Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 426: Khen thưởng

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:01:32
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ cầm tiền , đưa cho bố Ôn: “Chú Ôn, tổng cộng 62 đồng 7 hào đúng ạ? Chú đếm xem.”

 

Bố Ôn nhận lấy, đếm sơ qua : “Không sai. Thằng Lỗi còn đặt chỗ chú ba con dê và sữa dê nữa, sữa dê thì về cứ cách hai ngày chú đưa một , tầm 5 giờ chiều sẽ mang tới. Còn ba con dê , khi nào các cháu lấy thì báo một ngày để chú thịt đưa sang.”

 

“Vâng, phiền chú Ôn quá, đến lúc đó chúng cháu sẽ báo ạ.” Giang Hạ cũng Chu Thừa Lỗi đặt ba con dê, một con để nhà ăn, hai con còn là định dùng quà biếu.

 

Chu Thừa Lỗi cùng bố Ôn khiêng con dê sân.

 

Chu Thừa Lỗi mua nguyên con, ngoài thịt dê còn cả lòng dê và các thứ khác.

 

Mẹ Chu tít mắt bê cái chậu lòng dê trong.

 

Giang Hạ cũng theo sân.

 

Ôn Uyển quan sát Giang Hạ.

 

Một cơn gió lạnh thổi qua sân áo khoác lông vũ của Giang Hạ bay .

 

Giang Hạ vội vàng kéo áo cho kín.

 

Vừa nãy cạnh bếp lò trong nhà thấy lạnh, nàng mở áo cho tiện đan lót ghế, lúc ngoài quên kéo lên.

 

Ôn Uyển rõ bụng của Giang Hạ nhô lên.

 

Mỗi gặp Giang Hạ, nàng đều để ý cực kỳ nghiêm túc, cẩn thận, cho nên Ôn Uyển liếc mắt một cái là nhận dáng khác biệt của Giang Hạ.

 

Cảm giác vòng eo to một vòng, sắc mặt hồng hào phơi phới.

 

Còn bản nàng vì gần hai tháng nay ăn gì nôn nấy, chẳng ăn gì, cả gầy rộc , soi gương thấy sắc mặt vì thiếu dinh dưỡng mà trở nên vàng vọt, bốn tháng mà bụng mới chỉ bằng Giang Hạ.

 

Giang Hạ đáng lẽ m.a.n.g t.h.a.i muộn hơn nàng chứ!

 

Chẳng lẽ Giang Hạ m.a.n.g t.h.a.i còn sớm hơn nàng ?

 

Chắc là , nếu Giang Hạ m.a.n.g t.h.a.i sớm hơn nàng , Chu Thừa Lỗi chắc chắn nỡ để Giang Hạ dự hội chợ Quảng Châu phiên dịch.

 

Giang Hạ lộ bụng nhanh như , chủ yếu là do nhà họ Chu nuôi nàng quá .

 

Sống ở bên , ngày nào nàng cũng thấy Chu rửa rau, rửa thịt bên giếng nước.

 

Ngày nào cũng là cá là thịt.

 

Vừa ba nàng còn Chu Thừa Lỗi đặt hẳn ba con dê và cả sữa dê.

 

Hèn chi trong giấc mơ Giang Hạ khó sinh băng huyết, chắc chắn là do trong t.h.a.i kỳ ăn quá nhiều, quá , t.h.a.i nhi quá lớn nên mới thế.

 

Cũng Giang Hạ khó sinh thì nguy hiểm đến tính mạng ?

 

Kiếp chính là đoản mệnh.

 

, thời điểm dự sinh của hình như cũng xấp xỉ thời điểm kiếp gặp chuyện.

 

Đây chẳng lẽ là ý trời ?

 

Nghĩ đến đây, Ôn Uyển cũng chẳng thèm ghen tị với nàng nữa, xoay trong nhà.

 

Rất nhanh đó, bố Ôn cầm tấm ván gỗ và chậu gỗ .

 

Ông đặt tấm ván và chậu lên xe đẩy, đẩy sang sân nhà Ôn Uyển, : “Thông gia, Tiểu Uyển, phiên chợ ngày định thịt một con dê mang trấn bán, đến lúc đó sẽ đưa hai cân thịt dê sang cho tẩm bổ.”

 

Ôn Uyển ở trong phòng thấy, thèm bước .

 

Con dê hồi nàng lấy chồng, nuôi thả ở nhà đẻ bao lâu, ba nàng mới nỡ cho nàng hai cân thịt!

