Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 410: Ra biển
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:52
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi tất cả khách khứa rời , bầu khí náo nhiệt vui mừng cũng hạ màn, khói lửa nhân gian về với nhịp sống thường ngày.
Thời tiết vẫn , thích hợp để khơi, thích hợp để đ.á.n.h bắt cá.
4 giờ rưỡi sáng, Chu Thừa Lỗi rón rén dậy thì Giang Hạ cũng tỉnh giấc. Cô vươn tay kéo tay , đầu ghé gần, nắm lấy cổ tay buông.
Chu Thừa Lỗi bèn trong chăn, ôm cô lòng: "Ngủ tiếp em."
Giang Hạ lắc đầu trong lòng : "Hôm nay em cũng biển."
Nói xong, cô liền dậy.
Anh ôm chặt cô, đắp chăn cho cả hai: "Vậy ngủ thêm một tiếng nữa , đợi em."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Không cần , dậy thôi! Em buồn ngủ, ba với cả đều đang đợi ."
Tối qua ngủ sớm, 8 giờ lên giường, ngủ hơn chín tiếng đồng hồ, đủ giấc . Giang Hạ dậy.
Hai cùng rời giường, rửa mặt đ.á.n.h răng xong xuôi liền xuống lầu ăn sáng.
Cha Chu đang ăn cơm, thấy Giang Hạ xuống, cứ như thấy cả một vùng kim quang lấp lánh, mắt sáng rực lên ngay lập tức!
Cha Chu ha hả hỏi: "Tiểu Hạ hôm nay cũng biển ?"
"Ba, chào buổi sáng ạ." Giang Hạ chào cha Chu mới : "Hôm nay là chuyến biển đầu tiên của năm mới, con cùng xem ."
Cha Chu lớn: "Tốt, cùng biển là nhất!"
Chuyến biển đầu năm mà Vượng Tài theo thì cả năm nay sẽ vượng từ đầu năm đến cuối năm cho xem!
Cha Chu gọi Chu: "Bà nó ơi, hôm nay bà cũng cùng nhé!"
Cả nhà cùng , năm mới càng thêm thịnh vượng!
Mẹ Chu liền bảo: "Cũng ! Mùa hàu đang béo, tranh thủ tách ít hàu."
Mẹ Chu vội vàng ăn xong bữa sáng, đó chuẩn đồ ăn trưa để mang theo lên thuyền. Giang Hạ cùng, cơm trưa món gì nóng hổi, ngày đông ăn cơm canh nguội lạnh dễ đau bụng.
Cả nhà ăn sáng xong thì gia đình bên nhà cả cũng tới.
Điền Thải Hoa cầm một hộp bánh khoai lang chiên thơm phức sang, thấy Giang Hạ cũng dậy thì ngạc nhiên vui mừng: "Tiểu Hạ, hôm nay em cũng biển ?"
Giang Hạ gật đầu: "Vâng ạ!"
Điền Thải Hoa đưa bánh khoai cho Giang Hạ: "Đây là chị chiên cho em, mang lên thuyền mà ăn."
Hôm nay là ngày đầu tiên tàu mới nhà chị khơi, Giang Hạ cùng thế thì quá !
Giang Hạ nhận lấy, lời cảm ơn. Mẹ Chu cũng chuẩn xong một làn thức ăn, Giang Hạ bèn để bánh khoai trong làn.
Chu Thừa Lỗi nhận lấy cái làn treo lên xe máy, chở Giang Hạ bến tàu .
Giang Hạ xe máy của Chu Thừa Lỗi khỏi cổng, thấy Chu Thừa Hâm cùng ba gương mặt lạ lẫm.
Ba đó chào hỏi Chu Thừa Lỗi, gọi Giang Hạ một tiếng "Em dâu/Chị Giang Hạ".
Giang Hạ đáp: "Chào buổi sáng."
Chu Thừa Lỗi cũng ừ một tiếng, đó : "Anh cả, em bến tàu mua dầu diesel đây."
"Được, bọn cũng qua ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-410-ra-bien.html.]
Khi Chu Thừa Lỗi lái xe xa một đoạn, Giang Hạ mới hỏi: "Ba đó là ai ? Người thôn ?"
"Có một là bạn học của cả tên Trịnh Quốc Cường, chơi với từ nhỏ. Hai là em trai của chị dâu."
Thuyền mới của Chu Thừa Hâm cũng nhận ngày Tết Dương lịch, cần thuê biển. Chu Thừa Hâm thuê bạn học tiểu học ở thôn bên, bạn mới ăn xa về mấy hôm , còn mang đặc sản về biếu.
