Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 395: Dì Phân

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:36
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lần Chu Thừa Lỗi lái máy kéo lên thành phố mua đồ, tiện thể chở một ít cá khô giao, qua xưởng dệt xem mẫu vải rèm cửa. Anh còn một việc nữa ở thành phố.

 

Giang Hạ một chiếc đệm độ cứng , độ đàn hồi, ngạc nhiên cúi đầu quan sát: "Cái đệm bao giờ thế?"

 

Không ngờ còn cải tạo cả ghế máy kéo! Dưới đáy ghế gia cố thêm mấy cái lò xo to, tác dụng giảm chấn chống xóc nảy. Chỗ cô còn lắp thêm cả tựa lưng. Khiến cô dựa thoải mái. Chiếc máy kéo vẫn luôn đậu nhà mới, Giang Hạ để ý.

 

"Tối qua."

 

Máy kéo khá rung lắc, đó nghĩ đến việc sẽ lúc dùng máy kéo đưa Giang Hạ lên thành phố. Ban đêm Giang Hạ ngủ sớm, rảnh rỗi liền tháo một chiếc áo bông cũ , dùng lá hương bồ đan một cái đệm hình chữ nhật, bên trong nhồi từng lớp bông và rơm, chắc chắn mà mềm mại, tác dụng giảm xóc nhất định.

 

Chu Thừa Lỗi nắm tay dùng sức vài vòng, máy kéo nổ máy, rút tay , đến bên Giang Hạ, cất tay ghế lái. Anh đưa tay chỉnh khăn quàng cổ và mũ len cho Giang Hạ. Kéo mũ len xuống thấp, che kín lông mày và cả tai cô. Lại kéo khăn quàng cổ lên cao, che kín mũi miệng. Chỉ lộ mỗi đôi mắt.

 

Giang Hạ: "......"

 

gương ngắm vuốt cả buổi mới tạo kiểu mũ len và khăn quàng cổ hảo nhất đấy!

 

"Anh gì thế? Hỏng hết tạo hình của em !" Giang Hạ lườm , đưa tay định chỉnh mũ và khăn.

 

Chu Thừa Lỗi mặc kệ tạo hình gì, kéo tay cô xuống: "Đừng động đậy, cứ để thế , hôm nay lạnh hơn nhiều, gió thổi suốt đường lên thành phố tai mũi em sẽ đỏ ửng lên mất, đến nơi chỉnh cho. Hơn nữa hôm nay gió to, đường bụi, mùi dầu diesel máy kéo cũng nồng, che thế ."

 

Giang Hạ thấy lý, bèn thôi động đậy nữa.

 

"Ngồi vững nhé." Chu Thừa Lỗi thấy cô vững, vẫn nhắc nhở một câu, đó gạt cần , lái máy kéo xuất phát.

 

Khi Chu Thừa Lỗi lái máy kéo khỏi thôn, đường gặp hai dân làng. Là một phụ nữ thôn bên cạnh, vai gánh hai bao tải dứa và một cái lồng gà, tay dắt một bé gái chừng bảy tám tuổi. Quần áo bé gái chắp vá chằng chịt nhưng sạch sẽ.

 

Chu Thừa Lỗi với Giang Hạ: "Đó là dì Phân, của một bạn học cũ của , để hỏi xem dì ."

 

"Vâng."

 

Máy kéo dừng mặt phụ nữ.

 

"Dì Phân." Chu Thừa Lỗi chào , đó mới hỏi: "Hai con đấy ạ?"

 

Giang Hạ chào: "Chào dì Phân ạ."

 

"À, vợ thằng A Lỗi đấy ." Dì Phân đáp, : "Dì lên trấn, hôm nay chẳng phiên chợ ? Dì bán chút đồ."

 

Chu Thừa Lỗi xuống xe : "Cháu lên thành phố, khéo tiện đường, dì lên xe , cháu đưa ."

 

"Không cần , cần ! Sắp đến nơi ! Dì tự bộ ! Không lỡ việc của các cháu, các cháu nhanh !"

 

Bà mang theo một lồng gà sắt, nhỡ gà ị bẩn máy kéo thì .

 

Giang Hạ : "Không lỡ việc ạ, đằng nào cũng tiện đường, dì Phân đừng khách sáo, hai con mau lên xe ạ."

 

Chu Thừa Lỗi xuống xe, đỡ lấy gánh nặng vai đối phương, giúp bà nhấc hai bao tải dứa và lồng gà lên thùng xe.

 

"Thế thì ngại quá! Vậy đến ngã ba trấn các cháu cho dì xuống là !"

 

"Ấy, bao tải cũ , cho dì lót cái! Dì sợ gà ị thùng xe."

 

"Không ạ, cần lót." Chu Thừa Lỗi .

 

Dì Phân vẫn vơ một nắm cỏ khô ven đường, lót đáy lồng gà. Sau đó dì Phân bảo con gái tự trèo lên máy kéo. Chu Thừa Lỗi nhớ đứa bé 9 tuổi, cũng lớn , nên bế cô bé lên xe. Đợi hai con lên xe xong, mới ghế lái, vững, nổ máy.

 

Giang Hạ thấy quần áo cô bé mỏng manh, lấy một chiếc chăn mỏng đưa phía : "Dì Phân, đắp cho bé ạ, chắn gió."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-395-di-phan.html.]

