Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 405: Quà mừng (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:47
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ đạc Giang mang đến, thứ gì nên thì đều , thiếu thứ gì, hơn nữa đều là đồ chọn lọc kỹ càng, chọn loại nhất, to nhất để chuẩn .

 

Ngoài những món mang ý nghĩa lành mà theo phong tục ai cũng chuẩn , bà còn chuẩn thêm ít quà tặng khác.

 

Cốp của hai chiếc xe Jeep đều chất đầy ắp.

 

Người nhà họ Chu mỗi tay xách nách mang quà nhà.

 

Cảnh tượng khiến dân làng thì thầm to nhỏ, bàn tán xôn xao:

 

“Cái bao to là chăn len ? Nhìn qua là chăn len xịn, đến cái túi đựng chăn cũng sang trọng!”

 

“Sao mua tận hai cái chăn len, là ý song hỷ lâm môn ?”

 

“Cái túi in đầy chữ nước ngoài, hàng nhập khẩu, là chăn gì.”

 

“Chăn tơ tằm đấy? Chăn tơ tằm là đắt nhất.”

 

“Đó là nồi cơm điện ? Nồi cơm điện cũng mua cho, nấu cơm tiện .”

 

“Rượu là rượu Mao Đài đấy.”

 

“Mấy thùng, mấy hộp là gì.”

 

“Không , , nhưng đóng gói thế , tuyệt đối là đồ .”

 

……

 

Sau khi chuyển hết đồ từ hai xe xuống, Giang đưa chìa khóa của một chiếc xe cho Chu Thừa Lỗi : “A Lỗi, con cùng lái xe chỗ khác đỗ , để xe tải chuyển tủ lạnh và máy giặt xuống.”

 

Chu Thừa Lỗi vốn cũng định mua tủ lạnh, nhưng cha Giang sớm là lúc chuyển nhà mới ông sẽ mua tủ lạnh và máy giặt, ông đặt hàng và trả tiền , sợ vợ chồng tin còn đưa biên lai cho xem.

 

Máy giặt thì Giang Hạ mua lắm, cô cảm thấy máy giặt tự động thì đáng mua, máy giặt bán tự động còn phiền phức hơn giặt tay.

 

mua cũng mua , là tấm lòng của lớn, hai vợ chồng đương nhiên sẽ phật ý, đều tỏ vui vẻ.

 

“Vâng ạ.” Chu Thừa Lỗi nhận lấy chìa khóa xe lái xe bãi đất trống phía đỗ .

 

Mẹ Giang lái xe theo .

 

Ôn Uyển dáng vẻ lái xe của Chu, ánh mắt lộ vẻ cực kỳ hâm mộ: Hóa phụ nữ cũng thể lái xe !

 

Hơn nữa phụ nữ lái xe trông thật ngầu!

 

Hai chiếc xe , xe tải liền .

 

Dân làng thấy khiêng xuống máy giặt và tủ lạnh, ai nấy đều líu lưỡi!

 

Tủ lạnh và máy giặt đều mua cả!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Chu Thừa Lỗi cưới Giang Hạ đúng là nhặt bảo vật! Con trai mà cưới cô vợ như thế về nhà, sẽ coi nó như công chúa mà chiều chuộng!”

 

“Bà đừng mơ! Con trai bà bản lĩnh như Chu Thừa Lỗi ? Người Giang Hạ đính hôn với A Lỗi lúc vẫn là đoàn trưởng. Nếu Giang Hạ chịu gả cho chắc?”

 

“Giang Hạ cũng là xui xẻo! Gia cảnh như thế, xinh như thế, rõ ràng thể gả nơi ! Lại gả thành thế ! Đây là từ cành cao bay xuống ruộng đồng, phượng hoàng biến thành gà rừng, thảo nào lúc cứ đòi ly hôn.”

 

“Chu Thừa Lỗi cũng kém, Chu Thừa Lỗi nếu bản lĩnh, tiền thì giờ cũng chẳng giữ . Sao bà Giang Hạ khắc chồng? Bọn họ mới đính hôn bao lâu? Chu Thừa Lỗi liền điếc, đoàn trưởng cũng nữa!”

 

“Khắc chồng chắc là tính , thấy Giang Hạ vượng phu (tướng vượng chồng). Chu Thừa Lỗi cưới Giang Hạ xong, kiếm tiền cứ như biển múc nước , nhanh khủng khiếp.”

 

“Chu Thừa Lỗi nếu kiếm tiền thì Giang Hạ chịu ở chắc? Cô chính là thấy Chu Thừa Lỗi biển đ.á.n.h cá mỗi ngày kiếm cả nghìn cả trăm đồng mới nhắc chuyện ly hôn nữa đấy.”

 

“Bà đúng là ăn nho thì chê nho xanh, hươu vượn! Người Giang Hạ tự bản lĩnh , cô ở Hội chợ Quảng Châu dựa phiên dịch kiếm tiền cả đời tiêu hết, Chu Thừa Lỗi kiếm còn chắc nhiều bằng cô !”

 

“Thế lúc ly hôn?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-405-qua-mung-2.html.]

