Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 469: Chuyến ra khơi đầu năm
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:01:15
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đã hai tháng Giang Hạ biển.
Hơn 3 giờ sáng, bến tàu phần tĩnh lặng.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đến bến tàu, ngờ sớm thế mà gặp cả Lý Khánh Dân và hai Lý Khánh Kiệt của Lý Tú Nhàn.
Cha Lý Tết biển nữa, đó là Lý Khánh Kiệt.
Mọi chào hỏi .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giang Hạ: “Các sớm thế ạ?”
Lý Khánh Dân vội : “Chỉ hôm nay sớm chút thôi, khi sớm thế .”
Lý Khánh Kiệt cũng vội vàng hùa theo: “ đấy, chỉ hôm nay sớm thôi, nay bọn tỉnh sớm.”
Đương nhiên sớm một chút, em rể bảo thời gian biển là từ 5 giờ sáng đến 4 rưỡi chiều, thế thì họ từ hơn 3 giờ, cá đ.á.n.h từ hơn 3 giờ đến 5 giờ sẽ là của họ.
Kéo một mẻ lưới thể kiếm mười mấy đồng, còn hai mấy, ba mấy đồng, ít nhất cũng bảy tám đồng, cộng thêm tiền công và tiền bán cá câu .
Mỗi ngày thể kiếm ba bốn mươi đồng, hôm nào nhiều nhất kiếm cả trăm đồng chứ, họ đương nhiên sẵn lòng sớm.
Dù thì đ.á.n.h bắt ngoài giờ quy định, tiền kiếm đều là của họ mà.
Họ chẳng mất vốn liếng gì, tiền dầu cũng do em gái lo.
Tất nhiên, ngoài miệng nhưng hai em cũng nhà họ Chu chuyện .
Giang Hạ liếc hai đang vội vã giải thích, gì.
Lý Khánh Dân giờ biển chỉ hận thể tranh thủ từng giây từng phút: “A Lỗi, bọn nhé!”
Chu Thừa Lỗi đáp chút biểu cảm: “Vâng.”
Họ đợi Chu Khang Bình mua dầu diesel về mới xuất phát.
Thế là Lý Khánh Dân vội vàng nổ máy cho tàu rời bến.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi thuyền đợi Chu Khang Bình, đó thấy ba em Chu Quốc Đống tới.
Thuyền của họ đỗ ngay cạnh thuyền nhà Giang Hạ.
Ba em nhiệt tình chào hỏi.
Giang Hạ đáp: “Các cũng sớm thế?”
Chu Hưng Quốc: “Sớm một chút để đ.á.n.h nhiều cá hơn.”
Hiện giờ ngày nào họ cũng khơi sớm hơn một tiếng, chiều về muộn hơn nửa tiếng, cố gắng mỗi ngày kéo thêm một mẻ lưới.
Chu Thừa Lỗi dặn dò: “Chú ý sức khỏe đấy, tiền nong cần vội .”
Chu Quốc Đống: “Anh Lỗi yên tâm, bọn em mà. À đúng , giờ chị đ.á.n.h cá ở vùng biển nào thế? Hình như lâu lắm gặp thuyền nhà chị.”
Chu Thừa Lỗi: “Không cố định, lúc xa lắm.”
Con ai cũng thích ở trong vùng an , trong thôn quen đ.á.n.h bắt ở vùng biển nào thì ít khi đổi.
Chu Thừa Lỗi như .
Giang Hạ giải thích thêm: “Năm ngoái trời lạnh vùng biển gần đây cá nên nhà chị xa hơn chút. Từ Tết đến giờ nhà chị cũng ít biển, cũng đ.á.n.h bắt gì, chỉ xem tình hình thu thập ấu trùng vẹm xanh và cho cá ăn thôi, nên các mới gặp đấy.”
“Đi xa một chút liệu nhiều cá hơn chị?”
Giang Hạ cảm thấy gần xa cũng chẳng khác mấy, dù nào khơi cô cũng từng gặp cảnh cá.
Chu Thừa Lỗi: “Trời lạnh thì sẽ nhiều hơn chút, nhưng chủ yếu vẫn là do may mắn.”
Chu Quốc Đống cũng biển đ.á.n.h cá quan trọng nhất là vận may, tất nhiên cũng cần kinh nghiệm: “Thế hôm nay bọn em cũng xa một chút thử xem .”
Chu Thừa Lỗi: “Đi cùng , tiện thể đưa các đến đảo đá ngầm vẹm xanh sinh sống, các tự đến đó thu thập ấu trùng.”
“Được quá! Cảm ơn Lỗi.” Ba em Chu Quốc Đống cầu còn .
Chu Khang Bình nhanh xách một thùng dầu diesel , Chu Thừa Lỗi đón lấy, xách lên thuyền, đổ bình chứa.
Xong xuôi, Chu Khang Bình nổ máy, chuẩn cho tàu khơi.
Chu Quốc Đống hỏi Chu Thừa Lỗi: “Anh Lỗi, lát nữa câu cá ?”
Chu Thừa Lỗi: “Không câu, thử chong đèn dụ mực xem .”
Chu Hưng Quốc liền bảo: “Tối qua bọn em thử , chẳng mực mấy . Các đợi mấy hôm nữa hãy thử!”
