Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 409: Cố ý
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:51
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đông quá, một chiếc máy cày hết.
Chu Thừa Lỗi lái chiếc xe Jeep, còn Chu Thừa Hâm lái máy cày để đưa .
Giang Hạ ở ghế phụ, hàng ghế là ông bà ngoại, chị họ cùng đứa con trai ba tuổi của chị .
Hàng cuối cùng là chỗ của mợ cả, mợ hai, mỗi đều đang bế một đứa cháu nội.
Chiếc xe thiết kế mui mềm, thể chở cả lẫn hàng. Vì nhà máy cày nên Chu Thừa Lỗi mua loại xe bán tải, thành phía xe hai hàng ghế .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu Thừa Lỗi tính toán rằng khi ba đứa con chào đời, cả nhà bảy ngoài sẽ đủ chỗ. Nếu về độ thoải mái thì tất nhiên xe du lịch kiểu của cha Giang Hạ sướng hơn. đường làng, gặp ngày mưa gió thì loại xe Jeep gầm cao dễ lái hơn nhiều.
Bà ngoại sờ sờ ghế xe, : "Không ngờ đời chiếc xe thế . Kiếp coi như mãn nguyện !"
Giang Hạ đáp: "Sao mãn nguyện sớm thế ạ? Bà còn máy bay mà. Bà ngoại ráng sống khỏe, cháu đưa bà máy bay."
Bà ngoại móm mém: "Được, , sẽ máy bay cùng cháu."
"Vậy quyết định thế nhé!..."
Mọi rôm rả, chiếc xe Jeep chạy êm ái nhưng chậm rãi đến ga tàu hỏa thành phố, lúc máy cày vẫn tới nơi.
Chu Thừa Lỗi đỗ xe bên đường, bảo Giang Hạ trong xe đợi cùng , còn thì lấy vé. Từ hôm qua gọi điện cho trưởng ga nhờ giữ vé giúp.
Khi Chu Thừa Lỗi mua vé xong thì máy cày cũng tới.
Anh đỡ Giang Hạ xuống xe , đó mới cùng cô đỡ ông bà ngoại xuống. Tiếp đó, giúp xách hành lý trong ga.
Vào đến phòng chờ, Chu Thừa Lỗi phát vé tàu cho .
Tấm vé cuối cùng đưa cho Đàm Đai Ngọc: "Chị họ , thật ngại quá, cuối năm vé tàu khan hiếm, vé bán hết sạch . Không đủ vé nên đành mua một chiếc vé ."
Đàm Đai Ngọc: "......"
Hắn chắc chắn là cố ý!
Giang Hạ liếc Chu Thừa Lỗi một cái. Bàn về trình độ chọc tức khác mà khiến họ bắt bẻ câu nào, đúng là cao thủ!
Ông ngoại nghĩ nhiều, đỡ: "Giờ đang cận tết, mua vé tàu là lắm . Lúc chúng đến cũng chỉ mua năm vé thôi mà."
" đấy! Mua nhiều vé thế là lắm ! Đây là tiền vé, A Lỗi cầm lấy ." Mợ cả lấy tiền đưa cho Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi nhận: "Không cần ạ, chẳng đáng bao nhiêu tiền, mợ cả đừng khách sáo."
Mợ cả bèn đưa thẳng cho Giang Hạ: "Cầm lấy, thể để các cháu trả tiền vé ."
Vì Chu Thừa Lỗi đặt vé , rõ giờ tàu chạy nên chờ lâu. Rất nhanh tàu ga, Chu Thừa Lỗi đỡ bà ngoại, giúp xách hành lý đưa lên tàu.
Ngay khoảnh khắc bà ngoại bước lên tàu, Giang Hạ nhét tiền vé túi áo bà: "Bà ngoại, bà trông chừng hành lý cẩn thận nhé. Trong bộ quần áo cháu với A Lỗi mua cho bà để bao lì xì đấy ạ."
Nói xong cô lùi ngay, rời khỏi toa tàu.
Bà ngoại: "......"
Chẳng mấy chốc tàu hỏa bắt đầu lăn bánh. Đợi tàu xa, ba mới rời .
Chu Thừa Hâm lái máy cày về thôn thẳng, còn Chu Thừa Lỗi thì chở Giang Hạ tìm một đoạn đường quốc lộ mới , mấy xe qua để dạy cô lái xe.
Giang Hạ từng học lái xe và cũng bằng, nhưng lâu quá lái, Chu Thừa Lỗi sợ cô quen nên để cô quen một chút.
Giang Hạ quả thực quen với xe đời , hơn nữa ở hiện đại cô học xe tự động, còn chiếc là sàn.
