Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 456: Người tàn nhẫn nhất vẫn là anh ấy!

Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:42:10
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhà họ Giang ăn cơm chiều sớm, đến 6 giờ rưỡi xong bữa.

 

Giang Đông ăn cơm cùng ba xong liền chuẩn ngoài.

 

Cha Giang hỏi: “Muộn thế còn ? Mai bay sớm thế, tối nay ngủ sớm một chút ?”

 

“Con tụ tập với đám Đàm Kiệt một chút, sẽ về sớm thôi ạ, quá 8 giờ .”

 

Cha Giang dặn dò thêm một câu: “Tối nay uống rượu xong thì đừng lái xe máy đấy, chị con đúng, uống rượu xong tài xế hưng phấn, dễ lái xe nhanh lắm.”

 

Hồi trưa định uống vài chén với con rể, con rể bảo Hạ Hạ cho uống rượu lái xe. Hạ Hạ lúc đó liền câu , cha Giang thấy tâm đắc với lời con gái, nên ép con rể uống nữa, nếu để con gái lái xe về, ông cũng chẳng yên tâm.

 

Cho nên đến tối, hai cha con mới lai rai vài ly.

 

Cha Giang cho rằng con trai thì tửu lượng cũng rèn luyện cho khá lên, nên ông mới uống cùng con trai.

 

Tửu lượng con rể thì miễn bàn, sâu thấy đáy, bao giờ thấy nó say, ai thử tửu lượng của nó thì đều gục cả.

 

“Vâng ạ.” Giang Đông đặt chìa khóa xe máy xuống, cầm chìa khóa xe đạp ngoài.

 

Lúc Giang Đông đến Phúc Mãn Lâu, ông chủ Phúc Mãn Lâu nhận ngay là em trai của Giang Hạ, liền niềm nở đón tiếp.

 

Bữa tiệc đính hôn , ông nhớ mặt từng một kỹ.

 

“Cậu Giang một ? Hay còn ai nữa ? Có cần phòng riêng ?”

 

Giang Đông đáp: “Bạn học cháu đặt phòng ăn cơm ở đây ạ, đặt họ Đàm.”

 

“À, chú , ngay phòng bao ngoài cùng kìa, hóa là bạn học của cháu, để chú giảm giá cho nhé.”

 

“Cháu cảm ơn chú.” Giang Đông đáp một câu, đó tới, gõ cửa đẩy cửa bước .

 

Trong phòng phần lớn đều là mấy bạn chơi nhất với Giang Đông từ hồi cấp hai, chỉ vài cá biệt là quan hệ bình thường.

 

Người bạn học quan hệ bình thường cá biệt chính là Uông Dương, dẫn em họ và Diệp Nhàn đến tham gia buổi họp lớp .

 

Đàm Kiệt thấy Giang Đông đến, lập tức vẫy tay gọi: “Mau đây , đến muộn, phạt một ly.”

 

Các bạn học khác cũng nhao nhao hùa theo: “Lần hẹn họp lớp cho bọn leo cây! Hôm nay nhất định tự phạt một ly.”

 

“Một ly ăn thua gì? Phải ba ly!”

 

“Ba ly cũng đủ, kính mỗi bọn một ly. Toàn cho em leo cây thôi!”

 

đấy, mỗi một ly.”

 

...

 

Uông Dương gì, cũng chẳng Giang Đông, chỉ mải chuyện với bên cạnh.

 

Cậu với Giang Đông, chuyện ai cũng .

 

Đàm Kiệt cầm một cái ly sạch bàn ai dùng, rót rượu cho Giang Đông.

 

Giang Đông bạn dùng ly sạch rót rượu, : “Ba ly , tối nay tớ sân bay bay về Bắc Kinh , chỉ uống một ly thôi, về tớ sẽ uống bù với các . Tối nay ở nhà tớ uống hai ly với ba , uống nữa nửa đêm dậy nổi mất.”

 

Đàm Kiệt chơi với Giang Đông nhất, liền đỡ: “Lần máy bay, chúng tha cho nó, một ly là , tụ tập nhất định bắt nó tự phạt mười ly.”

 

Giang Đông nhận lấy ly rượu uống cạn, đó nhắc đến chuyện yêu của Giang Đông.

 

Giang Đông nhân tiện giải thích rõ ràng chuyện.

 

Giải thích xong xuôi, tán gẫu với một lúc, liền cáo từ về.

 

Lúc một bạn học dậy, cầm chai rượu rót cho Giang Đông một ly đầy: “Tớ cũng về , tớ cùng Giang Đông kính một ly, chúc năm mới vui vẻ, tiền đồ như gấm!”

 

Mọi cũng rào rào cầm ly rượu của lên: “Nào, năm mới vui vẻ, tiền đồ như gấm!”

 

Giang Đông đành cùng nâng ly cạn chén.

 

Uống xong, đặt ly rượu xuống, liền rời .

 

Người bạn học cũng cùng .

 

Hai cùng khỏi Phúc Mãn Lâu.

 

Lúc xuống cầu thang, Giang Đông bỗng nhiên thấy choáng váng đầu óc.

