Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 448: Có thể chứ
Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:42:02
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thừa Sâm kéo Lý Tú Nhàn .
Lý Tú Nhàn đầu chồng.
Chu Thừa Sâm trầm giọng : “Ba em sẽ , đông bắt như , nhanh sẽ thả thôi, đừng phiền A Lỗi tìm giúp đỡ.”
Chu Thừa Sâm cảm thấy để ông bắt đó một chút cho nhớ đời càng !
Vì chuyện cỏn con mà nợ một ân tình thì đáng!
Lý Tú Nhàn hất tay chồng , ba nên lo lắng chứ gì?
“A Lỗi!” Lý Tú Nhàn hét lớn một tiếng.
Giang Hạ đầu , Chu Thừa Lỗi cũng theo.
Lý Tú Nhàn bước nhanh tới: “A Lỗi, chú quen rộng, giúp chị tìm thả ba chị với?”
Chu Thừa Lỗi lạnh nhạt từ chối: “Em quen ai quyền thả cả.”
Lý Tú Nhàn nài nỉ: “Sao quen? Chú với ba của Tiểu Hạ một tiếng là mà! Tiểu Hạ, em giúp chị với ba em một tiếng .”
Giang Hạ vẻ mặt nghiêm túc đáp: “Được thôi! Nếu ông thông gia chịu bản kiểm điểm đăng lên báo, hơn nữa còn tự kiểm điểm loa phát thanh, chủ động hối cải để dân thành phố lấy gương, cam kết , nếu tái phạm sẽ phạt một ngàn đồng, thì em thể với ba em một tiếng.”
Lý Tú Nhàn: “......”
Chu Thừa Sâm suýt nữa thì bật , hỏi Lý Tú Nhàn: “Ba em chịu thế ?”
Lý Tú Nhàn: “......”
Thật là phục sát đất!
Tức c.h.ế.t cô mất!
Không giúp thì cứ thẳng !
Làm theo lời Giang Hạ thì ba cô còn mặt mũi nào mà nữa?
Giáo viên trong trường đều sẽ chuyện ba cô bắt.
Cha Chu sợ cô con dâu phiền con trai út nên lên tiếng: “Tình huống chỉ giam một đêm để giáo d.ụ.c thả thôi, lâu , sáng mai con đón là .”
Lý Tú Nhàn đương nhiên ngày mai sẽ thả, đây trong thôn cũng bắt , sáng hôm là về, nhưng tiền nong đều tịch thu hết! Không lấy !
“Thế còn tiền thì ? Tiền đó lấy ?”
Giang Hạ cô : “Tiền? Chị hai đang lo cho ba chị là lo cho tiền đó?”
Điền Thải Hoa : “Đương nhiên là lo cho tiền !”
Lý Tú Nhàn: “... Đương nhiên là lo cho ba !” cũng hy vọng lấy tiền.
Chu Thừa Sâm nhịn nữa: “Lo cho ba em thì nộp phạt một hai ngàn coi như vì nhân dân phục vụ, chắc là sẽ thả sớm thôi. Muốn nộp ? Để về lấy tiền nộp. Dù nhiều trong thôn cùng bắt như , khó mà tìm thả riêng ba em . Nộp phạt thì khác, nộp tiền coi như là đoái công chuộc tội, là tự hối kiểm điểm. Đi thôi! Giờ nộp cùng em!”
Vốn định giữ cho cô chút mặt mũi, nhưng khổ nỗi chính cô cần mặt mũi.
Chu Thừa Sâm lôi cô .
Lý Tú Nhàn: “......”
Cuối cùng Lý Tú Nhàn cũng lấy tiền chuộc , Giang Hạ cũng chẳng ngạc nhiên.
Cả nhà ai bận tâm chuyện nữa, tiếp tục vui vẻ ăn Tết.
Mùng hai Tết, là ngày về thăm nhà đẻ.
Năm nay là đầu tiên Giang Hạ về nhà đẻ khi lấy chồng, tối qua Chu chuẩn nhiều quà Tết để Giang Hạ mang về.
Sáng sớm, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ dậy sớm, chuyển từng túi đồ lên xe, đó mặc quần áo mới cho bé Chu Chu, buộc tóc thật , đưa cả Chu Chu cùng về ngoại.
Chu Thừa Lỗi lái xe khỏi ngõ, xuống xe bế Chu Chu ghế , đóng cửa , mới mở cửa ghế phụ đỡ Giang Hạ lên xe.
“Em phía với Chu Chu.”
Chu Thừa Lỗi: “Ngồi phía với .”
Ghế phụ thoải mái hơn, lúc đặt xe đặc biệt yêu cầu tùy chỉnh, êm.
Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ lên xe.
Lúc , vợ chồng Chu Thừa Sâm và Lý Tú Nhàn cũng dắt Chu Oánh .
Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ chào hỏi họ.
Lý Tú Nhàn liếc từng túi đồ chất đầy trong thùng xe, sắc mặt liền đổi.
Con dâu mới năm đầu tiên về nhà đẻ, đồ đạc đều do chồng chuẩn .
Năm đầu tiên cô gả về đây, đồ mang về nhà đẻ nhiều như thế.
Chu Thừa Lỗi với Chu Thừa Sâm: “Bọn em đây.”
Chu Thừa Sâm gật đầu.
Chu Thừa Lỗi vòng qua đầu xe, lên xe nổ máy rời .
