Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 463: Chạy theo phong trào

Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:42:17
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bãi biển

 

Thủy triều vẫn rút hẳn, nước còn ngập đến ngang hông lớn. Chu Thừa Lỗi cùng cha Chu và đang lội nước, quấn từng sợi dây thừng bám đầy vẹm xanh quanh cọc gỗ, nối sang cọc khác quấn tiếp vài vòng.

 

Đám vẹm xanh đó sẽ bám dọc theo cọc gỗ mà lớn lên, cho đến khi phủ kín bộ cọc, vẹm dây thừng cũng sẽ tiếp tục sinh trưởng hoặc tự tách bám chỗ khác.

 

Hiện tại thể thấy lứa vẹm thả đó bắt đầu lan rộng .

 

Chứng tỏ vùng biển thực sự thích hợp cho chúng sinh trưởng.

 

Cha Chu thấy đám vẹm xanh cọc gỗ bắt đầu lan thì vui lắm: "Lớn nhanh phết nhỉ."

 

Chu Quốc Đống ngạc nhiên: "Không ngờ nuôi kiểu mà sống thật, chẳng cần cho ăn gì cả."

 

Chu Thừa Lỗi liền bảo: "Cậu nuôi theo ? Muốn nuôi thì nhất mau chóng đến đội sản xuất thuê mặt nước ."

 

Cha Chu cũng hùa : " đấy, cháu dám nuôi vẹm xanh cùng nhà bác ? Bác Phúc dám bảo đảm sẽ phát tài, nhưng chắc chắn là kiếm tiền! Cháu xem con dâu cả nhà bác cũng thuê hẳn hai trăm mẫu bãi biển để nuôi đấy."

 

Đây chính là con đường phát tài mà Vượng Tài mách bảo.

 

Không phát tài thì cũng phát đạt, sai !

 

Chu Quốc Đống đám vẹm xanh đang lan rộng cọc gỗ nước biển, chút do dự.

 

Cha Chu: "Hôm nay triều rút mạnh, bà con thấy nuôi thật, chắc chắn sẽ chạy theo phong trào, bãi biển hạn, cháu mà chậm chân, nuôi tìm chỗ khác, tiện bằng ."

 

Bình thường thủy triều rút xa đến thế.

 

Điều Chu Quốc Đống cũng hiểu, nhưng nhà hiện giờ còn nợ Lỗi bao nhiêu tiền, lấy tiền thuê bãi biển mua cọc gỗ?

 

Chu Thừa Lỗi sự chần chừ của , bèn : "Tiền cần gấp, 300 đồng trả đưa cho , cầm thuê một vùng biển, kiếm tiền thì trả ."

 

Cha Chu: " đấy! Kiếm tiền thì cùng trả một thể là xong. Muốn nuôi thì quyết định nhanh lên, tí nữa thuê cũng khác thuê hết mất. Tiền nong vội, đến lúc nuôi , bán tiền thật thì còn lo gì tiền trả? Không tiền trả thì sang nhượng vùng biển cho nhà bác trừ nợ cũng . Còn trẻ thế mà sợ kiếm tiền ?"

 

Chu Quốc Đống vốn động lòng, liền quyết tâm: "Anh Lỗi, em xin khất nợ thêm một thời gian, giờ em thuê mặt nước ."

 

Chu Thừa Lỗi liền đưa trả 300 đồng: "300 đồng thuê một trăm mẫu đấy, lúc thuê giúp thuê thêm hai trăm mẫu nữa nhé, lát nữa đóng tiền ."

 

Đường bờ biển tuy dài, nhưng dài đến mấy cũng hạn.

 

Chu Thừa Lỗi định thuê giúp hai, nếu hai nuôi thì nuôi thêm hai trăm mẫu cũng .

 

"Vâng, để em thuê bãi biển đây ạ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chu Thừa Lỗi gật đầu.

 

Chu Quốc Đống liền .

 

Cậu lên bờ thì gặp Giang Hạ và Chu đang tới.