Chu Quốc Đống cũng : “ đấy! Mấy tối nay biển nhiều thử , đều chẳng mấy con. Mọi bảo chắc đợi mấy hôm nữa.”
Chu Thừa Lỗi sẽ dễ dàng d.a.o động vì lời khác: “Cứ thử xem ! Dù cũng mang đủ đồ nghề .”
Anh định thử xem dùng đèn dụ mực nhiều , nếu nhiều thì từ mai sẽ sớm hơn lúc nửa đêm để chong đèn bắt mực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-469-chuyen-ra-khoi-dau-nam.html.]
Chu Quốc Đống bèn bảo hai trai: “Anh cả, hai, em sang thuyền Lỗi câu cá với nhé. Lát nữa em về.”
Chu Hưng Quốc và Chu Quốc Nghiệp hiểu em thích sang thuyền khác câu cá, câu ở thuyền nhà ?
thuyền hai là đủ , dù họ bao giờ gặp cảnh trúng đậm đến mức kéo lưới nổi.
“Được.”
“Đi !”
Chu Quốc Đống liền nhảy sang thuyền nhà Giang Hạ câu cá cùng Chu Thừa Lỗi.
Tàu chạy một quãng khá xa mới bắt đầu chong đèn dụ mực.
Chu Thừa Lỗi bảo Giang Hạ: “Em khoang ngủ tiếp .”
Giang Hạ lắc đầu: “Không cần , em xem chong đèn bắt mực thế nào.”
Chu Thừa Lỗi chiều theo ý cô, bắt đầu lôi đồ nghề , chuẩn đèn đóm.
Giang Hạ định câu, cô bên cạnh Chu Thừa Lỗi lấy bình ắc quy, cây sào tre và bóng đèn .
Anh nối bóng đèn nguồn điện , đó buộc đầu sào tre.
Tiếp theo thả một tấm lưới lớn xỏ qua một cây sào tre dài xuống biển.
Đưa bóng đèn buộc sào tre xa, chiếu sáng một vùng mặt biển.
Chu Thừa Lỗi rung rung cây sào lên xuống để thu hút mực.
Chu Quốc Đống thấy lạ hỏi: “Không cứ để cố định là ? Còn rung nữa ?”
“Ừ.” Chu Thừa Lỗi chỉ ậm ừ, nguyên nhân đơn giản, chẳng buồn giải thích.
“Để em cho.” Chu Quốc Đống chủ động cầm lấy cây sào, rung lên rung xuống.
Chu Thừa Lỗi hỏi Giang Hạ: “Em câu mực ?”
“Được ạ!”
Mực ống chong đèn nhỏ xíu, cần dùng cần câu, chỉ cần buộc lưỡi câu chùm dây cước là câu .
Chu Thừa Lỗi thả lưỡi câu xuống biển, giật giật lên xuống: “Cứ thế , cơ hội dính câu sẽ cao hơn. Đừng giật nhanh quá, biên độ cũng đừng lớn quá... cũng đừng để lưỡi câu lộ khỏi mặt nước, nhất giữ nguyên biên độ như bây giờ.”
Giang Hạ học theo lời Chu Thừa Lỗi, giật giật dây cước lên xuống.
Khoảng chừng mười mấy cái, cô cảm giác cái gì đó c.ắ.n câu.
Dây cước nặng xuống một chút, nhẹ.
Giang Hạ kéo lên, quả nhiên câu một con mực ống nhỏ.
Dưới ánh đèn, nhỏ xíu trong suốt lấp lánh ánh hồng của con mực phát ánh sáng lung linh như sa.
Tới ! Tới ! Cảnh tượng câu mỏi tay sắp diễn ! Chu Quốc Đống phấn khích reo lên: “Chị dâu đỏ thật! Nhanh thế mực c.ắ.n câu .”
Chu Thừa Lỗi đón lấy, gỡ con mực , ném thùng.
Giang Hạ tiếp tục câu.
“Cố định đấy.” Chu Thừa Lỗi bảo Chu Quốc Đống, cầm lấy cây sào cố định .
Giang Hạ câu mực nhanh thế chứng tỏ đàn mực bơi tới.
Chu Quốc Đống cũng háo hức cầm một dây câu bắt đầu thả.
Bên Giang Hạ dính câu!
Chu Thừa Lỗi đón lấy, gỡ mực.
Giang Hạ liếc .
Vẫn là con mực nhỏ xíu, to hơn ngón cái Chu Thừa Lỗi một chút, dài cỡ ngón giữa của .
Chu Quốc Đống cũng cảm thấy mực c.ắ.n câu, reo lên: “Em cũng dính !”
Cậu kéo lên, túm lấy con mực, nó liền phun một tia mực đen ngòm.
May mà cũng kinh nghiệm nên b.ắ.n .
“Vẫn là câu với chị mới nhanh cá c.ắ.n câu thế .” Chu Quốc Đống toe toét.
Sướng nhất khi câu là cá c.ắ.n câu liên tục.
Giang Hạ , cầm dây câu định thả tiếp, nhưng kịp thả xuống biển thì thấy cảnh tượng mặt nước mà sững !
Cô kích động giật giật áo Chu Thừa Lỗi: “Anh kìa!”
Chu Quốc Đống theo cũng thốt lên đầy phấn khích: “Trời đất ơi!”