Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 432: Đi bộ còn cần phải dạy sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:32:06
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ trở sân, Chu hưng phấn kéo Giang Hạ bếp, giở tấm vải đậy thùng nước , thì thầm: "Thật sự nhặt ?"
Thứ đáng giá lắm đấy!
Còn đắt hơn cả vàng!
Giang Hạ : "Con và A Lỗi đang nhặt ốc xe biển thì sóng đ.á.n.h dạt ngay mặt ."
Mẹ Chu liền , vận may đến thì cản cũng , tiền thật sự sẽ đưa đến tận mắt cho nhặt!
"Mẹ mang thứ lên sân thượng ." Mẹ Chu hưng phấn dùng vải bọc kỹ món đồ , chạy lên sân thượng.
Bây giờ những đồ vật giá trị trong nhà đều cất trong căn phòng nhỏ khóa kín sân thượng, căn phòng đó cửa, chỗ cầu thang cũng một cánh cửa sắt, ngày thường cũng khóa .
Vì ngoài cũng lên sân thượng.
Trừ khi trèo lên.
cao thế chắc chẳng ai trèo nổi nhỉ?
Mẹ Chu ngày nào cũng lên kiểm tra đồ gia truyền trong nhà.
Mấy thứ đó đều bày biện ngay ngắn kệ, bà ngày nào cũng lên xem một cái mới yên tâm .
Giang Hạ đồng hồ, 5 giờ , bắt đầu vo gạo nấu cơm, cũng Chu Thừa Lỗi mấy giờ mới về .
Giang Hạ mới cho gạo nồi cơm điện thì Chu Thừa Lỗi, Điền Thải Hoa và Chu Thừa Hâm cùng trở về.
Chu Thừa Hâm hôm nay vận may bắt ba con lươn biển, liền mang sang đây biếu bố một con.
Giang Hạ thấy máy kéo lái về, cũng thấy bố Chu , liền hiểu sự tình: "Ba đưa họ trạm xá ạ?"
Điền Thải Hoa: "Đâu trạm xá! Người bệnh viện thành phố cơ!"
Chu Thừa Lỗi rửa mặt rửa tay: "Ba bảo ba đưa, cùng còn mấy chú bác cùng thôn. Chú Cường đưa lên bệnh viện thành phố, ba sợ tối nay về muộn quá, lỡ việc khơi ngày mai, nên ba bảo ba đưa. Anh còn đưa chìa khóa nhà mới cho ba, tối nay ba thể ngủ bên đó."
Nhà mới bên nội thất đầy đủ, chăn màn quần áo của cả nhà cũng sẵn, trong bếp thì bếp ga, nồi cơm điện, bát đũa, dầu muối tương dấm đều chuẩn đủ, chỉ là thực phẩm thôi.
Ba ngủ bên đó thì vấn đề gì, ăn cơm thì ngoài ăn là .
Giang Hạ: "Nếu bệnh viện thành phố, đưa đến trạm xá trấn gọi xe cứu thương cho ? Như thể tránh chấn thương hai. Ngã đến mức dậy nổi, cũng tình hình thế nào nữa."
Chu Thừa Lỗi: "Họ ý thức đó, thím Cường bảo đợi xe cứu thương lâu quá, sợ Chu Quốc Hoa đau chịu nổi."
Chu Thừa Lỗi thím Cường còn bồi thêm một câu, gọi xe cứu thương đắt lắm.
Điền Thải Hoa toạc : "Nói thì thế, chẳng sợ tốn tiền ? Thím Cường bảo gọi xe cứu thương trả tiền, đắt lắm! Lần Ôn Uyển gọi xe cứu thương mấy trăm mét cũng thu hai đồng."
Giang Hạ cũng cạn lời , đắt thì đắt bằng mạng ?
Nhà họ cũng thiếu chút tiền .
Hơn nữa xe cứu thương thu phí là để tránh lạm dụng tài nguyên y tế, vấn đề nghiêm trọng cũng gọi xe.
Giang Hạ ở hiện đại bạn y tá, những gọi điện gọi xe cứu thương, trả tiền liền thôi gọi nữa.
Hơn nữa một chuyến xe xuất phát, bác sĩ, y tá, tài xế mấy cùng , chỉ để phục vụ một .
Không xuất xe, bác sĩ ở bệnh viện, trong thời gian đó thể khám cho mấy bệnh nhân, y tá thể tiêm cho vài .
Hưởng thụ dịch vụ chuyên biệt, thu phí đắt chút cũng là bình thường.
Nhà họ kiếm tiền cũng ít, Ôn Uyển dịch thuật cũng kiếm kha khá, mười đồng tám đồng cũng nỡ bỏ ?
Cho dù là mấy chục đồng, dịch một cuốn sách là kiếm ngay!
Huống chi cũng chẳng thể đắt đến mấy chục đồng.
Giang Hạ cảm thấy những như đáng tin cậy: "Lẽ cứ cho họ mượn máy kéo là xong. Chú Cường cũng lái máy kéo mà?"