 

Không cần cũng ! Nàng hiếm lạ, nàng tự cũng ăn .

 

Vợ Chu Binh Cường sa sầm mặt mày, ngoài nhưng trong : “Cảm ơn thông gia! , tết ông cũng để cho chúng một con dê nhé! Năm nay nhà chúng cũng g.i.ế.c một con dê ăn tết.”

 

Lúc về nhà mới, đồ ăn “cứng” bằng nhà Chu Vĩnh Phúc, cả thôn bàn tán !

 

Tết rước thần, chị so sánh mà thua kém.

 

Bố Ôn đồng ý: “Được, đến lúc đó tính rẻ một chút cho thông gia.”

 

Một con dê, ông thật sự tặng nổi, ông còn dành tiền xây nhà, sinh thêm đứa con trai để dưỡng già, dù con riêng vẫn là con riêng, con ruột của .

 

Mà sinh con trai đến lúc đó tốn một khoản tiền lớn.

 

Chập tối, trong sân nhà họ Chu.

 

Chu Thừa Lỗi đang chia thịt dê, Giang Hạ thì rửa rau xanh.

 

Mấy đứa trẻ học về, cầm sổ liên lạc, giấy khen chạy ùa đến mặt Giang Hạ: “Thím út, cháu hai môn đều điểm tối đa!”

 

“Thím út, cháu toán điểm tối đa!”

 

“Thím út, cháu thứ hai lớp, thứ tư khối!”

 

“Thím út, cháu thứ 10 của lớp. Còn học sinh ba , đội viên thiếu niên tiền phong xuất sắc!”

 

“Cháu cũng học sinh ba !”

 

“Cháu cũng học sinh ba , đội viên xuất sắc, còn cán bộ lớp xuất sắc, còn cả phần t.ử tích cực lao động nữa! Cháu bảy tờ giấy khen!”

 

……

 

Từng đứa tranh báo thành tích.

 

Chu Thừa Lỗi sợ chúng nó va vợ, nhắc nhở: “Mấy đứa đừng đụng thím út!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-426-khen-thuong.html.]

Giang Hạ tay năm tay mười nhận lấy sổ liên lạc và giấy khen, còn cả bài thi mà bọn trẻ đưa tới.

 

Chu Văn Diệu: “Thím út, thím bọn cháu thi điểm tối đa thì sẽ mua máy chơi game cho bọn cháu, thím còn nhớ ?!”

 

Giang Hạ đáp: “Nhớ chứ!”

 

Chu Văn Tổ: “Thím út, Chu Chu thi hai điểm tối đa! Anh cả cháu một điểm tối đa! Vậy mua ba cái máy chơi game ạ?”

 

Giang Hạ xem sổ liên lạc và giấy khen : “ , thể mua ba cái. Có bao nhiêu điểm một trăm thì mua bấy nhiêu cái.”

 

Chu Chu cả hai môn đều 100 điểm, mấy em Quang Tông Diệu Tổ thành tích cũng tồi, tiến bộ hơn nhiều so với kỳ thi giữa kỳ.

 

Chu Văn Quang môn toán điểm tối đa, Chu Văn Tông tuy môn nào điểm tối đa nhưng thứ hai lớp, thứ tư khối.

 

Chu Văn Diệu môn toán thứ hai, tổng điểm cũng top 10 của lớp.

 

Giang Hạ đó hứa với chúng, nếu trong chúng thi điểm tối đa, nàng sẽ mua máy chơi game cho.

 

Mấy em học kỳ nỗ lực hơn nhiều.

 

Thi giữa kỳ ai điểm tối đa, thành tích cũng lắm, chỉ tầm trung bình khá. Ngay cả Chu Chu cũng là kỳ thi giữa kỳ mới mỗi kiểm tra nhỏ đều điểm tối đa, chứ thi giữa kỳ hai môn đều thiếu một hai điểm là tròn trăm.

 

Cuối kỳ đều tiến bộ lớn!

 

Quả nhiên phần thưởng lớn ắt kẻ dũng cảm!

 

Mấy em xong đều reo hò ầm ĩ.

 

Chu Văn Tổ kéo tay Giang Hạ: “Thím út, thím bảo chú út ngày mai lái xe đưa bọn cháu lên thành phố lấy ạ?”

 

Bọn nó bảo chú út đưa , chú út chắc đồng ý, nhưng thím út bảo, chú út nhất định sẽ đồng ý.