 

Đây là Chu Thừa Lỗi chuẩn cho cô, nhưng cô mặc ấm , lạnh.

 

"Không cần , cần . Không lạnh , nó mặc áo bông . Cháu đắp , hai đứa đắp !"

 

Giang Hạ : "Dì cứ đắp cho em ạ! Ngồi máy kéo gió to hơn bộ, nhỡ trúng gió cảm lạnh thì khổ."

 

Dì Phân mới nhận lấy, đắp cho con gái. Chiếc chăn mỏng mềm mại, còn vương mùi bồ kết thoang thoảng và nắng, rõ ràng là giặt giũ sạch sẽ. Bà chút ngại ngùng, sợ bẩn.

 

Chu Thừa Lỗi là ít , ngoại trừ lúc dỗ Giang Hạ nhiều hơn để vun đắp tình cảm vợ chồng, bình thường ngoài ít khi mở miệng. Bản Giang Hạ cũng ít , nhưng gì thì ngại, chủ yếu là sợ con dì Phân ngại.

 

Giang Hạ hỏi: "Dì Phân chợ bán đồ muộn thế ạ?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Ừ, dậy muộn nên trễ."

 

Thực là trong nhà chồng liệt giường cần chăm sóc, đợi bà cụ tỉnh dậy, bón cho ăn xong mới .

 

Giang Hạ nghĩ đến chuyện sắp tới nhà mới sẽ tân gia, đến lúc đó mời họ hàng bạn bè và trong thôn ăn cơm. Kết hôn và tân gia ở đây đều là chuyện đại hỷ. Người trong thôn gặp hai chuyện vui đều mở tiệc chiêu đãi cả thôn. Chu Thừa Lỗi tính toán, đến lúc đó thể 20 mâm cỗ.

 

Chính cái gọi là vô gà bất thành yến ( thành tiệc), một mâm cần nửa con gà trống hoặc một con gà mái. Trong nhà gà mái thì nhiều, nhưng chỉ hai con gà trống. Tuy nhiên gà mái đều đang đẻ trứng, nỡ g.i.ế.c. Gà trống thì một con để thịt cúng Đông chí, con còn giữ để đạp mái, nếu gà mái đẻ trứng sẽ ấp nở gà con.

 

Giang Hạ hỏi: "Dì Phân, dì nuôi nhiều gà ạ? Vừa khéo nhà cháu định mua một ít gà tiệc rượu."

 

Dì Phân lập tức hỏi: "Cần bao nhiêu? Nhà dì mười sáu con gà trống, hai mươi con gà mái."

 

Bà dựa nuôi gà kiếm sống, nên nuôi nhiều.

 

Giang Hạ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Lấy mười sáu con gà trống ạ? Gà mái lấy ?"

 

Sắp Tết , Tết cũng dùng gà trống cúng, hơn nữa còn lệ làng, hoạt động rước thần.

 

Chu Thừa Lỗi: "Dì Phân, nhà dì thể bán gà trống, gà mái bọn cháu lấy hết."

 

Bác sĩ Cao chẳng bảo cái gì cũng nên ăn một chút , mua nhiều gà, mỗi tuần ăn một hai gà cũng .

 

Dì Phân : "Được, thế lồng gà sắt dì cũng bán nữa, giữ hết, đến lúc đó mang sang nhà các cháu."

 

Giang Hạ : "Vậy phiền dì Phân, lồng gà bọn cháu mua , lồng sắt đến lúc đó trả dì. Gà dì cân ở nhà ạ? Bao nhiêu tiền thế dì?"

 

Lồng sắt hai con gà trống, hai con gà mái già, đều béo !

 

Dì Phân : "Cân , gà trống một con bảy cân rưỡi, một con bảy cân tám lạng, gà mái một con bốn cân rưỡi, một con bốn cân. Gà trống nuôi hơn một năm , gà mái già nuôi ba năm cũng , bổ lắm đấy, dì tính chung cho các cháu chín hào một cân nhé."

 

Hiện tại gà thường bán bảy tám hào một cân, đương nhiên cũng xem nuôi bao lâu, nuôi bốn năm tháng mà đẻ trứng thì rẻ hơn chút. Gà trống và gà mái già đắt hơn, thường một tệ đến hơn một tệ một hào một cân. Giá quy định của nhà nước đối với nông sản thực phẩm phụ đổi thường xuyên, nhưng chênh lệch nhiều lắm.

 

Giang Hạ đưa cho dì Phân 25 tệ.

 

"Không cần nhiều thế ."

 

Giang Hạ: "Cũng tầm đó thôi ạ, bọn cháu cũng thể chiếm tiện nghi của dì , cháu mua của dì còn cần phiếu đấy! Cứ thế ạ! Nếu để dì lỗ vốn, cháu cũng chẳng dám mua của dì nữa ."

 

Dì Phân lúc mới nhận lấy, luôn miệng cảm ơn, lồng sắt cũng bảo tặng họ luôn.

 

Vừa lúc đến ngã ba chợ trấn, Chu Thừa Lỗi dừng xe, giúp bà nhấc hai bao tải dứa xuống. Dì Phân dắt con gái vẫy tay chào tạm biệt họ.

 

Xe máy kéo chạy xa, Giang Hạ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Con gái dì Phân là..."

 

 

Loading...