 

Người bạn học vội vàng đỡ lấy : “Có say ? Tớ đỡ nhà hàng nghỉ một lát, uống chút giải rượu hẵng về nhà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-456-nguoi-tan-nhan-nhat-van-la-anh-ay.html.]

 

Giang Đông đầu óc cuồng thật sự, gật gật đầu.

 

Người bạn học liền dìu Giang Đông trở .

 

Ông chủ Phúc Mãn Lâu trong lòng thót một cái, chân tay bủn rủn, vội vàng chạy tới giúp đỡ: “Sao thế ? Uống say ?”

 

Giang Đông nắm c.h.ặ.t t.a.y ông: “Cháu chóng mặt quá, hình như say ạ.”

 

Bạn học: “Chắc là thế, nhưng mới uống hai ly thôi mà. Cháu đưa phòng bao cho ngủ một lát, gọi điện cho nhà đến đón. Ông chủ cứ việc ạ! Cháu trông .”

 

“Được .” Ông chủ Phúc Mãn Lâu liền buông Giang Đông , vội vàng rời .

 

Giang Đông đến phòng bao, liền lịm gì nữa.

 

Người bạn học đưa phòng đóng cửa : “Người mang đến cho các cô đấy, các cô gì? Đừng hại đấy nhé? Giang Đông nãy , cô yêu ! Hai chia tay !”

 

“Yên tâm , chỉ chụp một tấm ảnh thôi. Cô yêu Giang Đông mà, Giang Đông đồng ý cho hai họ ở bên nên mới bày trò chia rẽ. Chụp tấm ảnh cho xem, bà sẽ phản đối nữa .”

 

mặc kệ các , đây!” Người bạn học vội vàng khỏi phòng.

 

Vừa khỏi phòng, đang định về nhà thì ông chủ Phúc Mãn Lâu gọi giật : “Cái bàn các cháu , cũng say , cháu xem thử ! Đừng để say hết cả lũ, ai thanh toán tiền .”

 

Ông đẩy trong, khóa cửa từ bên ngoài.

 

Giang Hạ nhận điện thoại của ông chủ Phúc Mãn Lâu lúc 7 giờ rưỡi.

 

Chu Thừa Lỗi điện thoại, với Giang Hạ: “Giang Đông uống say ở Phúc Mãn Lâu , xem .”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giang Hạ: “Sao nó đến Phúc Mãn Lâu?”

 

“Họp lớp.”

 

Giang Hạ liền lục tủ quần áo tìm đồ: “Em cũng !”

 

Chu Thừa Lỗi nếu thẳng cho Giang Hạ thì cô nhất định đòi theo, theo thì ở nhà cũng lo lắng yên, nên rõ ràng sự tình.

 

“Không chuyện gì , em đừng lo, Giang Đông cả, ông chủ Phúc Mãn Lâu báo công an . Lực lượng chức năng sẽ đến trong vòng ba phút nữa thôi. Anh sẽ qua đó xem, tiện thể đợi đến sáng sớm đưa sân bay luôn, chứ để ba đưa vất vả cả đêm, lái xe an .”

 

“Em đừng lo lắng, ngủ sớm nhé, đưa Giang Đông sân bay xong sẽ về thẳng nhà, em ngủ dậy là về đến nơi .” Chu Thừa Lỗi hôn lên trán Giang Hạ.

 

Giang Hạ liền bảo: “Được , em . Anh lái xe cẩn thận nhé, đón Giang Đông về nhà xong thì ngủ một giấc thật ngon ở nhà ba, đừng lo cho em, em nhất định sẽ ngủ ngon mà.”

 

Chu Thừa Lỗi mỉm : “Ừ.”

 

Chu Thừa Lỗi lái xe lên thành phố.

 

Lúc đến nơi thì Giang Đông tỉnh, đang ghi lời khai.

 

Cha Giang cũng mặt ở đó.

 

Cha Giang thấy Chu Thừa Lỗi đến, theo bản năng lưng , thấy Giang Hạ mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Sao con đến đây? Hạ Hạ chuyện chứ?” Con gái mà thì ở nhà ngủ ? Bụng mang chửa, ngủ ngon giấc thì chút nào.

 

“Vâng, Hạ Hạ ngủ ạ.” Chu Thừa Lỗi lười giải thích nhiều.

 

Anh cũng chỉ kiên nhẫn giải thích tỉ mỉ với mỗi Giang Hạ thôi.

 

Cha Giang lúc mới yên tâm.

 

Chu Thừa Lỗi xong nhân viên công tác hỏi chuyện, mặt lạnh tanh : “Hành vi của các cô như chắc cũng thuộc dạng cưỡng bức thành nhỉ? Tính chất nghiêm trọng lắm đấy!”

 

Nhân viên công tác: “......”

 

Giang Đông: “......”

 

Đám bạn học: “......”

 

Diệp Nhàn kinh hãi tột độ!

 

Điên ?

 

chỉ định để Giang Đông lên chụp ảnh thôi mà, quần áo xộc xệch là cô chứ Giang Đông!

 

Khóe miệng cha Giang giật giật.

 

Người tàn nhẫn nhất vẫn là !

 

 

Loading...