 

Hai con tiễn khách xong liền bãi biển luôn.

 

Chu Quốc Đống chào hỏi họ, ngượng ngùng : "Thím, chị dâu, em định học theo Lỗi nuôi vẹm xanh, tiền nợ em xin khất , giờ em thuê bãi biển ạ."

 

Giang Hạ đáp: "Được chứ, nhanh lên!"

 

Hiện tại nuôi vẹm xanh vẫn khả thi.

 

Chu Quốc Đống cảm ơn một tiếng chạy vội đến đội sản xuất.

 

Mẹ Chu cẩn thận dìu Giang Hạ xuống bãi biển.

 

Chu Thừa Lỗi để ý thấy bóng dáng Giang Hạ bờ, lập tức chạy tới, vị trí của Chu đỡ lấy Giang Hạ.

 

Giang Hạ bảo: "Chạy nhanh thế."

 

Anh chạy thẳng từ chỗ nước ngập đến đây luôn.

 

Chu Thừa Lỗi đáp, giờ bụng cô to, bế tiện, đỡ cô, mắt chăm chú xuống chân cô.

 

Mãi đến khi hai chân Giang Hạ chạm xuống bãi cát, mới buông tay.

 

Nước biển rút một nửa, lộ nửa phần cọc gỗ cắm đó.

 

Bãi biển bên nhiều bùn lầy, Giang Hạ phiền Chu Thừa Lỗi nên bảo: "Em đây là , cứ việc , kệ em."

 

Mẹ Chu hỏi: "Đám vẹm nuôi đợt thế nào ? Sống cả chứ?"

 

Chu Thừa Lỗi trả lời: "Sống hết ạ, con bắt đầu mọc rễ tơ ."

 

Mẹ Chu liền xem, bảo hai : "Mẹ qua đó xem thử."

 

Giang Hạ cũng bảo Chu Thừa Lỗi: "Anh cũng việc ! Hôm nay triều lên nhanh rút cũng nhanh, đợi triều rút hẳn em hẵng qua đó."

 

Chu Thừa Lỗi tất nhiên sẽ để cô một ở đây, "Không vội, tí là xong ngay mà, nhặt ít ốc về tối ăn."

 

Chu Thừa Lỗi một tay dắt Giang Hạ, một tay xách xô nước, bắt đầu tìm hang ốc nhặt ốc.

 

Mới nhặt một lúc, thủy triều rút ngày càng xa, dân làng cũng lục tục kéo đến.

 

thấy cha Chu đang việc cọc gỗ, ngang qua chỗ Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ, buột miệng hỏi: "A Lỗi, mấy thứ các nuôi sống đấy?"

 

Chu Thừa Lỗi đáp: "Cũng sống kha khá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-463-chay-theo-phong-trao.html.]

 

"Sống thật á? Để xem nào!" Người liền chạy xem ngay.

 

Những khác cũng tò mò kéo xem náo nhiệt.

 

Dân làng chạy đến chỗ cha Chu, đám vẹm xanh cọc gỗ: "Sống thật ? Thứ mà các ông cũng nuôi sống á?"

 

Cha Chu khà khà: "Còn giả ? Ông chẳng thấy lù lù đấy thôi?"

 

Có vận may của Vượng Tài chiếu mệnh, nuôi gì mà chẳng sống?

 

"Vĩnh Phúc , con dễ nuôi ? Nuôi lớn bán bao nhiêu tiền một cân thế?"

 

Cha Chu: "Dễ nuôi thì các ông tự xem, thấy cũng khó lắm, nhưng vận khí mỗi mỗi khác, trồng rau cũng trồng , trồng c.h.ế.t mà. Còn nuôi lớn nên bán bao nhiêu tiền một cân, nơi khác nuôi xuất khẩu lấy ngoại tệ đấy, chắc cũng vài hào một cân nhỉ! cũng rõ lắm, bán bao giờ."

