Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 437: Đến rồi lại đi
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:32:11
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mua dụng cụ uốn tóc, keo xịt định hình, còn mua một cái lược tròn lông heo giống ở tiệm cắt tóc, đó Giang Hạ cùng Giang về nhà họ Giang tóc.
Giang Hạ giúp Giang dùng lô cuốn từng lọn tóc từ ngọn tóc cuốn ngược lên .
Chập tối bố Giang tan về liền thấy hai con đầu treo đầy những vòng nhựa màu hồng.
Ông : "Hai con đang tự tóc ở nhà ? Sao tiệm mà ?"
Mẹ Giang: "Ông chẳng thích ?"
Bố Giang chối bay: " thích?"
Mẹ Giang mặc kệ ông, đó còn bảo bà con cừu, tóc xoăn gì? Chẳng da dáng gì cả!
Giang Hạ thấy thời gian còn sớm, định hình bốn năm tiếng, lát nữa Chu Thừa Lỗi chắc sẽ đến đón, liền giúp Giang tháo lô cuốn , đó dùng lược tròn và máy sấy, giúp bà sấy tạo kiểu cho lọn tóc trông tự nhiên hơn.
Xong xuôi, Giang Hạ hỏi bố Giang: "Ba, ạ?"
Bố Giang đang báo, ngẩng đầu sang : "Đẹp, còn hơn ngoài tiệm. Tay nghề của con thể mở tiệm cắt tóc đấy."
Mẹ Giang vốn xinh , bảo dưỡng , trông chỉ như mới ngoài 30, tóc xoăn , cả khí chất càng thêm quý phái thanh lịch.
Mẹ Giang cứ cầm cái gương nhỏ soi mãi, bà cũng thấy , hơn mấy bà ngoài đường uốn xù bông lên nhiều!
"Hạ Hạ, giúp con tháo xem hiệu quả thế nào."
Giang Hạ đang tự tháo: "Con tự tháo ạ."
Lúc trưa Giang giúp nàng cuốn tóc phía , giật da đầu nàng đau đến giờ vẫn còn đau.
Bố Giang đặt tờ báo xuống: "Để ba."
Vợ ông hồi con gái còn bé mỗi chải đầu cho con đều con đau, đau đến phát .
Từ nhỏ đến lớn, tóc của con gái đều do ông chải.
Cho đến khi con gái tự chải đầu.
Mẹ Giang: "Ông tháo ?"
"Học là ngay." Bố Giang cầm lấy cái lô cuốn Giang tháo nghiên cứu một chút, liền cách thao tác.
Sau đó ông cẩn thận giúp Giang Hạ tháo từng cái lô cuốn tóc, vẻ mặt chăm chú, động tác nhẹ nhàng.
Giang Hạ chẳng cảm thấy đau chút nào, liền yên tâm hẳn.
Chập tối.
Chu Thừa Lỗi lái xe đến đón Giang Hạ về nhà, thấy Giang Hạ xõa mái tóc dài gợn sóng, ngẩn một lúc.
Giang Hạ : "Thế nào? Đẹp ?"
Chu Thừa Lỗi nàng, ngây ngốc gật đầu: "Đẹp."
Giang Hạ liền , khoác tay , "Đi thôi!"
Lúc lái xe về nhà, Chu Thừa Lỗi nhịn cứ liếc Giang Hạ mấy .
Đêm đến, tắm rửa xong, nâng khuôn mặt Giang Hạ lên hôn tỉ mỉ, mái tóc xoăn sóng lớn mềm mượt tự nhiên xõa tung phủ kín cả chiếc gối.
Hắn dùng tay chải mái tóc dài còn mềm mại tinh tế hơn cả sóng biển của nàng: "Sau cứ để kiểu tóc ."
Tóc Giang Hạ khá dài, đến eo, nên nàng tự sấy cho kiểu xoăn sóng lớn lãng mạn dịu dàng.
Cả trông thật dịu dàng xinh , bớt chút ngây thơ thanh xuân, thêm vài phần quyến rũ đằm thắm.
Đẹp đến mức khiến nghẹt thở!
Chu Thừa Lỗi hôn nàng lâu, dịu dàng quyến luyến.
Ngày hôm , sáng sớm 6 giờ, trời còn sáng hẳn, Diệp Nhàn đến lầu nhà họ Giang.
Thấy xe của bố Giang, Giang vẫn còn, xe đạp của Giang Đông cũng ở đó.
Ngoài cô còn thấy một chiếc xe jeep mới tinh, cũng là của nhà ai.
Dù cũng thường mới thể ở trong cái đại viện , thấy xe gì cô cũng ngạc nhiên.
Cô đợi lầu.
Lúc , một chiếc xe jeep chạy sân.
Diệp Nhàn tò mò sang, liền thấy khuôn mặt lạnh lùng của Chu Thừa Lỗi ở ghế lái.
Cô lập tức nấp .
Giang Hạ phát hiện gì, nàng đang cúi đầu chỉnh quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-437-den-roi-lai-di.html.]
Chu Thừa Lỗi liếc về hướng Diệp Nhàn biến mất.
