Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 453: Dáng vẻ sợ sệt của anh rể
Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:42:07
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại biểu thẩm Giang Hạ xong liền bảo: “Nó chín tuổi mới học lớp một, năm nay 18 tuổi , nhỏ ! Cấp hai cũng nghiệp , thể tìm hiểu yêu đương ! Cháu giới thiệu, cháu hỏi em trai cháu xem, em cháu chắc nhiều bạn học cấp ba, bạn đại học kết hôn chứ? Điều kiện , gả xa một chút cũng , đương nhiên cùng thành phố thì nhất. Bên đằng ba cháu con trai đồng nghiệp nào chuẩn cưới vợ ? Nếu ở cơ quan công tác, tuổi lớn hơn A Trân mười mấy tuổi cũng . A Lỗi chẳng cũng lớn hơn cháu bao nhiêu đấy thôi? A Lỗi hơn cháu đến mười mấy tuổi nhỉ? Cháu xem nó thương cháu thế nào! Tuổi lớn một chút mới thương ! Biết kiếm tiền lo cho gia đình là !”
“......”
Chu Thừa Lỗi ngay lưng Giang Hạ, thấy thế, lập tức đầu vợ.
Làm gì chuyện mười mấy năm! Tuổi hộ khẩu của khai gian lớn hơn hai tuổi, cũng mới hơn Giang Hạ chín năm.
thực tế chỉ hơn bảy tuổi.
Bị biểu thẩm thế chừng tưởng tuổi hộ khẩu của khai nhỏ !
Quả nhiên Giang Đông thấy liền nhịn , thì thầm hỏi: “Anh rể, tuổi hộ khẩu của rốt cuộc là khai nhỏ khai lớn lên thế?”
Hơn bảy tuổi thấy lớn , mười mấy tuổi thì thật sự đến cũng chê!
Thảo nào cái mặt lạnh lùng của ông rể y hệt ba !
Chu Thừa Lỗi: “......”
Không thèm để ý đến Giang Đông, thẳng với đại biểu thẩm: “Đại biểu thẩm , Hạ Hạ giới thiệu đối tượng cho , cô tuổi còn nhỏ, hiểu mấy cái ? Thím tìm kinh nghiệm ! Đừng khó cô ! Hai vợ chồng cháu, còn cả nhạc phụ nhạc mẫu cháu cũng loại chuyện , Giang Đông đều là tự tìm yêu đấy, thím tìm kinh nghiệm !”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Đông lập tức gật đầu phụ họa: “ đấy đại biểu thẩm, yêu cháu cũng là cháu tự tìm.”
Đại biểu thẩm: “......”
Nó học đại học, là đại học nổi tiếng nhất cả nước, gia đình bản , tìm đối tượng đương nhiên dễ dàng ?
Đâu những nhà nghèo khổ như họ khó khăn thế nào?
đến nước , đại biểu thẩm cũng tiện thêm gì nữa.
Vốn tưởng họ hàng quyền thế, phú quý song thể tìm cho con gái mối hôn sự , ngờ giúp!
Nhị biểu thẩm đợi họ xong mới hỏi chị em dâu : “Chị cả, biểu thẩm giới thiệu chị thật sự suy xét ?”
“Không suy xét.”
“Thế để giới thiệu cho cháu gái lớn của .”
“Tùy thím.”
Nhị biểu thẩm liền với Chu: “Biểu thẩm, cháu gái đằng ngoại nhà cháu năm nay hai mươi tuổi, thím hậu sinh tính tình thực sự ? Hay là giới thiệu cho cháu gái cháu? Cháu gái cháu chăm chỉ, hiếu thuận, là cô gái , tướng mạo cũng tệ, nhà chỉ là nghèo chút thôi.”
Mẹ Chu nhớ đây thăm từng gặp cô cháu gái đó, hình như trông cũng , thuận mắt, mặt tròn tròn chút phúc tướng, liền hỏi: “Cháu gái thím tên là A Linh ?”
“ , Hứa Linh, ở ngay thôn Hứa Gia. Anh chị cháu sinh bảy đứa con, nuôi nhiều con như dễ dàng, bảy đứa đều học, cho nên nhà mới nghèo chút, nhưng cháu gái lớn của cháu thật sự hiếu thuận, đảm đang. Thím gặp thì , trông cũng tệ mà.”
“Vậy qua Tết hỏi chị dâu xem, nhà chị ba em trai, ba em đều lắm, hai lớn cưới vợ cũng , khá dễ chung sống. Chỉ là đợt ba thương, vay tiền nhà , chúng cũng vội đòi họ trả...”
Điền Thải Hoa cũng thích bà mối, nhiệt tình hỗ trợ chào hàng: “Nhà thuyền thì sợ gì gả? Vận may , một ngàn mấy trăm nợ, một tháng là trả xong.”
Mấy bàn tán sôi nổi, những khác cũng chen vài câu.
Mọi đều thích những chủ đề .
Giang Hạ xen , chỉ lo ăn.
Chu Thừa Lỗi một bữa cơm Giang Hạ mấy chục , thấy cô ăn ngon lành, ăn ít đồ ăn mới yên tâm.
Bữa trưa ăn uống đến hơn 3 giờ chiều mới kết thúc về.
Mấy ngày nay Giang Hạ thấy quá nhiều chúc Tết say khướt đường về.
Thời đại tuy quy định cấm lái xe khi say rượu, Giang Đông cũng uống một chén nhỏ, nhưng Giang Hạ dứt khoát cho lái xe.
Giang Hạ tự lái.
Chu Thừa Lỗi ngờ Giang Hạ nghiêm khắc như , Giang Đông uống một chén nhỏ cũng cho lái.
Biết thế để Giang Đông uống!
