-an-can.html.]

Mẹ Chu đẩy máy khâu cửa phòng khách, đang may áo vạt chéo và quần xẻ đũng cho trẻ sơ sinh. Dịch tiếng rưỡi, Giang Hạ ngoài rót nước uống, tiện thể một chút.

 

Cô cầm chiếc áo Chu may lên hỏi: "Mẹ, áo to quá ạ?"

 

Mẹ Chu: "Mẹ chuẩn vài cái nhỏ , trẻ con lớn nhanh, may rộng một chút sợ chật."

 

"Cũng đúng ạ."

 

Lúc Chu Lị xách một miếng thịt ba chỉ và một cái làn .

 

"Thím Phúc, nhanh thế bắt đầu may quần áo trẻ con ?"

 

Mẹ Chu thấy cô hai tay xách đầy đồ, liền cảm thấy chắc chắn chuyện !

 

Bà hỏi: "Cô mới chợ phiên về ?"

 

Chu Lị : "Không ạ, cháu đặc biệt qua đây cảm ơn Tiểu Hạ."

 

Giang Hạ hiểu . Mẹ Chu thì Giang Hạ.

 

Chu Lị đặt đồ xuống: "Hôm qua Tiểu Uyển khỏe, may mà Tiểu Hạ và A Lỗi đưa con bé bệnh viện."

 

Giang Hạ: "......"

 

Chính chủ còn đến cửa, cô nhiệt tình gớm. Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo ( chuyện nhờ vả thì cũng là ý đồ )!

 

"Chị khách sáo quá, bọn em chỉ gọi cái xe cứu thương thôi, cũng chẳng giúp gì."

 

" may mà em gọi xe cứu thương đưa nó bệnh viện, nếu ngất xỉu giữa đường thì thế nào."

 

Mẹ Chu kinh ngạc: "Ngất xỉu á?"

 

"Chứ còn gì nữa! Con bé đó cũng chủ quan, khỏe mà cứ một chạy lên thành phố..."

 

Chu Lị lặp những lời với Chu Thừa Lỗi hôm qua. Tám chuyện kinh nghiệm nuôi con với Chu một hồi, lái sang chuyện phụ nữ vất vả, đó lái sang công việc.

 

Giang Hạ đang định về phòng thì cô nắm lấy cơ hội : "Như Tiểu Hạ và Tiểu Uyển văn hóa, dịch thuật, ở nhà cũng kiếm tiền, thế thì chẳng cần lo lắng gì! Như chị đây , cũng chẳng khi nào mất việc."

 

Mẹ Chu: "Cô ở đội sản xuất là bát cơm sắt , sợ gì?"

 

Chu Lị: "Thím ? Sau đội sản xuất cải cách, đổi thành tổ dân phố. Đến lúc đó cần nhiều như , cháu đang sợ giữ việc đây."

 

Mẹ Chu: "Hả? Không thể nào chứ?"

 

"Sao thể? Bây giờ đều cần tính công điểm nữa, ruộng đất chia về từng hộ , còn cần đội sản xuất gì? Tiểu Hạ em đúng ? Em ngóng tin tức gì ?"

 

Giang Hạ lắc đầu: "Em , gì cả."

 

Chu Lị tin Giang Hạ , cô : "Tiểu Hạ, em mà nhận tin tức gì nhất định bảo chị nhé! Cả nhà chị trông chờ đồng lương của chị đấy! Em thật sự bố em gì về chuyện công việc ?"

 

Giang Hạ: "Bố em ở nhà chuyện công việc."

 

"Chị là thật đấy! Tiểu Hạ em cũng mà, chị lấy chồng về đây, coi là thôn , nếu còn đội sản xuất, chỉ lập cái tổ dân phố, thì chị đây? Tiểu Hạ, em nhất định giúp chị nhé? Chị nhất định sẽ cảm ơn em, để em giúp !"

 

Giang Hạ: "Chị nghĩ nhiều , em gì cả, hơn nữa em cũng năng lực giúp chị. Em thấy chị đừng lo bò trắng răng, sự việc lẽ như chị nghĩ ! Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng."

 

Giang Hạ còn đội sản xuất thì cũng cải cách thành Ủy ban thôn, tổ dân phố, sẽ đến mức mất việc.

 

Chu Lị cảm thấy Giang Hạ việc đơn giản thế cũng giúp. Cái gì mà năng lực giúp? Cô năng lực thì ai năng lực? Đây chỉ là chuyện một câu thôi mà! Không giúp thì cứ thẳng là giúp.

 

 

Loading...