Chu Thừa Sâm cũng bế con gái lên xe đạp, đạp thẳng, chẳng thèm đợi Lý Tú Nhàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-448-co-the-chu.html.]
Hai vợ chồng chiến tranh lạnh.
Tuy chiến tranh lạnh, nhưng Chu Thừa Sâm sẽ thất lễ đến mức thăm nhạc phụ nhạc mẫu.
Đây là phép cơ bản.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Anh cũng gương cho con cái.
Sống ở đời, việc thể dựa hỉ nộ ái ố của bản .
Chiếc xe jeep chạy con đường làng.
Giang Hạ thấy ít dân làng xách làn, dắt con cái chúc Tết.
Cũng xe đạp, phía gióng xe một đứa trẻ, phía yên xe một lớn, lớn đó lưng cõng một đứa, n.g.ự.c ôm một đứa.
Một chiếc xe đạp thồ cả bốn .
ai nấy đều tươi rạng rỡ.
Mọi đều mặc lên bộ quần áo mới nhất, dù đa quần áo vẫn chủ yếu là màu xám tro, chỉ là sạch sẽ hơn ngày thường, màu sắc đậm hơn chút, dáng vẻ nửa cũ nửa mới.
Xe jeep khỏi thôn, Giang Hạ liền thấy đám cha Lý, Ôn Uyển, vợ Chu Binh Cường... mười mấy hai mươi đang bộ đường về thôn.
Ôn Uyển thấy chiếc xe jeep của nhà Giang Hạ, cô cúi gằm mặt xuống, hận thể rụt đầu trong cổ áo!
Quá mất mặt!
Cô Giang Hạ nhận .
Cô càng Chu Thừa Lỗi thấy !
Cô bao giờ thấy mất mặt đến thế!
Thế nhưng những khác trong thôn chẳng thấy hổ chút nào, còn tươi chủ động vẫy tay chào hỏi Chu Thừa Lỗi, cứ như chuyện gì vẻ vang lắm.
Chu Thừa Lỗi vốn định hạ kính xe xuống, nhưng thấy ánh mắt đều dán chặt lên Giang Hạ, chỉ bấm còi một tiếng coi như đáp lễ.
Ôn Uyển chỉ độn thổ cho xong.
Đám thấy nhục nhã ?
Sao còn mặt mũi nào mà chào hỏi ?
Xe jeep chạy vụt qua, phụ nữ hôm qua kéo Ôn Uyển một cái, thành công lôi cô song sắt nhà giam, giờ đây ngưỡng mộ : “Chu Thừa Lỗi đúng là cưới cô vợ thật!”
Ở đây đều là đàn ông, hơn nữa nhiều cùng trang lứa với Chu Thừa Lỗi, hoặc lớn hơn một chút, đều tán đồng, nhao nhao phụ họa: “Chứ còn gì nữa! Cưới vợ , bớt phấn đấu mấy chục năm!”
“ là cưới vợ , thuyền to , xe , nhà lầu cũng , chẳng cần phấn đấu gì sất!”
“Quan trọng là cưới vợ giàu ! Cả cái thôn nhất chính là vợ Chu Thừa Lỗi.”
“Muốn dáng dáng, mặt mặt, gia thế gia thế, tài hoa tài hoa! Sao gặp nhỉ?”
“Cứ cái thói cờ b.ạ.c nát rượu như ông mà đòi cưới dáng dáng, mặt mặt, gia thế gia thế, tài hoa tài hoa á? Vợ ông chịu lấy ông là may , lo mà trân trọng !”
...
Trong tiếng rôm rả, cách giữa chiếc xe và bọn họ ngày càng xa dần.
Ôn Uyển đầu , chiếc xe chạy về hướng thành phố.
Cảm giác như những con khác biệt, những quỹ đạo cuộc đời giống .
Họ đang về phía phồn vinh phú cường, còn thì càng càng thụt lùi!
Lại còn dây dưa với đám !
Cô hiểu cùng một đường với đám thô tục, ít học, chí lớn ?
Là do lấy sai chồng ?
Cô nên kết hôn sớm như .
Lại càng nên m.a.n.g t.h.a.i con của Chu Quốc Hoa.
Lấy chồng như đầu t.h.a.i thứ hai, lấy đúng quan trọng lắm.
Lấy chồng thì lấy đàn ông như Chu Thừa Lỗi.
Lẽ khi sống , cô nên theo chỉ dẫn trong giấc mơ, nắm chặt lấy Chu Thừa Lỗi buông ngay từ đầu, rõ ràng Chu Thừa Lỗi là một đàn ông .
Giá mà thể trọng sinh nữa thì mấy!
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đưa Chu Chu nhà họ Giang.
Mẹ Giang mở cửa, đón họ nhà.
Cha Giang và Giang Đông từ trong bếp , cả hai đều đeo tạp dề, dậy từ sáng sớm để chuẩn những món Giang Hạ thích ăn.
Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ chào: “Ba, Tiểu Đông.”
Giang Hạ xổm xuống ôm Chu Chu, dạy cô bé gọi ông ngoại, bà ngoại, út.
Chu Chu lí nhí gọi một tiếng, chút rụt rè.
Giang Đông cởi tạp dề , bước tới bế bổng Chu Chu lên, giơ cô bé lên thật cao: “Cậu út đưa cháu đốt pháo hoa nhé.”