“Bà thật buồn ! Hai vợ chồng ai mà chẳng lúc cãi đến mức ly hôn? Gả cũng gả , lúc ai trói cô bắt gả, tại nhất định ly hôn? thấy nguyên nhân cô mẩy lúc đó ly hôn, mà là ở riêng!”

 

“Hình như cũng đúng, ở riêng xong cô loạn nữa. Chậc chậc, vẫn là thành phố lợi hại!”

 

“Giang Hạ đương nhiên lợi hại! Điền Thải Hoa cũng Giang Hạ, bà xem bây giờ cô ngày nào cũng khen Giang Hạ thế nào, cái miệng đó của cô xem khen ai bao giờ …”

 

……

 

Đây là mấy bà phụ nữ trong thôn rảnh rỗi việc gì , chuyên thích chuyện thị phi lưng khác. Chỉ cần cho một hình ảnh, các bà thể biên cả một câu chuyện dài.

 

Nói xong các bà theo nhà họ Giang tiếp tục xem náo nhiệt.

 

Trong phòng, Giang Hạ dẫn Giang, Giang Đông và Trương Phức Nghiên tham quan nhà.

 

Trương Phức Nghiên thấy phòng ở tầng hai thể thấy cảnh biển, nhịn trầm trồ: “Nhà cảnh sắc cũng quá ! Sao thể thế chứ! Tớ cũng dọn tới đây ở!”

 

Đã hai tháng nay trời mưa mấy, cho nên nước biển xanh thẳm say lòng .

 

Nhìn qua cửa sổ phòng, ánh nắng, bãi cát, trời xanh, mây trắng, biển rộng, hải âu, nối liền một dải, hình ảnh sạch sẽ, trong trẻo tươi .

 

Ngay cả Giang cũng cảm thấy , “Mỗi ngày ngủ dậy thấy cảnh sắc , tâm trạng cũng sẽ lên.”

 

Giang Hạ : “Mẹ, Tiểu Nghiên, thích thì tối nay ở đây ngủ, ngày mai thể ngắm mặt trời mọc biển. Chập tối đưa biển ngắm hoàng hôn.”

 

Mẹ Giang : “Ngày mai còn nữa!”

 

Trương Phức Nghiên thì lắm, tiếc nuối : “Vé máy bay tối nay , ngày mai về trường.”

 

Giang Đông xong liền : “Chị, bọn em nghỉ hè đến.”

 

Giang Hạ : “Được, nhưng thời tiết thêm một thời gian nữa biển mới xanh thế , trời mưa nước biển sẽ đục, bằng.”

 

“Hy vọng nghỉ đông thời tiết .”

 

Mấy tham quan xong nhà, sân thượng chuyện, Chu Thừa Lỗi thấy khách đến liền : “Hạ Hạ, ông bà ngoại, các đến , xuống đón một chút, em ở đây trò chuyện với .”

 

Sau đó với Giang: “Mẹ, chuyện với Hạ Hạ nhé, con xuống một lát.”

 

Mẹ Giang vội : “Hạ Hạ, con cũng ! Mẹ con tự đây ngắm cảnh là . Hôm nay khách khứa đông, ngoài, hai đứa tiếp đón họ hàng bạn bè cho chu đáo là , bên sẽ lo liệu .”

 

Trương Phức Nghiên và Giang Đông cũng bảo cô tiếp khách.

 

Giang Hạ còn gặp nhà đẻ của Chu bao giờ, liền : “Mẹ, Nghiên Nghiên, Tiểu Đông đến phòng khách tầng hai hoặc phòng con chơi nhé, con xuống đón ông bà ngoại của A Lỗi.”

 

“Đi ! Nên thế mà!”

 

Vì thế hai vợ chồng xuống lầu đón nhà đẻ của Chu.

 

Giang Hạ xuống cầu thang nhanh, Chu Thừa Lỗi kéo cô : “Chậm một chút, còn tới nơi .”

 

Giang Hạ liền thả chậm tốc độ.

 

Bởi vì Chu Thừa Lỗi thấy họ từ xa lầu, cho nên hai xuống lầu, với Chu và một tiếng, cả nhà cùng ngoài đón.

 

Người nhà đẻ Chu đều ở thành phố bên cạnh, họ bắt chuyến xe sớm nhất mới tới đây, xe hơn năm tiếng đồng hồ.

 

Mẹ Chu và cha Chu đón tiếp: “Cha, , cả, chị dâu cả.”

 

Ba em và ba chị em dâu cũng đón tiếp: “Ông ngoại, bà ngoại, cả, mợ cả.”

 

Ông ngoại, bà ngoại ngôi nhà lầu cao cao : “Đây là nhà mới A Lỗi xây ? Tốt, lắm!”

 

Cha của Chu vẫn còn khỏe mạnh, 80 tuổi nhưng thể vẫn rắn rỏi.

 

Hai cụ thương nhất là Chu Thừa Lỗi, đứa cháu ngoại từ nhỏ rời nhà, cho nên dù mấy chục tuổi, lúc Chu Thừa Lỗi kết hôn cụ cũng đến, cũng nhất định đến, nhà khuyên thế nào cũng .

 

 

Loading...