Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 399: Trở về
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:41
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợt khí lạnh kéo dài lâu, khi thời tiết ấm áp trở là mười ngày .
Trời quá lạnh, gió to, mấy ngày nay em Chu Thừa Lỗi đều khơi.
Tranh thủ những ngày biển , hai em sửa sang một gian phòng chứa đồ cũ trong nhà, biến thành phòng hong gió, mua ngói xây thêm một gian phòng sấy bên cạnh bếp. Để tiện sấy khô và hong gió cá khô những ngày nồm ẩm.
Mẹ Chu cũng thích Chu Thừa Lỗi xây phòng sấy lúc , nhưng Chu Thừa Lỗi tin mấy chuyện kiêng kỵ đó, bà cũng chẳng còn cách nào.
Sau đó mấy ngày nay Giang Hạ và Chu cùng may xong rèm cửa và bộ chăn ga gối đệm bốn món.
Hôm nay, Chu Thừa Lỗi lắp thanh treo rèm ở nhà mới, treo rèm lên. Chu Thừa Sâm và Chu Thừa Hâm cũng sang giúp, ba em mỗi một tầng. Ngày mai là Đông chí, hôm nay đúng thứ bảy, nên gia đình hai cũng về. Chu Thừa Lỗi phụ trách tầng hai.
Bận rộn nửa ngày, ba em cuối cùng cũng lắp xong thanh treo, treo rèm lên.
Mẹ Chu phòng khách và phòng ngủ khi treo rèm, : "Treo rèm lên, cảm giác cả căn phòng khác hẳn. Sao treo rèm thế nhỉ?"
Cửa sổ phòng khách mở rộng, treo rèm lên trông sang trọng, hơn nữa hoa văn rèm cửa đồng bộ với màu sô pha, cảm giác hài hòa, dễ chịu. Hơn nữa mấy hôm Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi lên thành phố giao cá khô, tiện thể dạo phố mua một bình hoa, đồ trang trí, chậu cây cảnh, đèn ngủ đầu giường... về trang trí nhà mới. Có rèm cửa và một vật dụng trang trí, mỗi gian trong nhà đều trở nên ấm áp và sang trọng hơn.
Điền Thải Hoa đang giúp quét dọn bụi khoan tường rơi xuống, xong liền : "Tiểu Hạ cách trang trí thật, nhà chẳng khác gì nhà tivi. Phòng khách nhà con, Tiểu Hạ giúp bố trí một chút, treo rèm lên, cảm giác cũng hơn nhiều."
Mấy hôm bà nhờ Giang Hạ sang bố trí phòng khách giúp, lập tức khác hẳn! Hiện tại nhà bà cũng lắp rèm, cũng là Giang Hạ giúp chọn vải rèm.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lý Tú Nhàn xong liền : "Nhà chị cũng treo rèm ? Cũng là loại vải rèm ? Mọi mua ở thế?"
Bà thấy mấy mẫu vải rèm Giang Hạ chọn , tây, cũng mua ở , tuần bà mới dạo trung tâm thương mại và Cung Tiêu Xã mà thấy.
Điền Thải Hoa đắc ý : " ! Thay ! Không mua , là Tiểu Hạ đặt ở xưởng dệt đấy, xưởng dệt còn sản xuất đại , mua cũng chẳng chỗ bán . Vải rèm nhà chị là Tiểu Hạ cố ý lấy thêm từ xưởng dệt cho chị đấy, còn mất tiền. Không chỉ vải rèm, còn vỏ chăn, ga trải giường, vải vỏ chăn thích lắm, chị còn lấy may quần áo chứ."
Lý Tú Nhàn mất tiền, lập tức hỏi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, mấy loại vải rèm còn ? Vải rèm nhà chị cũ , chị cũng đổi."
Giang Hạ quét bụi lắc đầu: "Hết ạ, em chị hai cũng đổi rèm, nên lấy nhiều, chị cả với em em mới lấy thêm một ít."
Xưởng trưởng Bành thích những mẫu hoa văn , cảm thấy xuất khẩu nhất định bán chạy, cho nên cũng lấy tiền, còn tỏ ý Giang Hạ nếu mẫu hoa văn nào thể tiếp tục cung cấp cho xưởng dệt sản xuất, bà thể chia phần trăm lợi nhuận.
Lý Tú Nhàn gì nữa, mặt , trong lòng vui: Không mất tiền mà cũng lấy nhiều thêm một ít! Lúc giúp Điền Thải Hoa lấy, nghĩ đến bà cũng là chị dâu ? Không hỏi xem bà cần ? Hai họ chính là đang cô lập bà !