 

Giang Hạ nghĩ đến ngày mai nếu trời còn mưa cũng thể khơi, sách cũng dịch xong , hơn nữa Chu Thừa Lỗi lên thành phố mua quà biếu tết, còn bưu điện trấn lấy bưu kiện, nhận mấy cuộc điện thoại, đều là bạn bè chiến hữu cũ gửi đặc sản cho, gọi điện nhắc lấy.

 

Nàng : “Được, ngày mai các cháu dậy sớm một chút. 8 giờ đúng xuất phát, quá giờ đợi.”

 

Mấy đứa trẻ reo hò một tiếng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Giang Hạ quản chúng nữa, nàng rửa xong rau, thái cá lát, chuẩn nguyên liệu cho nồi lẩu tối nay.

 

Mấy em Quang Tông Diệu Tổ đầu tìm ông nội, tìm bà nội, tìm ba đòi thưởng.

 

Bao nhiêu năm nay đầu tiên thi thành tích , cần tranh thủ đòi thưởng cho , ai còn ?

 

Chỉ Chu Văn Tổ ôm cánh tay Chu Chu, kéo cô bé sang một bên.

 

Anh hai bọn họ thật ngốc, tìm đòi thưởng, chi bằng tìm Chu Chu!

 

Chu Chu hai cái một trăm điểm!

 

“Em gái, em hai cái một trăm điểm, thể mua hai cái máy chơi game, đến lúc đó em cho một cái, hai thi đấu chơi game, em thắng mời em ăn kẹo! Thua cần em mời!”

 

“Em cần kẹo, em tiền lì xì tết, em thắng một ván cho em một xu, em thua cần đưa tiền cho .” Chu Chu cũng ngốc, trong nhà nhiều kẹo, còn sô cô la, mời mời thì ngày nào cô bé cũng mà ăn.

 

Tuy thím út cho cô bé ăn quá nhiều, ăn kẹo xong còn bắt súc miệng, bảo cô bé đang tuổi răng, ăn nhiều răng sẽ hỏng.

 

Chu Văn Tổ sảng khoái đồng ý: “Được!” Chỉ cần lấy một cái máy chơi game, cần cầu cha cầu mới chơi ké là !

 

Điền Thải Hoa đang gà, mấy đứa con trai vây quanh, chị thẳng: “Thím út các con chẳng thưởng máy chơi game ? Còn cái gì nữa? Cái khác ! Tối nay cho các con thêm cái đùi gà!”

 

Tối nay ăn lẩu thịt dê bên , Điền Thải Hoa bắt một con gà thiến ở nhà mang sang, ăn cùng luôn.

 

Chu Văn Quang vui: “Mẹ! Mẹ cũng quá keo kiệt! Lần mới thi một trăm điểm mười đồng tiền thưởng! Thi top 10 lớp, thưởng theo thứ tự, hạng nhất mười đồng, hạng nhì chín đồng,... Mẹ lời giữ lời!”

 

Chu Văn Diệu và Chu Văn Tông cũng phụ họa: “Thi thì đ.á.n.h mắng một trận, thi thì một xu tiền thưởng cũng !”

 

“Lần nào cũng thế, con thi nữa!”

 

Điền Thải Hoa nào chúng nó thi đậu thật, Chu Thừa Hâm cũng hứa thưởng, Chu Thừa Hâm chắc chắn sẽ cho.

 

Bố chồng cũng sẽ cho!

 

Mỗi cho một ít.

 

Mấy thằng nhóc lập tức mấy chục đồng, trẻ con cầm nhiều tiền thế gì?

 

“Con gà chẳng là phần thưởng ? Các con ăn thịt gà ? Không ăn thì thôi!”

 

Mấy em đen mặt đầu tìm ông bà nội!

 

Mẹ cho, ông bà nội thì đặc biệt đau cháu!

 

Quả nhiên bố Chu Chu sảng khoái đồng ý!

 

Vui vẻ +1

 

Lại tìm ba!

 

Vui vẻ +2

 

Cuối cùng mới tìm chú út!

 

Bởi vì chú út là chắc chắn sẽ thưởng, bất kể khác thưởng .

 

Chú út là thưởng phạt phân minh nhất.

 

Khi phạt, ngàn vạn cách hành hạ khiến hận thể quỳ xuống xin tha, nhưng thưởng thì cũng hào phóng.

 

Vui vẻ +3

 

 

Loading...