Chu Thừa Lỗi giảng giải tỉ mỉ cho cô, đó hỏi một để chắc chắn Giang Hạ nhớ kỹ. Anh chỉnh ghế lùi một chút, để Giang Hạ phía cầm lái. Hai cùng chen chúc ở ghế lái. Anh thật sự yên tâm để Giang Hạ lái một nên chỉ thể thế .
Mới đầu Giang Hạ quen, cứ khởi động xe là c.h.ế.t máy. khi xe nổ máy chạy thì cô lái . Chỉ Chu Thừa Lỗi là căng thẳng suốt cả chặng đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-409-co-y.html.]
Lái một đoạn khá xa, xác định Giang Hạ quen tay, Chu Thừa Lỗi mới bảo: "Được , tấp lề dừng , để lái, chúng về thôi!"
Ngày đông giá rét mà lưng áo ướt đẫm mồ hôi vì căng thẳng.
Giang Hạ tấp xe lề: "Để em lái về, sang ghế phụ ."
Chu Thừa Lỗi định từ chối, nhưng nghĩ tranh thủ đoạn đường vắng vẻ, để Giang Hạ lái thêm một lúc cũng , bèn : "Chỉ lái đoạn quốc lộ thôi, đường thôn để lái."
Đoạn quốc lộ mới tu sửa, gần như và xe, chứ đường làng thì gồ ghề lồi lõm, thường xuyên và ch.ó chạy , Chu Thừa Lỗi yên tâm.
"Vâng." Giang Hạ lo lắng nên đồng ý.
Đợi Chu Thừa Lỗi sang ghế phụ, cô nổ máy đầu xe chạy về. Nhìn cách cô đầu xe là kỹ thuật lái tồi.
Giang Hạ hỏi : "Thế nào? Kỹ thuật lái xe của em đấy chứ?"
Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Ừ."
"Giờ yên tâm ?"
"Không yên tâm." Chu Thừa Lỗi đoán chừng cả đời cũng thể yên tâm để cô lái xe một : "Sau em cứ bảo , đưa . Nếu bận thì thuê tài xế."
Giang Hạ chẳng thèm chuyện với nữa. May mà cô là cảm xúc định, chứ là đạp một cú ga cho thấy kỹ thuật thực sự của cô đỉnh cỡ nào .
Hai về đến thôn, đúng lúc tan học, đồng, đường làng nhiều trẻ con.
Ba em Chu Chu, Chu Hiệt và Chu Văn Tổ đang bờ ruộng, thấy xe Jeep liền chạy theo hô to: "Chú út! Chú út! Chú út!"
Giang Hạ thấy bọn trẻ, nhắc Chu Thừa Lỗi: "Mấy đứa nhỏ đang gọi kìa, dừng xe cho chúng nó lên ."
Chu Thừa Lỗi bèn dừng xe. Mấy đứa trẻ phấn khích chạy từ đường nhỏ lên.
Giang Hạ : "Mau lên xe !"
"Yeah!" Bốn đứa trẻ leo lên xe trong ánh mắt ngưỡng mộ của đám học sinh khác, nghênh ngang rời .
Trong xe, Chu Văn Tổ : "Chú út, Chu Chu bảo hóng gió, chú lái xe đưa bọn cháu hóng gió !"
Chu Chu: "......"
"Đợi khi nào nghỉ, rảnh rỗi chú sẽ đưa các cháu lên thành phố chơi." Chu Thừa Lỗi hiểu tâm lý bọn trẻ lúc , nhưng giờ tan tầm đường đông trẻ con quá.
Mấy đứa xong phấn khích la hét ầm ĩ.
Xe Jeep qua , đám trẻ con tan học về ngưỡng mộ đến đấy, đứa nhận em Chu Văn Tông còn chạy theo xe.
Chu Văn Tông cảm thấy oai phong cực kỳ: "Đợi cháu lớn lên, cháu cũng sẽ mua một chiếc xe như thế !"
Chu Văn Diệu, Chu Văn Tổ và Chu Hiệt nhao nhao hùa theo: "Cháu cũng mua!"
Giang Hạ nhân cơ hội : "Vậy các cháu học hành cho giỏi !"
Chu Văn Tổ: " biển đ.á.n.h cá cần học nhiều, cháu thể biển đ.á.n.h cá kiếm tiền mua xe, giống chú út !"
Mọi đều bảo bé lớn lên giống chú út.
"......"
Giang Hạ sang Chu Thừa Lỗi: Xem cái tấm gương dựng lên kìa.
Chu Thừa Lỗi tức ách: "Cháu đừng bảo giống chú, chú học bao giờ? Chú bằng nghiệp đại học đàng hoàng đấy nhé! Với cái xe cũng do biển đ.á.n.h cá mà mua ."
Chu Văn Tổ: " chú út ơi, chú học đại học do thi đậu, là do chú đ.á.n.h mà đấy chứ!"
Chu Thừa Lỗi: "......"