Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 414: Mùi lạ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:53:56
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thừa Lỗi vẫn luôn ở bên cạnh cô, thấy Giang Hạ sợ đến mức nhảy lùi phía , vứt luôn thùng nước trong tay đỡ lấy cô.

 

Khoảnh khắc Giang Hạ Chu Thừa Lỗi kéo lòng, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y lôi : "Rắn!"

 

Vừa thô tròn, giãy giụa trong tay cô, còn định c.ắ.n cô nữa chứ!

 

Chu Thừa Lỗi cô cực sợ rắn, bế thốc cô lên mới xuống vũng nước nhỏ, một con chình bùn (thổ long) thô kệch đang quẫy đạp trong bùn lầy.

 

"Không rắn , là thổ long đấy." Anh một tay đỡ cô, một tay vuốt lưng cô trấn an, mắt con vật đang vặn vẹo chui xuống cát.

 

Thổ long? Thổ long là cái quái gì? Giang Hạ qua: Con đó dính bùn, chỉ thấy cái đầu nhọn, hình dáng y hệt con rắn, thô dài. Lúc nãy sờ cô cứ tưởng là rắn. Nó trông giống rắn thật mà!

 

Cha Chu lúc chạy tới: "Sao thế?"

 

Giang Hạ cựa quậy, ý bảo Chu Thừa Lỗi thả cô xuống. Chu Thừa Lỗi buông tay, nắm lấy cổ tay cô, cảm nhận mạch đập vẫn nhanh hơn bình thường, cô vẫn còn sợ. Anh đan mười ngón tay tay cô thật chặt.

 

"Không , Hạ Hạ bắt con thổ long, tưởng là rắn nên hoảng thôi."

 

"Thổ long á? Thổ long mà cũng gặp ? Con hiếm lắm đấy! Đại bổ!" Cha Chu xuống, nhanh tay tóm lấy con vật đang định lẩn trốn.

 

Cha Chu tóm đầu nó giơ lên mặt hai ha hả: "Con béo! Con đáng tiền lắm! Đại bổ!"

 

"......"

 

Giang Hạ lặng lẽ lùi một bước, hỏi Chu Thừa Lỗi: "Thổ long tác dụng gì?"

 

Cha Chu lớn: "Thổ long cực cho gân cốt, kỳ hiệu đấy, nhất là cái lưng, uống một chén canh t.h.u.ố.c thổ long là gân cốt dẻo dai ngay."

 

Thổ long thuộc họ cá chình, tên khoa học là cá chình rắn, đầu hình nón, đuôi dẹt, tính tình hung dữ. Người vùng tin rằng thổ long cường gân tráng cốt, ai ngã, gãy xương đều uống canh hoặc rượu ngâm thổ long.

 

Mẹ Chu và Điền Thải Hoa cũng tới.

 

Điền Thải Hoa thấy con thổ long to tướng trong tay cha Chu thì mắt tròn mắt dẹt: "Con to thật, ba bốn cân nhỉ?"

 

Cha Chu : "Cũng tầm đó! Tối nay hầm nồi canh thuốc! Cả nhà cùng tẩm bổ."

 

Chu Thừa Lỗi: "Mang ngâm rượu ba."

 

Hầm canh thì kiểu gì cũng ép uống, dạo thực sự nên bổ thận tráng dương nữa . Giang Hạ đang m.a.n.g t.h.a.i cũng hợp uống canh t.h.u.ố.c quá bổ. Hơn nữa phụ nữ sinh xong xương cốt yếu, cũng kêu đau lưng. Ngâm rượu để và Giang Hạ đau lưng thì uống một chén.

 

"Ngâm rượu cũng , để ba trấn mua ít d.ư.ợ.c liệu về ngâm." Cha Chu cao hứng.

 

Giang Hạ nghĩ đến Trương Phức Nghiên bong gân trật khớp, cô nghĩ đợi rượu ngâm xong nên chiết một chai cho cô uống để cường kiện gân cốt.

 

Điền Thải Hoa mấp máy môi. Cha cô đau lưng, cứ bảo cô tìm con thổ long hầm canh cho uống mà hơn nửa năm nay gặp. Trước thấy ở bến tàu bắt nhưng mua mất . Cô con thổ long to thế , chia một nửa cho nhà đẻ cô chắc cũng chứ nhỉ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-414-mui-la.html.]