Hắn thu hồi tầm mắt, đỗ xe, xuống xe, sang ghế phụ đỡ Giang Hạ xuống, đó dắt nàng cùng lên lầu.
Giang Hạ đến sớm thế là để tóc cho Giang, qua một đêm, hiệu quả sẽ còn như lúc mới .
Chu Thừa Lỗi đưa Giang Hạ lên lầu, nhà, lấy cớ để quên đồ xe, xuống lầu lấy.
Giang Hạ thấy lạ, vứt đồ lung tung, nhưng Giang Đông gào lên: "Chị, chị mau giúp !"
Sáng sớm bắt giúp bà tóc! Đến chạy bộ bà cũng cho , bắt giúp bà cuốn hết tóc lên mới .
Cậu sắp điên !
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ liền nghĩ nhiều nữa, giúp một tay.
Chu Thừa Lỗi xuống lầu tìm một vòng cũng thấy bóng dáng đó , mới trở lên lầu.
Chu Thừa Lỗi trở nhà họ Giang, Giang Hạ hỏi: "Quên cái gì thế ?"
Chu Thừa Lỗi sang Giang Đông: "Vừa lái xe đến lầu, thấy Diệp Nhàn, xuống tìm một vòng nhưng thấy ."
Nếu tìm Diệp Nhàn, Chu Thừa Lỗi xử lý là xong.
Không tìm thấy, liền vô vàn khả năng, tự nhiên .
Giang Đông ngớ : "Ai cơ?"
Mẹ Giang nhíu mày: "Nó đến gì?"
Bố Giang Giang Đông.
Giang Đông bắt gặp ánh mắt của bố vội : "Không liên quan đến con, con gì, con lâu lắm gặp cô ! Tuyệt đối liên hệ riêng tư gì với cô cả."
Nếu rể đột nhiên nhắc đến, quên béng .
Thời gian mỗi ngày của hiện tại đều đề tài mới của viện nghiên cứu, việc học, việc bàn giao sản xuất ở nhà máy, và cả Tiểu Nghiên chiếm hết, những thứ khác chẳng nhớ nổi gì.
Ngoại trừ ngủ thì một chút thời gian riêng tư cũng .
Ở bên Tiểu Nghiên cũng là ngày nào cũng đưa đón cô học, lấy cơm cho cô , lúc chân cô khỏi , thì sáng nào cũng đưa cô chạy bộ cùng, đó thời gian còn tự bận tối mắt tối mũi!
Cậu nghỉ mà về muộn thế cũng là vì đề tài giáo sư giao ý tưởng, nghiên cứu thêm chút nữa, tiện thể đợi khung bánh xe vạn năng và xe nôi xong, là vì đợi bố Tiểu Nghiên, tất nhiên nguyên nhân chính vẫn là thế.
Mẹ Giang sợ Diệp Nhàn phá hỏng buổi gặp mặt hai gia đình , cảnh cáo Giang Đông: "Thấy nó con cũng đừng để ý đến nó!"
Giang Đông: "Con !"
Bố Giang trầm ngâm.
Là A Lỗi phát hiện sợ quá bỏ ? Hay là trốn ?
Diệp Nhàn ?
Diệp Nhàn thật , trốn.
Mục đích của cô đạt , cho nên cô .
Diệp Nhàn rời khỏi đại viện, liền tìm điện thoại công cộng, gọi một cuộc điện thoại.
Điện thoại reo vài tiếng mới bắt máy, thấy giọng đối phương, Diệp Nhàn mới : "Thấy chị và rể , ."
Đối phương gì, Diệp Nhàn gật đầu: " thế, cũng thấy ."
" chắc chắn."
"Vâng, hiểu , cảm ơn ngài."
Diệp Nhàn cúp điện thoại, trả tiền cước, rời .
Sau cô thực sự thích Giang Đông.
Tuy rằng ban đầu chỉ là tính kế , cố ý thiết kế một cục diện khiến cô vô cùng khó xử, lợi dụng lòng và sự mềm yếu của , khiến ngại từ chối lời tỏ tình của cô ngay tại chỗ.
Sau đó gieo rắc tin đồn, khiến đều tưởng họ đang yêu .
Sau đó cố ý hiểu lầm ý của lúc đó, lúc đó từ chối, im lặng chính là ngầm thừa nhận, từng bước khiến họ trở thành yêu.
trong quá trình ở bên , cô thực lòng thích ! Giang Đông từng yêu cô , bởi vì bao giờ chủ động mật với cô , càng chủ động những hành động mật giữa những yêu , chỉ là trách nhiệm chăm sóc cô mà thôi.
Cô chủ động cận , sán gần, theo bản năng đều né tránh.
Cho nên cô mới cảm giác an , mới những chuyện đó.
Giang Đông cuối cùng chẳng cũng phản bội cô , đến với Trương Phức Nghiên, phản bội tấm chân tình của cô ? Hại cô đến đại học cũng học tiếp ? Hại trai cô tù? Hại cô nhà trách mắng?
Vậy thì đừng trách cô .