Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 418: Chuyển trường
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:54:00
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tối ăn ở nhà cụ cố, Hà Hạnh Hoàn cả nhà Giang Hạ đều biển, nên luôn phần cơm tối cho bọn họ.
Có thịt kho tàu, cá vược biển hấp, còn tôm, cá tạp kho.
Cá tạp kho là món mà hầu như gia đình nào trong thôn cũng ăn mỗi ngày, rẻ ngon.
Khi ăn vô, còn thể dùng nước kho cá tạp chan cơm ăn.
Giang Hạ mang theo một bao tải dứa cá hố, một giỏ lớn ốc biển, ốc cay và sò huyết qua.
Dùng tỏi băm và miến chưng với cá hố, những thứ khác thì luộc chấm nước tương ăn.
Cá hố hôm nay đặc biệt béo ngậy, cồi sò to, tươi ngọt. Một nửa tách để chưng, Giang Hạ ăn liền mười cái kèm với miến, cơm chẳng ăn mấy, chỉ ăn non nửa bát.
Lúc ăn cơm, ông cố hỏi: “Học kỳ ông định cho Chu Hiệt chuyển lên trường tiểu học thị trấn học, Chu Chu chuyển ? Ông thể tiện đường đưa đón cả Chu Chu.”
Bà cố : “Thầy cô giáo thị trấn dạy hơn trong thôn. Thầy cô trong thôn lên lớp dùng tiếng địa phương, thầy cô trấn dạy bằng tiếng Phổ thông.”
Ông cố: “Cũng tất cả thầy cô đều dùng tiếng Phổ thông .”
Giang Hạ liền : “Để chúng cháu suy nghĩ, bàn bạc ạ.”
Việc về nhà hỏi xem Chu Chu chịu .
Nếu Chu Chu thì cũng thể chuyển lên trấn.
Việc đưa đón Giang Hạ định sẽ tự lo liệu, phiền bà cố và ông cố mỗi ngày giúp đưa đón.
Con ai cũng tính lười, chăm sóc con cháu nhà còn lúc lười biếng, huống chi là chăm sóc con nhà khác.
Cơm nước xong xuôi, về đến nhà, Giang Hạ hỏi Chu Chu chuyển lên trường tiểu học thị trấn .
Chu Chu lắc đầu: “Không ạ.”
“Tại ?”
“Xa quá, chị Oánh Oánh về nhà, nào học cũng vội vàng, gấp gáp lắm.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ: “……”
Đó là do Chu Oánh ăn uống đặc biệt chậm chạp, Lý Tú Nhàn thúc giục liên tục nên mới vẻ vội vàng như thế.
Đi lên trấn cũng chỉ mất hơn mười phút, chẳng xa chút nào.
“Thím út thể đưa đón con, khi nào thím bận thì con thể cùng Chu Hiệt.”
“Không ạ, trường trấn nhiều bài tập lắm. Chị Oánh Oánh ngày nào cũng bài đến tận khuya, hơn nữa chị học trấn mà con thấy chị toán mấy bài cũng chẳng , con đều hết! Có mấy chữ ghép vần chị cũng ghép thế nào, con đều , chứng tỏ thầy cô trấn cũng chẳng khác gì mấy.”
Nó thì hỏi thím út và chú út là , thím út còn lợi hại hơn cả thầy cô giáo.
Hơn nữa hiện tại nào thi nó cũng điểm tuyệt đối, chuyển lên trường trấn cũng chẳng thể thi 101 điểm.
Chuyển qua đó gì chứ?
Chu Chu chuyển , cũng phiền thím út ngày nào cũng đưa đón.
Nó học trong thôn, thể tự bộ, trường học ngay bên cạnh ruộng lúa và vườn rau, đường tan học còn thể hái hoa dại, bắt cá, đào khoai lang, còn bạn học bẻ mía trong ruộng nhà chia cho ăn, vui bao nhiêu?
Trường trong thôn bài tập ít, tan học là xong ngay, về đến nhà thể chăn trâu, chăn ngỗng, chăn vịt, nướng khoai, thả diều, còn thể bờ biển nhặt ốc biển và vỏ sò về nướng ăn, mấy?
Mẹ Chu: “Không cũng , chẳng học đại học, học tiểu học thì học ở chẳng giống ? Trường tiểu học trấn với trong thôn cũng kém là bao. Trình độ thầy cô giáo đều như cả.”
Giang Hạ thấy Chu Chu thật sự thì cũng thôi, tính tình Chu Chu thẹn thùng, chuyển trường đổi sang môi trường mới, bạn bè xung quanh cũng đổi, thích nghi từ đầu, chắc .
“Không chuyển thì chuyển nữa, bài tập hôm nay xong ?”
“Làm xong ạ, con xong ngay ở trường . Từ vựng tiếng Anh và mẫu câu con cũng học thuộc . Thím út, thím xem sai ạ.”
“Được.”
Chu Chu nghiêm túc thuộc lòng.
Xong xuôi, Giang Hạ xoa cái đầu nhỏ của cô bé, khen ngợi một câu, sửa chút phát âm bảo cô bé mau tắm rửa ngủ, gần 8 giờ .
Ở thời đại , 9 giờ tối khiến cảm thấy khuya, đa phần ngư dân trong làng chài khơi sớm đều ngủ .
