Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 433: Mượn xe
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:32:07
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , bốn giờ sáng bến tàu tấp nập thuyền bè khơi.
Nghỉ ngơi nhiều ngày như , sắp đến tết, đều tranh thủ thời gian kiếm thêm chút tiền tiêu tết.
Chu Thừa Lỗi cũng dậy sớm biển.
Tuy mưa tạnh nhưng trời vẫn lạnh, đặc biệt là buổi sáng sớm. Giang Hạ hôm nay biển, vì Chu bảo hôm nay bánh gạo.
Giang Hạ tỉnh dậy lúc 6 giờ rưỡi, trời còn sáng hẳn. Nàng tiếng c.h.ử.i mắng của vợ Chu Binh Cường ở nhà bên cạnh đ.á.n.h thức.
Mắng to lắm, chắc là đang mắng Ôn Uyển, rủa cô là chổi.
Trong thôn thường xuyên thấy tiếng cãi .
Không chồng nàng dâu cãi thì là chị em dâu cãi , hoặc là hàng xóm cãi , hoặc là cha cãi với con cái.
Con dâu nhà nào ngủ nướng cũng mắng!
Anh họ tranh đồ chơi của em họ cũng cãi !
Gà nhà đông mổ rau vườn nhà tây cũng cãi ầm ĩ!
……
Tóm chuyện gì cũng thể cãi , hơn nữa đa đều là mấy nhà quen thuộc đó cãi , Giang Hạ tập mãi thành quen.
Chẳng qua hôm nay ở quá gần, quá sớm.
Nàng dậy, đ.á.n.h răng rửa mặt xong xuống lầu liền thấy bố Chu đang ăn sáng: "Ba tối qua mấy giờ về ạ?"
Giang Hạ tối qua 9 giờ ngủ, lúc bố Chu về đến nhà Giang Hạ đang ngủ say, gì.
Là Chu Thừa Lỗi xuống mở cửa, vẫn luôn đợi bố Chu, định đợi đến 11 giờ thì ngủ, định ngủ thì bố Chu về.
Bố Chu : "Tối qua 11 giờ về đến nơi."
Giang Hạ thuận miệng hỏi một câu: "Chu Quốc Hoa chứ ạ?"
"Bác sĩ bảo gãy xương mu, may mà lệch vị trí, mảnh xương gãy cũng nhiều, nhưng cần dưỡng ba bốn tháng mới khỏi hẳn ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bố Chu giờ còn qua cái tên xương mu bao giờ.
Tối qua đúng là mở mang tầm mắt.
Giang Hạ gần đây rảnh rỗi cũng xem mấy cuốn sách y học về t.h.a.i sản mà Chu Thừa Lỗi xin bác sĩ Cao mang về.
Vừa xương mu chính là hai mảnh xương ở phía khung chậu, hai mảnh xương nhỏ, nối với bằng dây chằng và tổ chức sụn sợi, khu vực gọi là khớp mu.
Khi phụ nữ sinh nở, khe hở giữa khớp mu sẽ nới rộng để t.h.a.i nhi thuận lợi chui .
Khi mang thai, hormone của phụ nữ tiết mạnh mẽ, để thích ứng với sự phát triển của t.h.a.i nhi, khung chậu cũng sẽ giãn nở rộng , nếu lúc sinh dùng sức quá mạnh, thể dẫn đến việc tách khớp mu, thậm chí tổn thương dây chằng.
Nếu hồi phục , thể dẫn đến đau xương mu, đau lưng, đau bụng, sa t.ử cung, són tiểu, vóc dáng trở nên xí vân vân và mây mây các vấn đề.
Giang Hạ đến đây thì dám tiếp nữa, nàng sinh một ba đứa đấy!
Định bụng đợi sinh xong sẽ nghiên cứu kỹ cách hồi phục .
Trước nàng thường các đồng nghiệp than thở sinh xong con lúc nào cũng đau lưng.
Giang Hạ bếp lấy đồ ăn sáng, Chu đang rang gạo trong bếp.
Giang Hạ từng bánh gạo rang, đây cũng là món ăn vặt bên nhà đẻ của Chu.
Mẹ Chu nhiều năm món .
Mấy năm nay cơm còn chẳng đủ ăn, độn thêm khoai lang nấu cơm hoặc ăn cháo khoai lang.
Lấy gạo mà bánh gạo?
Năm nay đời sống khấm khá, giờ ăn cơm đều là cơm gạo tẻ trắng tinh còn độn khoai lang nữa, bà liền định một ít cho bọn trẻ ăn.
Hơn nữa bà định 50 cân bánh gạo, 30 cân bánh hạnh nhân, để đến tết thể mang biếu.
Hạnh nhân là quà tết chiến hữu của Chu Thừa Lỗi gửi tặng.
Giang Hạ bưng bát cháo kê hải sâm ghế nhỏ giúp trông lửa, ăn sáng.
Hôm nay bánh gạo rang , rang chín 50 cân gạo cho thơm cũng chuyện dễ dàng, Chu chia ba rang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-433-muon-xe.html.]