Biết bạn định sang năm tìm việc quanh đây xa nữa vì vợ đồng ý trừ khi cho theo, mà mang cả vợ con thì tốn kém, lời, nên Chu Thừa Hâm rủ biển cùng. Điền Thải Hoa còn thuê thêm hai em út là Điền Tài Sinh và Điền Tài Tiến.
Thực Điền Thải Hoa cũng thuê nhà đẻ , sợ lắm. cả cô cứ hỏi mãi bao giờ nhận thuyền, bảo sang giúp. Cô sợ nhất là ông cả !
Hai vợ chồng bàn bạc quyết định thuê hai đứa em trai của Điền Thải Hoa. Dù mấy em bên vợ cũng việc định, ai nấy đều thuê, thuê ai cũng khó coi. Hơn nữa nhà đẻ Điền Thải Hoa nghèo, hai em vợ, nhà cửa chật chội, nên giúp thì giúp. Nếu trong thôn bảo Chu Thừa Hâm tình nghĩa.
Thuê hai đứa em thì Điền Tài Hưng cũng chịu, cả thể tranh việc với em .
Khi Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đến bến tàu thì muộn hơn thường ngày năm phút. Cha Chu bọn họ bộ tới nên còn muộn hơn.
Cha Lý và Lý Khánh Dân đến , đợi chừng hơn mười phút.
Lý Khánh Dân nhịn cằn nhằn với cha : "Cứ bảo mỗi ngày khơi đúng giờ, hôm nay họ muộn thế ! Họ đến muộn thì , chúng muộn một tí là xong."
Cha Lý: "Thôi , mày nhiều thế gì? Mày ké thì nương theo giờ giấc của chứ? Đi mở thuyền !"
Lý Khánh Dân mặt hằm hằm mở thuyền, đợi nửa ngày, ăn gió lạnh cả buổi, run cầm cập.
Cha Chu chào hỏi cha Lý: "Ông thông gia hôm nay sớm thế." Sau đó ông bước lên thuyền của con trai út.
Cha Lý hỏi: "Thông gia hôm nay chung thuyền với chúng ?"
Cha Chu xua tay: "Hôm nay , hôm nay chúng tính tách ít hàu. Các ông ?"
Lý Khánh Dân liền : "Chúng tách hàu , , chúng ở quanh đây kéo lưới thôi."
Tách hàu dễ đứt tay, mà hàu cũng chẳng bán giá bằng cá.
Cha Chu gật đầu: "Được, giờ các ông cũng quen , buổi sáng nếu đến sớm hơn chúng thì cần đợi , cứ khơi !"
Cha Lý : "Thôi cứ cùng cho chắc!"
Tuy theo vài ngày nhưng biển cả mênh mông, dễ nhớ đường? Đi xa một chút là họ vẫn hoảng, chủ yếu sợ lỡ khu vực cấm đ.á.n.h bắt.
Cha Chu tùy họ. Hiện tại nhà họ Chu tổng cộng ba chiếc thuyền khơi.
Cha Chu hỏi hai em xem sắp xếp thế nào. Dù ông cũng cứ theo nguyên tắc Giang Hạ thuyền nào ông thuyền đó, ông cùng Vượng Tài.
Điền Thải Hoa lập tức khoác tay Giang Hạ: "Tiểu Hạ, đằng nào cũng cùng , em thuyền mới nhà chị ! A Lỗi, nếu chú yên tâm về Tiểu Hạ thì chú sang lái thuyền mới nhà chị ! Để cả chú lái thuyền của chú là ."
Chu Thừa Hâm: "......"
Điền Thải Hoa thấy ý kiến quá tuyệt, tiếp tục sắp xếp: "Thế nhé! A Lỗi với ba lái thuyền mới nhà . Thừa Hâm với Cường, thêm thằng sáu nhà em lái thuyền của A Lỗi, còn thuyền cũ của nhà thì để Vĩnh Quốc, Khang Bình với thằng bảy nhà em lái. Mẹ với Tiểu Hạ thuyền mới nhà là nhất!"
Chu Thừa Hâm: "......"
Điền Thải Hoa lên cơn điên gì thế ?
Chu Thừa Lỗi từ chối thẳng thừng: "Không cần , cả cứ lái thuyền mới ! Em lái thuyền cũ của nhà, Hạ Hạ cùng em, cô mệt còn ghế dựa ngủ."
Điền Thải Hoa quên mất là thuyền của Chu Thừa Lỗi và thuyền cũ trong nhà đều em chồng cải tiến, chỗ cố định ghế và cần câu, tiện cho Giang Hạ nghỉ ngơi và câu cá, thuyền mới nhà cô gì .
Cô lườm Chu Thừa Hâm một cái đầy ghét bỏ: "Sao cái ghế thuyền!"
Chu Thừa Hâm: "......"