Giang Hạ cúi xuống nhặt con sò chân: "Đi thôi, tìm xem còn con nào ."

 

Chu Thừa Lỗi: "Không sợ ?"

 

Giang Hạ: "Đã rắn thì sợ gì?"

 

Vẫn sợ, bảo cô bắt thịt thì cô chịu c.h.ế.t, nhưng chẳng ở đây ?

 

Điền Thải Hoa cũng chuyên tâm sục sạo các vũng nước nhỏ. Cả nhà đông nhặt tây đào, tiếp tục về phía . Nhiều ốc móng tay thế là tiền cả đấy! Đương nhiên tích cực mà nhặt.

 

Triều rút, bãi biển trải dài mấy ngàn dặm lộ , bao nhiêu thứ .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ cúi xuống nhặt đại con hàu, sò lông, ốc, ném thùng. Rồi cô thấy đôi mắt cua. Cô dùng cuốc móc lên, là một con ghẹ hoa to bằng bàn tay Chu Thừa Lỗi. Anh dùng xẻng ấn mai nó xuống, bắt gọn.

 

Tiếp tục nhặt nhặt nhặt, bắt bắt bắt, đào đào đào!

 

Ốc ở đây chắc sống một hai năm , con nào con nấy to đùng!

 

Chẳng mấy chốc một thùng đầy. Rồi một thùng nữa đầy.

 

Sò lông, ốc, ốc cay đều to, Chu Thừa Lỗi thấy con nào to mới nhặt, nhỏ bỏ qua.

 

Nửa tiếng , Chu Thừa Lỗi hỏi Giang Hạ: "Mệt ? Nghỉ chút nhé?"

 

Vừa mang ghế tre và tấm ván gỗ xuống. Anh đặt tấm ván lên cát, đặt ghế lên để chân ghế lún, Giang Hạ cũng vững hơn.

 

Giang Hạ nhặt nốt con ốc tới xuống nghỉ. Cô phơi nắng, họ cắm cúi nhặt nhặt nhặt vui vẻ vô cùng. Nhìn mà cô cũng nhặt tiếp! Thôi, nữa, cô cầm bình nước uống ngắm biển.

 

Phía xa rừng đước, hàng ngàn con chim biển đang bay lượn, chắc cũng đang kiếm ăn bãi cát. Nắng chiều gắt, nước biển bốc khiến bãi cát bốc mùi. Nhất là loại bùn biển mới rút nước mùi dễ ngửi lắm. Giang Hạ cũng chẳng để ý, ăn cá mặn thì chịu khát, sống nhờ biển thì chê mùi biển.

 

ngửi mãi, cô thấy một mùi lạ thoang thoảng đây. Gần đây cô thấy mũi thính hơn hẳn. Khứu giác nhạy hơn nhiều, mùi gì lạ là nhận ngay. Chu Thừa Lỗi ngửi thấy mà cô đoán .

 

Hơi giống mùi gỗ, Giang Hạ cũng để tâm, tưởng mùi từ tấm ván chân. Một lát , gió thổi qua, đưa tới một làn hương thơm. Lần cô chắc chắn mùi tấm ván chân.

 

Giang Hạ đầu khúc gỗ lớn cách đó xa, bên vướng đầy rong rêu. Cô nghi là do nắng chiếu rong rêu bốc mùi, nên cũng kệ, tiếp tục ngắm biển, ngắm đào ốc vui vẻ.

 

Chỉ là cái mùi cứ thoang thoảng bay tới, khiến thể lờ . Ngửi nhiều . Giang Hạ dậy, bê ghế, kéo tấm ván đổi chỗ xa .

 

Chu Thừa Lỗi vẫn luôn để ý Giang Hạ. Thấy cô chuyển chỗ, về phía cô: "Sao thế em?"

 

"Không , mùi lạ, em xa chút."

 

Chu Thừa Lỗi đón lấy ghế và ván gỗ, xách xa mới đặt xuống. Giang Hạ theo xuống. Chu Thừa Lỗi về phía khúc gỗ , nghi ở đó cá tôm c.h.ế.t, sợ Giang Hạ ngửi thấy nên định lấy cát lấp .

 

Giang Hạ khúc gỗ, cảm thấy gì đó đúng!

 

 

Loading...