 

"Vài hào rẻ thế thôi á? Tưởng hàng nhập khẩu từ nước ngoài về đắt lắm chứ."

 

Cha Chu: "Tính cả vỏ đấy ông bạn ạ! Cái vỏ nặng bao nhiêu?"

 

"Mấy cái cọc gỗ các ông mua bao nhiêu tiền thế?"

 

"Thật sự cần cho ăn ? Cứ để chúng tự lớn trong biển là ?"

 

...

 

động lòng, ngừng dò hỏi cha Chu.

 

Cha Chu đang cao hứng nên nấy, giấu giếm nửa lời, cuối cùng chốt một câu phủi trách nhiệm.

 

Đại ý là các ông nuôi theo thì tùy, nuôi c.h.ế.t lỗ vốn thì đừng đổ tại !

 

mua cọc gỗ, phao nổi các thứ cũng tốn khối tiền. Dây thừng còn thể tự bện ở nhà, nhưng bền, sợ mục nát đến lúc đó xử lý, về đều định mua dây thừng hết.

 

Hôm nay triều rút mạnh, nhiều biển bắt hải sản.

 

Nhiều tò mò thứ Chu Thừa Lỗi nuôi rốt cuộc sống , nên càng lúc càng đông kéo đến xem, hỏi đông hỏi tây.

 

thậm chí còn chủ động giúp một tay.

 

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi nhặt ốc biển về phía đó.

 

Triều rút, chân cọc gỗ sẽ nhiều hải sản hơn.

 

Giang Hạ đó bảo Chu Thừa Lỗi quây lưới một vòng quanh chân cọc, nghĩ rằng lúc triều rút thể giữ ít tôm cua.

 

Mấy con vẹm rơi xuống bãi cát cũng đến nỗi nước cuốn hết.

 

"Anh cứ việc của , em nhặt ít đồ với , cần lo cho em."

 

Mẹ Chu: " , trông Tiểu Hạ cho."

 

"Vậy em cẩn thận nhé." Chu Thừa Lỗi đúng là cần việc.

 

"Em ." Giang Hạ đáp.

 

Lưới chân cọc gỗ quả nhiên giữ nhiều hải sản, Giang Hạ liếc mắt cái thấy hai ba con tôm mắc ở mép lưới, nhanh tay cúi xuống nhặt lên.

 

Hôm nay nhiều tôm thật, vài bước thấy mấy con!

 

Dọc theo mép lưới, rải rác tôm to tôm nhỏ, thi thoảng còn cả cua.

 

Sò lông, ốc mỡ cũng .

 

Giang Hạ và Chu nhặt sướng cả tay.

 

Niềm vui biển hôm nay là do tôm mang !

 

Dân làng xem xong vẹm xanh, thấy hai con nhà cắm cúi nhặt tôm mà phát thèm!

 

Chưa vẹm xanh kiếm tiền , nhưng thế tiện bắt hải sản thật!

 

Nhìn hai con họ xem, nhoáng cái nhặt nửa cân tôm !

 

Tiếc là đây là bãi biển thuê, quây lưới, họ ngại dám nhặt.

 

...

 

Lúc chập choạng tối, thuyền đ.á.n.h cá trở về.

 

Lý Tú Nhàn xuống thuyền định về nhà nấu cơm thì thấy mấy ở đội sản xuất , họ bàn tán: "Chậm chân một bước, bãi ngon thuê hết sạch !"

 

" định nuôi theo từ lâu , sợ nuôi sống, thế thì thuê một mảnh từ năm ngoái cho xong."

 

" cũng sợ thế, ai ngờ thuê hết nhanh ."

 

Lý Tú Nhàn thót tim: "Chú ơi, thuê bãi biển gì thế ạ?"

 

"Học A Lỗi nuôi vẹm xanh chứ gì! Cháu là chị dâu A Lỗi, nhà cháu nuôi theo ? Thuê mấy trăm mẫu thế?"

 

Lý Tú Nhàn: "......"

 

Xong đời , xong đời !

 

 

Loading...