Không t.h.u.ố.c hối hận mà uống.
Thế là, suốt chặng đường lái xe phía dẫn đường một cách cẩn trọng dè dặt.
Tốc độ còn chậm hơn cả lúc đến.
Giang Hạ từng chiếc xe đạp vượt qua , ai qua cũng đầu liếc cô một cái.
Cái tốc độ rùa bò thực sự là bực hết sức!
Hồi cô học lái xe cũng từng thử chậm thế .
Giang Đông ghế phụ bảo: “Chị, chị luyện tập nhiều , xem rể căng thẳng kìa!”
Giang Hạ gì.
Lên đến đường lớn, là một con đường rải đá dăm cũng coi như bằng phẳng, Giang Hạ ngoặt tay lái một cái, vượt thẳng lên.
Chạy lên phía .
Giang Đông: “......”
Chu Thừa Lỗi: “......”
Cả xe ai nấy đều theo bản năng tìm chỗ bám cho chắc.
Thực Giang Hạ lái cũng nhanh, đường cũng chẳng chạy nhanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-453-dang-ve-so-set-cua-anh-re.html.]
Tầm 30 đến 50 km/h, nhanh nhất quá 60.
Cũng chẳng chênh lệch mấy so với lúc Chu Thừa Lỗi lái tới.
cứ thấy sợ!
Đều cú vượt dứt khoát của cô dọa sợ!
Chỉ sợ cô nhấn ga một cái, bất chấp tất cả mà bay ngoài.
Giang Đông nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm trần xe: Anh rể ơi, mau lên phía dẫn đường chứ!
Cậu dám xe chị lái !
Dáng vẻ chị lái xe hổ báo quá!
Chu Thừa Lỗi càng sợ, dám vượt , đành giữ tốc độ bám theo .
Khó khăn lắm mới về đến nhà, Giang Đông xuống xe, chân mềm nhũn.
Lần cạch uống rượu nữa!
Chu Thừa Lỗi nhanh chóng đỗ xe xong, tiến lên đỡ Giang Hạ xuống xe, sắc mặt cũng tái.
Giang Hạ: “Em lái thế nào?”
Chu Thừa Lỗi: “... Rất .”
Giang Đông liếc bộ dạng sợ vợ của ông rể.
Giang Hạ liền : “ ! Em cũng thấy em lái , ngày mai nhà bà ngoại để em lái, Tiểu Đông cạnh chị.”
Chu Thừa Lỗi: “......”
Giang Đông lườm rể!
Giang Hạ đầu Giang Đông: “Em thấy chị lái ?”
Giang Đông: “Sao thể? Kỹ thuật lái xe của chị còn hơn rể chứ. Lái siêu ! Em xe chị thoải mái lắm, yên tâm lắm!”
Chu Thừa Lỗi: “......”
Giang Hạ hài lòng, trả chìa khóa xe cho Giang Đông, nhà.
Chu Thừa Lỗi đến bên cạnh Giang Đông: “Ngày mai đừng đưa chìa khóa xe cho chị , nhà bà ngoại đường sá xa xôi, đường núi, nguy hiểm lắm, đừng để cô lái.”
Giang Đông đưa thẳng chìa khóa xe cho Chu Thừa Lỗi, đó gọi lớn với theo bóng lưng Giang Hạ: “Chị ơi, em đưa chìa khóa xe cho rể nhé! Ngày mai chị lái xe thì hỏi lấy chìa khóa.”
Chu Thừa Lỗi: “......”
Cần em vợ để gì chứ?
Ngày hôm , sáng sớm, nhà họ Chu chuyển từng túi đồ lên xe.
Chu Thừa Lỗi trả chìa khóa xe cho Giang Đông.
Giang Đông cố ý hỏi: “Chị em lái xe ?”
Chu Thừa Lỗi: “Không lái, tối qua chị ngủ ngon, tinh thần đủ.”
“Sao ngủ ngon?” Giang Đông xong liền lo lắng về phía Giang Hạ.
Sắc mặt mà! Chẳng giống ngủ ngon chút nào.
“Chó trong thôn ồn quá.” Chu Thừa Lỗi xong liền đỡ Giang Hạ lên xe.
“Tối qua ch.ó đúng là ồn thật.” Trong thôn nhiều nuôi chó, ban đêm thường xuyên tiếng ch.ó sủa, đêm đầu tiên Giang Đông cũng quen.
Giang Hạ mất ngủ vì tiếng ch.ó sủa?
Giang Hạ lén véo tay Chu Thừa Lỗi một cái.
Người tối qua quá đáng lắm luôn!
Cô chỉ là ngủ ngon!
Tay cô nhấc nổi đây , nhấc lên là mỏi nhừ.
Chu Thừa Lỗi thuận tiện giúp cô thắt dây an , nhân lúc thấy còn hôn trộm cô một cái.
Giang Hạ: “......”
Chu Thừa Lỗi điềm nhiên như lùi , mày mắt rạng ngời.
Anh nhận lấy hai cái làn trong tay Chu đặt xe, đó gọi lên xe.
Lần bọn trẻ tranh xe Giang Đông, lớn đành xe Chu Thừa Lỗi.
Hai chiếc xe cùng lúc xuất phát từ trong thôn nhà bà ngoại.
Lái xe còn lâu hơn cả tàu hỏa, mất năm sáu tiếng đồng hồ mới tới.
Suốt dọc đường về phía Bắc, vượt qua hết thị xã đến thị xã khác, phong cảnh ven đường ngoài núi vẫn là núi.
Khiến khỏi cảm thán non sông tổ quốc bao la, hùng vĩ.
Tại thôn Diệp Gia, Diệp Nhàn cũng trang điểm xinh khỏi cửa, bắt xe lên thành phố.