Gạo rang đến màu vàng nhạt, quá cháy, như bánh gạo mới thơm. Rang xong nồi đầu tiên, tay Chu mỏi.
Bố Chu giúp, hai ông bà mỗi rang một nồi.
Lúc vợ Chu Binh Cường tới, : "Đang gì thế? Thơm quá!"
Mẹ Chu: "Làm chút bánh gạo rang mà, việc gì ?"
Vợ Chu Binh Cường : "Quốc Hoa chẳng đang ở bệnh viện ? Còn viện một thời gian, nhờ A Lỗi lái xe đưa lên thành phố mang ít quần áo và đồ ăn cho hai cha con nó."
Bố Chu: "A Lỗi biển ."
Vợ Chu Binh Cường: "Hôm nay thì mai ! Gần tết ngày nào xe khách thành phố cũng chật ních , sợ xách đồ chen lên nổi."
Giang Hạ: "Ngày mai cũng rảnh ạ."
Vợ Chu Binh Cường: "Vậy ngày !"
Giang Hạ thẳng: "Ngày cũng rảnh, dạo ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, trong nhà cả đống việc chờ . Thím Cường là xem khi nào máy kéo của đội sản xuất rảnh thì !"
Vợ Chu Binh Cường xong liền : "Các đều rảnh ? Thế thì cho mượn cái xe jeep dùng chút ! bảo thằng Quốc Hồng nhà lái xe đưa , tiện thể đưa Ôn Uyển bệnh viện thuốc, chân nó trẹo, máy kéo tiện, nếu thì cũng chẳng cần phiền đến các . Cháu cứ yên tâm, thằng Quốc Hồng nhà thím lái xe."
Giang Hạ: "Chị trẹo chân chứ trẹo m.ô.n.g , máy kéo gì mà tiện?"
"Mượn thì , nhưng đưa cho cháu hai trăm đồng! Một trăm đồng tiền xăng, một trăm đồng tiền thuê xe, ngoài mua thêm một gói bảo hiểm, tìm luật sư đến giấy cam kết, xảy chuyện các tự chịu trách nhiệm , liên quan đến chủ xe, vì chủ xe đồng ý cho mượn! Hơn nữa đảm bảo đền cho cháu một chiếc xe mới tinh, xước, bẩn, cháu đều bắt đền một chiếc mới tinh. Khi nào thím chuẩn xong những gì cháu thì thể mượn!"
Vợ Chu Binh Cường: "......"
Chưa từng thấy ai điều, mặt dày vô sỉ như thế!
Vợ Chu Binh Cường bỏ .
Giang Hạ thấy bà về nhà bên cạnh hùng hùng hổ hổ, mắng cả Ôn Uyển.
Vợ Chu Binh Cường mắng vườn rau, nhanh cả thôn đều những lời Giang Hạ .
Đương nhiên Giang Hạ chẳng để tâm đến những chuyện , càng .
Làm bánh gạo rang, rang chín gạo, còn rang lạc, rang vừng, bánh gạo rang thêm lạc vụn và vừng sẽ càng thơm.
Có điều thêm lạc vụn thì để lâu bằng loại thêm, cho nên Chu chỉ mười cân loại lạc.
Lạc và vừng Điền Thải Hoa rang xong mang sang.
Gạo rang xong, bố Chu mang sang trạm xay xát thôn bên cạnh xay thành bột.
Lại mang về, trộn thêm nước đường nấu, đổ lạc và vừng , trộn đều, đó cho khuôn bánh chuyên dụng, nén chặt, gõ , cái gọi là bánh gạo gõ.
Bánh gạo gõ vì nước đường nên còn ẩm, còn xếp từng cái chảo sắt lớn, sấy khô bằng lửa nhỏ.
Bánh gạo như thơm ngọt, chỉ là cứng.
Không cứng, mà là cực kỳ cứng!
Giang Hạ nếm thử một cái, suýt nữa thì gãy răng!
Nàng : "Cái thể bánh mài răng cho trẻ con đấy!"
Răng thì đúng là c.ắ.n nổi.
thật sự thơm ngon, ngoài thêm đường phèn thì thêm bất cứ thứ gì khác.
Giang Hạ dẫn mấy đứa trẻ cùng phụ trách gõ bánh gạo, Điền Thải Hoa, bố Chu và Chu phụ trách sấy khô.
Bếp lò ở cả nhà cũ và nhà mới đều trưng dụng.
Sau đó cụ cố và Hà Hạnh Hoàn ngửi thấy mùi thơm cũng sang giúp một tay.
Cứ thế mãi đến khi Chu Thừa Lỗi biển về mới xong xuôi.
Giang Hạ đưa một chiếc bánh gạo in chữ "Phúc" cho : "Em đấy, nếm thử xem."
Chu Thừa Lỗi nhận lấy, bỏ miệng, rắc một cái, đặc biệt cứng!
"Ngon lắm."
Càng cứng càng ngon.