Ngày hôm , Giang Hạ vẫn thức dậy đúng giờ, định tiếp tục theo khơi.
Khối trầm hương tối qua cha Chu dùng nước ngọt rửa sạch thêm nữa, sợ nước biển muối sẽ cho gỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-418-chuyen-truong.html.]
Chu Thừa Lỗi định chờ nó khô hẳn mới chở lên thành phố nhờ Trương Vanh đưa sang Cảng Thành bán.
Khi Giang Hạ dậy, Chu Thừa Lỗi còn trong phòng.
Nàng mặc quần áo xong, bật đèn giờ, mới 4 giờ 25 phút.
Hắn mà sớm thế?
Giang Hạ đ.á.n.h răng rửa mặt, xong xuôi xuống lầu, thấy Chu bèn hỏi: “Mẹ, A Lỗi ạ?”
“Cùng cha con bắt bạch tuộc .”
“Bên hôm nay cũng nước ròng lớn ạ?”
“ , trong thôn nhiều đều . Chắc cũng sắp về đấy.”
Nửa đêm qua bà thấy tiếng nhiều dân làng qua đường, bãi biển nhặt hải sản, bảo là nước ròng lớn.
Cha Chu và Chu Thừa Lỗi xong đều bò dậy ngoài.
Bất kể biển cả khi nào rút nước, cho dù là nửa đêm, dân làng cũng sẽ bò dậy nhặt lộc biển.
Nước biển mỗi ngày đều thủy triều lên xuống, nhưng chỉ đầu tháng và giữa tháng là rút rõ rệt nhất.
Thời gian thủy triều lên xuống cũng cố định, mỗi ngày mỗi khác.
Khi nước ròng lớn, nước biển rút khá nhanh, nhiều tôm cá sò ốc kịp chạy theo nước, sẽ giữ bãi cát.
Cho nên biển lúc nước ròng lớn mới thu hoạch nhiều.
Hơn nữa mỗi thủy triều lên xuống, biển cả đưa lên, tặng cho con những loại hải sản giống .
Buổi tối là thời gian bạch tuộc ngoài kiếm ăn, cho nên biển buổi tối cơ hội bắt bạch tuộc lớn hơn nhiều.
Hôm nay hai cha con còn khơi đ.á.n.h cá, Chu bữa sáng nên nhặt hải sản.
Mẹ Chu đoán bãi biển hôm qua hôm nay vẫn sẽ nước ròng lớn, bà định hôm nay cũng sẽ theo khơi.
“Hai lúc mấy giờ ạ?” Ngày hôm qua mệt cả ngày, Giang Hạ 9 giờ ngủ, ngủ say, chẳng gì cả.
“Hơn 12 giờ, chắc sắp về .”
Mẹ Chu dứt lời lâu, hai cha con xách một cái thùng nước và hai túi lưới lớn đựng cá hố trở về.
Hai cái thùng nước đều đựng nửa thùng bạch tuộc.
Giang Hạ kinh ngạc : “Nhiều thế ạ? Mà mấy con bạch tuộc to thật đấy.”
Cha Chu ha hả : “Cha con may mắn bắt nhiều, khác chỉ mười mấy con thôi.”
Mẹ Chu bảo: “Lát nữa mang lên thuyền, ở thuyền sạch phơi khô, hai cha con mau rửa tay ăn sáng .”
Đêm nay bắt là bạch tuộc chân dài, xử lý sạch nội tạng, trải lên phên tre phơi, thể phơi thành con to.
Hai thùng hơn trăm con, phơi khô xong để dành cho Giang Hạ sinh con lợi sữa, mỗi ngày hầm ba bốn con, đủ ăn cả tháng.
Hơn nữa nhà bọn họ vẫn luôn dùng chum đất để bẫy bạch tuộc, mấy ngày nay Chu phơi mười cân bạch tuộc khô .
Đi biển quần áo đều ướt hết, Chu Thừa Lỗi và cha Chu nhanh chóng bộ đồ khác, ăn xong bữa sáng mới khơi.
Mẹ Chu nhân lúc họ ăn sáng chạy gọi bà cố và Đường Bình cùng nhặt hải sản.
Cả nhà đến bến tàu, muộn nửa tiếng, cha Lý và Lý Khánh Dân cũng đang chờ ở đó.
Từ khi phát hiện khơi đ.á.n.h cá kiếm nhiều tiền, hai cha con họ hận thể càng ngày càng sớm.
Hôm nay nhặt hải sản, Lý và vợ Lý Khánh Dân đều theo.
Hôm qua bọn Chu Thừa Lỗi nhặt mấy bao tải lớn cá hố, trị giá mười mấy đồng lận!
Hơn nữa cá hố ăn ngon, nhiều đều thích ăn.
Cha Lý hỏi cha Chu: “Ông thông gia, hôm nay các ông còn nhặt hải sản ?”
Cha Chu ha hả: “Đi chứ.”
Đợi hơn nửa tiếng, Lý Khánh Dân chút mất kiên nhẫn: “Sao các càng ngày càng muộn thế hả!”
Chu Thừa Lỗi nhàn nhạt liếc một cái: “Có ai bắt chờ ?”
Lý Khánh Dân: “……”