Lý Tú Nhàn những tấm rèm cửa , càng càng thấy chướng mắt, thấy thiệt thòi. Rèm cửa tốn vải, mua vải may rèm cho một phòng, kiểu gì cũng mất mười mấy hai mươi tệ, còn cần phiếu vải! Điền Thải Hoa bảo còn ga trải giường và vỏ chăn, một cái ga giường đơn và một bộ vỏ chăn cũng tốn ít vải !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-399-tro-ve.html.]
Mẹ Chu xách một xô nước và cây lau nhà , định lau sàn cho sạch.
Lý Tú Nhàn thấy thế liền : "Con đổ đống rác đây, Oánh Oánh chạy chơi , đừng chạy bờ biển, con tiện thể xem !"
Nói xong, bà xách thùng rác ngoài. Một giây cũng ở thêm! Tức c.h.ế.t !
Bụi sàn quét sạch, Điền Thải Hoa đón lấy cây lau nhà trong tay Chu: "Để con lau cho!"
Giang Hạ cầm giẻ lau và chổi lông gà lau sạch bụi sô pha, bàn và kệ tivi. Ba em Chu Thừa Lỗi cũng lau sàn, lau sô pha.
Mẹ Chu thấy thế liền về nhà cũ nấu cơm, Giang Hạ lau bụi kệ tivi xong cũng về phụ giúp. Mẹ Chu rửa rau : "Mai là Đông chí , bố con gọi điện về bảo mấy ngày nữa là về, mãi thấy về nhỉ?"
Giang Hạ cũng lo lắng, nhưng vẫn : "Mấy hôm khí lạnh, chắc chậm trễ thôi ạ!"
"Chắc thế." Chỉ là khí lạnh, bão, Chu sợ lắm. Tàu to như thế, khả năng chống chọi sóng gió vẫn khá mạnh. vẫn lo lắng.
Khoảng 5 giờ chiều, cha Chu cuối cùng cũng về, mang theo một túi tiền to tướng, đây là tính gửi sổ tiết kiệm. Ông đưa túi hành lý cho Chu Thừa Lỗi, với Giang Hạ: "Tiểu Hạ, chỗ là cho con, bố để sổ tiết kiệm ở bên trong túi. Con cất sổ tiết kiệm kỹ , đừng để mất."
Cha Chu nhắc nhở họ cất tiền cẩn thận. Túi tiền ông vốn định đưa cho Vượng Tài cầm, nhưng Vượng Tài giờ đang mang ba tiểu Vượng Tài, túi nặng, chỉ thể để con trai .
Lý Tú Nhàn liếc túi hành lý cha Chu đưa cho Chu Thừa Lỗi: Sẽ cả túi là tiền chứ? Thế thì bao nhiêu tiền cho ?
Giang Hạ liền cùng Chu Thừa Lỗi về phòng cất đồ. Cha Chu thể mua quần áo cho cô, cho nên trong túi hành lý chắc chắn là tiền. Hai vợ chồng về phòng, đóng cửa mới mở túi . Quả nhiên là một túi to tiền mệnh giá lớn (Đại đoàn kết - tờ 10 tệ), cũng một ít mệnh giá khác. Giang Hạ tít mắt bắt đầu đếm tiền.
Cha Chu về nhà, tối đến là cả đại gia đình cùng ăn cơm.
Cha Chu kể chuyện theo một tàu cá đến vùng biển nào đó đ.á.n.h bắt cá chình. Hàng năm đều nhiều tàu cá qua đó đ.á.n.h bắt cá chình, tàu cá địa phương sáng chiều về, một ngày thể vớt cả vạn cân cá chình. Tàu cá nhà họ lớn, máy dò cá, bắt càng nhiều hơn.
Tàu cá địa phương chắc tàu lớn chứ? Một ngày mà cả vạn cân? Lý Tú Nhàn xong hỏi: "Vậy bố biển kiếm ít tiền nhỉ?"
Cha Chu ha hả : "Cũng tàm tạm."
Lần biển lâu, ông bắt xong cá chình theo một chiếc tàu lớn vớt cá ngừ, đó vớt một ít cá cơm mang về nhà, qua nhiều vùng biển, kiếm cũng kha khá. Trừ chi phí, lương thủy thủ, còn hơn chín vạn.
Giang Hạ từng một vị tổng giám đốc giàu nhờ tàu thuyền , ở thời đại hoàng kim , sở hữu một chiếc tàu lớn, một năm hồi vốn, hai năm thực hiện tự do tài chính là mơ. Đương nhiên, lời phần phóng đại, đối phương chỉ thời buổi ăn dễ, và tàu lớn kiếm tiền.