Ngộ nhỡ đến thành phố phát hiện thương thế nghiêm trọng, thêm bố Chu lái máy kéo xóc nảy l..m t.ì.n.h hình tệ hơn thì ?
Chu Thừa Lỗi hiểu nỗi lo của Giang Hạ: "Anh bảo mấy nay bệnh thấp khớp của ba tái phát, tay chân đau nhức, lưng cũng đau, thích hợp lái máy kéo. Cho nên chú Cường tự lái máy kéo ."
Chu Thừa Hâm: "Nên để chú lái, chú lái máy kéo còn kinh nghiệm hơn ba."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-432-di-bo-con-can-phai-day-sao.html.]
Điền Thải Hoa: "Ôn Uyển còn bảo để A Lỗi lái, A Lỗi ở quân đội chắc chắn lái đủ loại xe, lái máy kéo vững! Phi, đồ mặt dày hổ! Đã lấy chồng mà còn ve vãn đàn ông khác khắp nơi! Chị thấy cô là A Lỗi cùng cô đến bệnh viện đấy! Đừng tưởng chị ! Tiểu Hạ, em cẩn thận đấy, chị thấy cô cứ lén lút A Lỗi!"
Từ Ôn Uyển xe đạp của Chu Thừa Hâm về thôn, Điền Thải Hoa liền nhận định Ôn Uyển là phụ nữ lẳng lơ, thích nhòm ngó chồng khác.
Có điều mấy em nhà họ Chu đều trai, cao to, trong thôn nhiều phụ nữ đều nhịn mà liếc trộm vài cái.
Điền Thải Hoa đều đề phòng cả đấy!
Chu Thừa Hâm: "Em linh tinh cái gì thế?"
Mấy lời thể lung tung ? Không gây phiền phức cho vợ chồng chú tư ?
"Em linh tinh, em mắt ! Nghe cái giọng điệu õng ẹo gọi A Lỗi là Chu của cô là em thấy buồn nôn ! Có hưởng thụ lắm , còn bênh vực cô ? Sao hả? Ôm eo còn đủ ?"
Điền Thải Hoa véo một cái!
Chu Thừa Hâm: "......"
Thôi xong, tự rước họa !
Càng giải thích càng đen!
Hắn lẽ nên mở miệng!
Chu Thừa Lỗi lo lắng Giang Hạ một cái, sợ nàng hiểu lầm.
Giang Hạ liếc : "Anh căng thẳng cái gì?"
Chu Thừa Lỗi: "Anh căng thẳng vì em!"
Hắn thể căng thẳng cái gì chứ? Hắn cái gì cũng sẽ căng thẳng, chỉ căng thẳng vì nàng thôi!
Giang Hạ: "......"
Điền Thải Hoa: "......"
Chu Thừa Hâm: "......"
Không cẩn thận thồn một miệng "cơm chó", Chu Thừa Hâm để tránh phiền hai vợ chồng họ, bỏ con lươn biển xuống gọi Điền Thải Hoa về nhà.
Hai khỏi cổng sân thì thấy Chu Thừa Sâm đạp xe về, chào hỏi hai .
Điền Thải Hoa hỏi: "Thím hai về cùng chú ?"
"Cô đưa Oánh Oánh về nhà ngoại chơi mấy hôm." Chu Thừa Sâm đáp một câu.
Điền Thải Hoa cảm thấy bất ngờ, Lý Tú Nhàn từng thử ở nhà đẻ lâu như , chẳng lẽ hai vợ chồng cãi ?
Có lòng hóng hớt một chút, đáng tiếc Chu Thừa Sâm sẽ gì.
Thôi, ngày mai khơi, xem Lý Tú Nhàn về là .
Buổi tối, đến 11 giờ bố Chu mới về đến thôn.
Bố Chu sợ tiếng máy kéo đ.á.n.h thức nhà, nên dừng xe ở gần đầu ngõ, định bộ về nhà.
Ôn Uyển: "Chú Chu, dừng ở đây, lái trong ạ?"
Chân nàng trẹo, khó khăn lắm!
Bố Chu: "Không lái nữa, muộn thế , lái ồn ào ảnh hưởng ngủ."
Ôn Uyển: " chân cháu trẹo, thế nào ?"
"Đi bộ còn cần chú dạy ? Mẹ chồng cháu chẳng đang ở đây ? Bà đỡ cháu chẳng là ? Hoặc là cháu dùng cả tay chân bò về cũng , nhảy lò cò một chân về cũng ." Bố Chu bật đèn pin, chiếu xuống đường, "Có ? Không chú về đây!"
Lúc bác sĩ khám bệnh, vợ Chu Binh Cường con trai vì bế Ôn Uyển xuống bãi biển mới ngã gãy cả xương mu!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bà mặc kệ Ôn Uyển sống c.h.ế.t , nhưng trong bụng Ôn Uyển còn mang cháu nội của bà , cũng thể bỏ mặc.
Vợ Chu Binh Cường mặt đen sì đỡ lấy cô , gắt gỏng: "Đi thôi!"
Ôn Uyển kìm đỏ hoe mắt, cố gắng nhảy lò cò một chân về nhà.